Hữu Duyên Thiên Lý

Chương 117



An Văn Quế cùng Lý Thống nhau ăn bữa cơm đạm bạc, An Văn Quế cảm thấy ăn bữa cơm này rất ngon, hắn ăn rất nhiều, đã lâu rồi hắn không thấy bữa cơm nào ngon miệng như này.

"Đã lâu rồi từ khi ra khỏi trường. Chúng ta không ngồi ăn với nhau."

Lý Thống vừa nói, vừa gắp tới bát An Văn Quế miếng thịt lợn. An Văn Quế cũng gắp tới miếng trứng cho Lý Thống.

"Đã lâu rồi em không ăn bữa nào ngon như bữa cơm này, đơn giản nhưng thật sự rất ngon."

"Vậy thì em ăn nhiều thêm đi, em gầy đi nhiều đấy."

An Văn Quế vừa ăn vừa ngắm Lý Thống, dưới ánh nến nhìn đường nét trên gương mặt này lại càng thêm anh tuấn, trưởng thành.

"Hình như anh đẹp trai hơn trước đó.."

"Gì cơ! Đi giết giặc lại khen đẹp trai hơn sao. Em phải lo lắng cho mạng sống này của anh hơn chứ?"

"Em có lo cho người yêu em mà, nhưng giờ chẳng phải anh đang ngồi cạnh em hít thở đây sao? Giờ em lo sang vấn đề khác, bởi anh đẹp trai hơn, nên em sợ ở đây.."

Lý Thống quả quyết gắp miếng rau vào miệng chặn lời An Văn Quế. Sau bữa ăn, cũng là lúc bồn tắm chuẩn bị xong.

"Mình tắm chung đi!"

Lý Thống vừa cởi đồ vừa mở lời đề nghị, An Văn Quế cũng đang cởi đồ nghe thế tay dừng lại hẳn, hai má đỏ ửng lên.

"Tắm chung á!"

"Ừ, trước kia chúng ta còn đi học cũng tắm chung mà, hay em đang nghĩ đến.. chuyện khác sao?"

Lý Thống chêu ghẹo khiến An Văn Quế thẹn quá hóa giận.

"Ai mà nghĩ linh tinh, anh nghĩ rằng em đen tối thế sao? Tắm chung thì tắm chung, tiết kiệm được thời gian, vào luôn."

Thế là An Văn Quế hùng hổ cởi đồ rồi bước vào trong bể trước, mùa đông lạnh được ngâm mình trong nước nóng cảm giác cả cơ thể được thư giãn giải tỏa mệt mỏi thật sự rất tốt. An Văn Quế dựa đầu vào thành, mắt nhắm lại, Lý Thống cũng đi xuống ngồi cạnh hắn.

Hai người tắm táp, kì cọ, nhìn tấm lưng trắng ngần của An Văn Quế ngay trước mặt, không kìm được lòng lại thấy xốn xang, choàng tay ôm lấy An Văn Quế.

"Anh nhớ em lắm.."

Giọng cậu nhẹ nhàng trầm ấm nhỏ nhẹ bên tai, An Văn Quế ngửa người ra dựa vào Lý Thống.

"Em cũng nhớ anh.."

Lý Thống hôn lên bả vai của An Văn Quế, làm sao cậu có thể bớt yêu người này được chứ. Lý Thống hôn lên gáy, hôn lên má, xoay người An Văn Quế đối diện mình, rồi lại hôn lên môi người kia. Nụ hôn ướt át nóng bỏng, khiến An Văn Quế đê mê cuốn theo. Hai người hôn môi càng lúc càng mãnh liệt, Lý Thống đỡ lấy gáy Văn Quế kéo nụ hôn dường như chẳng thể rời ra. Lý Thống không nhịn nổi nữa tay xờ loạn thân An Văn Quế, cảm giác nóng bỏng mê muội.

An Văn Quế cảm nhận từng cái chạm nóng rực của Lý Thống, cả hai cuốn lấy nhau, Lý Thống một tay ôm lấy eo tay kia luồn xuống thấp hơn, tìm đến nơi thầm kín. An Văn Quế rên lên khe khẽ, hai má ửng đỏ tự khi nào, ánh mắt si mê nhìn lấy Lý Thống.

Chẳng còn để tâm lý trí gì nữa, Lý Thống mạnh mẽ chạm tới, ngón tay đút vào trong, An Văn Quế hai tay quàng qua cổ Lý Thống, lại thêm một ngón nữa.

"Ưmm.. từ từ đã Lý.. Thống.."

Cảm giác vừa lạ vừa thích, đã lâu rồi từ đêm đó hai người không làm với nhau, Lý Thống mạnh mẽ khai mở như vậy, An Văn Quế rõ ràng vẫn chưa quen. Hai ngón tay ngọ nguậy ra vào, nước nóng men theo từng nhịp lại ùa vào trong đó.

An Văn Quế ưỡn người lên, miệng mấp máy.

"Từ từ chút.. nước vào bên trong rồi.. ưm ưm.."

Lý Thống lấn át bắt nạt An Văn Quế, hôn chặn lời chưa nói hết, thêm một ngón tay nũa nhét vào, An Văn Quế gập gối ngồi vào lòng Lý Thống, hạ thân ngẩng cao hai người chạm vào nhau. Lý Thống càng thêm ham muốn An Văn Quế, kéo hắn sát lại mình, gặm lấy nhũ hồng trước ngực.

Vừa kích thích đằng trước lại được chăm sóc đằng sau, An Văn Quế chỉ có thể ngửa cổ thở gấp, tiếng va chạm trong nước, tiếng mút mát hòa trong không gian ướt át đầy kích thích. Lý Thống gặm cắn, thoáng chốc hai đầu nhũ đã sưng đỏ, mê luyến dứt ra nhìn ngắm dáng vẻ quyến rũ này của An Văn Quế, lại hôn lên bên ngực lần nữa.

"Bên dưới cũng chuẩn bị đủ rồi, hừm.. trông em có hơi căng thẳng"

Hai tay Lý Thống hư hỏng bóp lấy hai bên mông An Văn Quế banh ra, cười cười nhìn hắn đang bị mình chêu đùa đến hốt hoảng.

"Đừng làm thế mà, em chưa thử qua làm ở trong nước như này."

"Đừng lo, anh sẽ chỉ em, thả lỏng người nào.."

Lời nói Lý Thống như bùa mê, mê hoặc tâm trí An Văn Quế dù lòng hắn còn hơi ngập ngừng nhưng cơ thể vẫn thuận theo chỉ dẫn của Lý Thống, hậu huyệt tìm đến hạ thân to lớn kia mà hạ xuống, từng chút từng chút, từng thớ thịt cảm nhận rõ ràng từng cú nhích gần, An Văn Quế sắp phát điên rồi, ánh mắt đờ đẫn nhắm hờ, Lý Thống bên này cũng chẳng nhẹ nhàng nổi nữa, kéo hắn ngồi thụp xuống, cả hạ thân nằm trọn trong hậu huyệt của An Văn Quế.

"Ahh.. to quá.."

An Văn Quế túm lấy Lý Thống kêu lên.

"Cái gì to?"

Lý Thống hỏi.

"Của anh to quá.. em vẫn không quen được.."

"Không sao, qua đêm nay sẽ quen lại thôi.."

Họ bắt đầu giao hoan, những cú nhấp dạo đầu còn nhẹ nhàng, chậm rãi, những lần ra vào khiến An Văn Quế sướng đến mụ mị đầu óc, hạ thân tham lam thít lại khiến Lý Thống tê dại.

"Em mới nãy còn kêu chưa quen sao giờ đã thèm muốn đến vậy rồi?"

An Văn Quế nâng mặt Lý Thống lên sát lại gần thủ thỉ.

"Em muốn anh, muốn anh ra vào nhanh hơn trong em.. làm đi.."

An Văn Quế chẳng hề e thẹn, mạnh miệng đòi Lý Thống thỏa mãn mình, hắn hôn tới môi cậu, luồn lưỡi chủ động muốn được bắt nạt, muốn được cậu làm đến sướng phát điên. Cả một đêm dài, hai thân thể cuốn quít với nhau, những tiếng thở dốc, tất cả đều thể hiện sự khát khao muốn có nhau của hai người.