Huyền Giới Chi Môn

Chương 651: Khu ma hội chiến (2)



Thân thể sáu tên cường giả Thánh giai Hắc Ma tộc cũng theo màn sáng chấn động mà liên tục rung động, hiển nhiên là đang chịu sự xung kích do loại tâm thần liên kết nào đó, thậm chí khóe miệng của hai người xuất hiện tơ máu.

Màn sáng đỏ sậm tuy rằng chấn động kịch liệt nhưng không hề có dấu hiệu bị phá vỡ, vẫn vững vàng phong tỏa huyết vân.

Nhưng vào lúc này, trên lá cờ màu máu ở trung tâm huyết vân đột nhiên sương máu ngưng tụ, không ngừng xoay tròn, tụ tập thành một vòng xoáy sương máu, một bàn tay màu máu từ bên trong thò ra ngoài.

Ngay sau đó, một cái đầu khổng lồ rồi đến toàn bộ thân thể cũng lần lượt xuất hiện.

Chỉ thấy bên trong vòng xoáy sương máu kia có một cự thi màu máu cao tới trăm trượng nhảy ra, quanh thân ma khí lượn lờ.

Ma thi màu máu toàn thân máu me đầm đia, giống như vừa bị lột da, vô cùng khủng bố.

Ngũ quan trên đầu máu thịt be bét, không thấy rõ mũi miệng, trong hốc mắt chỉ là hai lỗ trống, bên trong không có nhãn cầu, có thể nhìn thấy dòng máu sền sệt từ viền mắt không ngừng chảy xuống, rơi vào hai cái hang lớn bên trong hốc mắt.

Gào...

Trong miệng huyết thi gầm rú một tiếng, âm thanh không giống tiếng người mà giống một loài thú dữ nào đó.

Chỉ thấy nó bước một bước lớn, nhảy vào giữa đám đệ tử liên minh, cự chưởng vung lên, một luồng huyết quang che ngợp bầu trời từ lòng bàn tay dâng lên, giống như một dòng sông máu đánh tới.

Đám đệ tử liên minh thấy vậy, lập tức hoảng hốt, vội vàng tránh né, tốc độ hơi chậm một chút liền bị dòng sâu máu kia cuốn vào, trong nháy mắt hóa thành một vũng máu, hòa vào trong huyết thi.

Bàn tay vung lên vài lần, lập tức có hàng trăm đệ tử liên minh bị giết.

Bên trên chiến hạm nơi nào đó, hơn trăm tên đệ tử Trục Vân kiếm phái dưới sự dẫn dắt của mấy tên đội trưởng Thiên Vị hình thành một chiến trận, trong tay tỏa ra hào quang, liên tục bấm kiếm quyết, phi kiếm trong tay dồn dập bắn ra, tụ tập giữa không trung.

Chỉ thấy hơn trăm thanh trường kiếm sắp xếp như vảy, giống như du long xoay chuyển giữa không trung, mũi kiếm nhằm về phía huyết thi.

Theo tiếng kiếm ngâm vang lên, hơn trăm thanh trường kiếm tỏa ra hào quang không giống nhau giờ lại dung hợp với nhau, hóa thành một thanh quang kiếm màu trắng dài gần trăm trượng.

Vút...

Quang kiếm khổng lồ gào thét, vẽ ra một đạo cầu vồng màu trắng trên không trung, đột nhiên dâm vào vị trí tim huyết thi.

Phi kiếm đâm vào vị trí tim, huyết thi như không hề có cảm giác, tiếp tục vung vẩy hai sông máu, quét tới chỗ mọi người.

Ở vị trí trái tim, vô số tia nhỏ đỏ sậm giống như mạch máu không ngừng tuôn ra, như xúc to dò xét quang kiếm to lớn kia, trong chớp mắt đã bao bọc lại, ma khí đen kịt lan tràn ra, phát ra tiếng xì xì.

Chỉ thấy bên ngoài huyết thi lộ ra nửa thanh quang kiếm, dưới những tơ máu đỏ sậm và ma khí đen kịt ăn mòn, linh quang bên ngoài dần ảm đạm, từng chút từng chút ăn mòn vào trong huyết thi, cho đến khi hoàn toàn bị nuốt hết.

Hơn trăm tên đệ tử của Trục Vân kiếm phái trong nháy mắt mất đi liên hệ với linh khí và pháp bảo, chỉ thấy thấy huyết khí trong cơ thể bốc lên, không ít người ngũ quan chảy ra máu tươi.

Cự thi màu máu không chút dừng lại, huyết thủ to lớn lần thứ hai vung xuống, chộp về phía mọi người.

Đúng lúc này, hào quang trắng đen lóe lên, bóng người màu xanh đột nhiên từ đằng xa phóng tới, che trước người bàn tay khổng lồ.

Người này ngũ quan đoan chính nho nhã, mái tóc được búi chỉnh tề, hai dải tóc mai trước ngực không gió mà bay, tỏa ra hơi thở võ giả Thiên Vị hùng hồn, chính là Triệu Tiễn.

Giờ khắc này nửa thân hắn như làm từ bạch ngọc, nửa kia toàn thân tím đen, hơi thở nóng rực và âm hàn cùng lưu chuyển, nhưng lại vô cùng hài hòa, không hề có chút xung đột.

Chỉ thấy đơn chưởng xoay ột vòng trước người, sí diễm màu trắng vỗ liên tục, ngưng tj ra bàn tay trắng to lớn, va chạm với sông máu kia, ngăn chặn bàn tay khổng lồ kia lại.

Hai hai bên vừa tiếp xúc, Triệu Tiễn cảm nhận được có một luồng sức mạnh quỷ dị từ trong sông máu kia thẩm thấu qua, không ngừng ăn mòn vào bên trong cự chưởng bạch diễm.

May mà lực lượng chí dương dường như trời sinh đã có công hiệu khắc chế nguồn sức mạnh này mới khiến nó không có cách nào ảnh hưởng tới hắn.

A...

Triệu Tiễn hét lên một tiếng, trên người bạch quang đại thịnh, bạch diễm từ lòng bàn tay phun trào, dọc theo bàn tay khổng lồ kia mãnh liệt phun ra, bao trùm nửa người huyết thi.

Gào...

Trong miệng huyết thi phát ra tiếng gào thét thống khổ, sông màu từ trong bàn tay bắn ra tiêu giảm hơn nửa.

Nhưng động tác của hắn vẫn chưa dừng lại, chân hắn tiến lên trước một bước, trong bàn tay còn lại tỏa ra ánh sáng đỏ, một dòng sông máu dâng trào, xông về phía Triệu Tiễn.

Lông mày Triệu Tiễn ngưng lại, bàn tay phải nhấc lên, đưa ra phía trước.

Chỉ thấy từng sợi hàn khí màu đen ngày càng ngưng tụ nhiều, từ trong bàn tay đen thui của hắn tỏa ra, hóa thành một dòng khí lạnh chu vi chừng một trượng, tuôn về phía huyết thi.

Sông máu kia vừa đánh tới đụng phải dòng nước lạnh này lập tức bị đông kết, ngưng tụ thành một dòng băng đỏ máu.

Dòng nước lạnh theo sông máu bị đóng băng kia léo lên, chỉ trong nháy mắt đã đóng băng một bên thân thể của huyết thi trăm trượng lại, bước tiến cũng miễn cưỡng bị chặn.