Huyền Huyễn: Hệ Thống Của Ta Chức Năng Là Chỉ Dẫn

Chương 53: Bắt quỷ (2)



“Rì rào!” Trương Hàn lao ra khỏi mặt nước, cả người vô lực tựa bên bờ hồ.

Thần sắc hắn tái nhớt, điên cuồng hít thở lấy không khí.

Tay trái thống khổ làm cho hắn gương mặt có chút vặn vẹo.

“Đáng chết! Thế nhưng vào lúc đó lại dính bẫy!” Trương Hàn tức giận hét to.

Cắn răng nghiến lợi, nếu lúc đó phản ứng nhanh một chút dùng trường kiếm chặt đứt là xong, đâu cần tốn lớn như vậy đại giới!

Trong lòng cũng đối với Hệ Thống khởi lên oán niệm, tuy đúng là do Quỷ Dẫn Đường gây ra nhưng cũng phải nói rõ để còn đề phòng a!

Trương Hàn tay trái nếu không có phương pháp khả quan, ít nhất cũng cần 2,3 tháng để lành lại.

Nếu là lúc bình thường, hắn có thể không quá để ý nhưng bây giờ khác!

Đây không phải lúc bình thường, hắn đang trong Phần Mộ! Nơi này nguy hiểm không thể đoán trước được, toàn thịnh lúc hắn đều nghi ngờ bản thân ở trong đây có thể sống sót không? Chứ con Cốt Sư ngoài kia đã đủ hắn ăn một hồ...

Bây giờ một tay xem như phế, thực lực ảnh hưởng rất nhiều, đánh như nào nha?

Đây là muốn tuyệt đường sống của ta?

Với suy nghĩ như vậy, Trương Hàn cắn răng móc từ trong Túi Trữ Vật ra Vĩnh Tuyền Nhũ Dịch.

Ánh mắt điên cuồng, ngửa đầu liền uống hết.

Vĩnh Tuyền Nhũ Dịch thông tin không hề đề cập đến việc chữa thương, Trương Hàn hành động này không khác gì lấy ngựa chết thay ngựa sống.

Hắn đang đánh cược! Nếu thật sự không thành công, lần này tranh giành cơ duyên liền thiếu mất hắn một vị trí.

Trương Hàn chỉ cảm thấy thân thể như có dòng nước ấm đang dạo khắp nơi.

Thoải mái mà ấm áp làm cho hắn tâm thần bình yên, nhưng tiếp theo trải nghiệm lại có phần trái ngược.

Trương Hàn thống khổ hét lên:”A!!”

Cả người hắn đỏ bừng, thân thể xuất hiện những vất nứt, thất khiếu đổ máu.

Máu tươi từ trên người chảy ra, nhuộm đỏ cả ao nước.

Nhưng cũng may mắn, những vết thương này đang dần dần lành lặn, bất quá tiếp theo lại nứt ra, tạo thành một vòng luẩn quẩn.

Trương Hàn chỉ cảm thấy tim mình đập liên hồi, đầu có chút mơ hồ như muốn ngất đi.

Tay hắn dùng lực làm bờ ao có một vết trảo dài.

Trương Hàn cắn lưỡi để đầu óc trở nên thanh tỉnh, trong đầu tự mình động viên:’Ta không muốn như vậy chết đi!! Ta không muốn! Rõ ràng nhiều lần như vậy thoát chết, tại sao lại phải bỏ mình tại nơi này!! Ta nhất định sống sót!!’

Trong lòng cầu sinh dục vọng mãnh liệt, từng suýt chết nhiều lần Trương Hàn lại làm sao không biết cảm giác đó kinh khủng?

Dù thế nào thì hắn phải sống sót!! Trương Hàn cắn răng chịu đựng.

Do dùng lực quá lớn, máu tươi từ hàm răng hắn chảy ra ngoài để rồi rớt xuống đất…

Không biết qua bao lâu, Trương Hàn lúc này mệt rũ người, thở phì phò nằm dưới đất.

Thân thể hắn vết thương cũng biến mất, cho dù cánh tay trái cũng như vậy.

Tuy nhiên da trên người hắn khô khan, bóc ra dễ dàng như thế giống như rắn lột xác, bộ dạng này có chút kì dị.

Trương Hàn cũng thấy da mình có vấn đề, run rẩy dùng tay bóc ra da khô.

Cứ tưởng sẽ chỉ kéo ra một mảnh nhỏ nhưng hắn lại bất ngờ phát hiện kéo một lần liền kéo hết cả người da ra.

Bất quá không có cảm giác đau đớn, cảm giác như thể đây không phải là da của mình mà giống quần áo thì đúng hơn.

Dưới lớp da khô, da thịt Trương Hàn căng mịn, trắng nõn như da em bé.

Trương Hàn sắc mặt kinh ngạc, bò dậy đi lại bờ ao xem khuôn mặt có hay không dị dạng.

Nhìn một cái, Trương Hàn sắc mặt mờ mịt chùi chùi mắt.

“Mắt ta ra vấn đề a?" Trong hình đích thật là khuôn mặt của một thiếu niên, bất quá anh tuấn đến kinh người.

Trương Hàn đều cho rằng bản thân khuôn mặt này đều thua xa, không chỉ đó còn có khí chất.

Có một loại mờ mít, xuất trần nhìn vào xem không thấu.

Nhìn lại, đích thật vẫn là khuôn mặt đó.

Trương Hàn liền mộng bức, đây là đâu? Ta là ai?

Không biết khóc hay nên cười, Trương Hàn chỉ cảm thấy quái quái, như thể bản thân mới đi phẫu thuật thẩm mỹ về, cảm giác cứ là lạ khi xem gương mặt bản thân. . Truyện Linh Dị

"Thôi, thôi! Nếu là phúc thì không phải họa, nếu là họa thì tránh không được! Với lại, càng đẹp trai ai lại không muốn?"

Trương Hàn lắc lắc đầu, từ từ đứng lên, hắn bây giờ chỉ muốn tìm con Quỷ Dẫn Đường kia báo thù mà thôi!

Mọi việc diễn ra thực sự quá nhanh, nói thật hắn đều có chút mộng bức.

Đồng thơi hắn cũng khẳng định rằng nơi này chắn chắn khắc mệnh của hắn! Con mẹ nó, lần nào bước vào Bí Cảnh không có tai liền là họa a!

Trương Hàn khóc tiếng Mán, đời ta thật khổ a!

Chỉ trong chốc lát, hắn liền đứng trước cửa một ngôi nhà khá lớn trong số những ngôi nhà ở đình viện.

Trong lòng hỏi thăm Hệ Thống:”Hệ Thống, nơi này có phải là nơi Quỷ Dẫn Đường đang ở?”

“Keng! Chính xác, bất quá tuy nói nó ở bên trong nhưng thực ra là đang cư ngụ tại một đồ vật, Ký Chủ phải tự tìm thứ đó để cho Vòng Phệ Ma bắt giữ! Lưu ý, nơi này rất gần với Quỷ Dẫn Đường, nó có thể loại bỏ ảo cảnh để trực tiếp tấn công Ký Chủ!”

Trương Hàn nuốt nước bọt, nghe có vẻ nguy hiểm à nha!

Lắc đầu cười khổ, dẫu sao thì cũng chả có đường lui thà làm liều còn có đường sống a!

Đẩy ra cũ kĩ cánh cửa, Trương Hàn bước vào.

Một cơn âm phong nổi lên, sau lưng cánh cửa đóng cái rầm.

Trương Hàn:”……..”

Đại tỷ? Ngươi sợ ta chạy tới mức đó sao?

Hít sâu để cho chính mình bình tĩnh, Trương Hàn nhờ vào Tu Vi của mình mà tìm kiếm trong bóng đêm.

Nơi này đặc biệt tối, cho dù Tu Vi như Trương Hàn cũng chỉ có thể nhìn với phạm vi rất hạn chế.

“Cái kia Quỷ Dẫn Đường lại tác quái….” Trương Hàn nói thầm, bỗng dưng sau lưng có một cái gì đó lao lên.

Hắn nhíu mày, dùng U Mê Bộ Pháp tránh né dễ dàng.

“Rầm!” Phía trước phát ra tiếng trầm to va chạm, Trương Hàn chạy lại quan sát xem là thứ gì.

“Uhm?” Trương Hàn nhíu mày mà nhìn trước mặt ghế gãy.

“Thế nhưng bây giờ lại có thể chủ động tấn công?”

“Vù!” Một cái trâm cài bay nhanh thẳng hướng đầu Trương Hàn.

“Keng!” Trương Hàn dùng trường kiếm chẻ đôi cái này trâm cài.

Chưa đợi hắn nói một lời, chung quanh bay lại đủ thứ đồ vật.

Trương Hàn vừa chạy vừa tấn công.

Không bao lâu, toàn bộ liền bị chém nát, hắn có chút khinh thường nói:”Đây là cái gì đồ chơi? Xem thường ta a?”

Dứt lời, những cái kia bị chém nát đồ vật dưới ánh mắt của hắn từ từ di chuyển.

Sau đó kết hợp lại, tạo thành một cái như là người sinh vật kì lạ.

Cả người tất cả bộ phận đều hỗn tạp, như thể mới từ bãi rác đào ra.

Nó rút ra bên hông trọng kiếm, chém thẳng về phía Trương Hàn.

Trương Hàn thì mộng bức, tuy nhiên vẫn kịp thời phản ứng tránh đi đòn tấn công.

“Đây là cái gì thao tác a?!” Trương Hàn khó tin nhìn trước mặt mình ‘người’.

Thực lực này ít nhất cũng là Luyện Thể Cảnh Cửu Trọng Thiên! Quỷ Dẫn Đường vật này cũng quá kinh khủng đi!

Đằng sau lưng có tiếng kiếm reo thanh, Trương Hàn da gà nổi lên nhanh chóng ngã người lên trước.

Tóc dài hắn cũng bị chém đi một ít, nhanh chóng phóng người lên trước.

Trương Hàn nhãn thần nghiêm túc nhìn ra đằng sau, bất quá chả có gì…

Trên đầu có phá gió âm thanh, Trương Hàn thầm nghĩ:’Không ổn!’

Trọng Kiếm rớt xuống đất, bụi mù bốc lên.

Thân thể Trương Hàn chẻ ra làm hai, lại rất nhanh tiêu tan.

Đây là U Mê Bộ Pháp tạo ra hư ảnh, Trương Hàn khi nghe thấy trên đầu tiếng gió đã chạy ra khỏi đó từ lâu.

Trương Hàn thân ảnh từ từ hiện ra, chỉ là tóc tai rối bời, xem ra hồi nãy ăn không ít mệt.

‘Rõ ràng với thân hình như vậy, tốc độ liền không thể nhanh đến mức đuổi kịp ta!’ Trương Hàn thần sắc ngưng trọng, tìm cách đối phó trước mặt mình quái dị đồ vật.

Nhưng bên phải đang tiến tới trọng kiếm không khỏi cắt đứt hắn suy nghĩ, Trương Hàn thi triển thân pháp tiếp tục tránh né.

Tiếp đất an toàn, Trương Hàn khó hiểu nhìn chung quanh, nhưng khi xem dưới đất vết kiếm, ánh mắt hắn từ từ sáng lên.

“Quỷ Dẫn Đường!” Trương Hàn cười lạnh nói thầm.

Chắc chắn là do Quỷ Dẫn Đường tác quái, hắn phát hiện từ đầu tới giờ mình né tới đâu thì cái kia cầm trọng kiếm đồ vật như dịch chuyển tới đó mà tấn công hắn.

Đây là cái nhìn từ một phía, Trương Hàn chỉ cảm thấy mình là di chuyển nhưng lại quên quỹ tích của mình.

Cũng như là quên Quỷ Dẫn Đường năng lực.

Không phải là cái kia cầm trọng kiếm đồ vật nhanh, mà là hắn chưa hề chạy khỏi vị trí ban đầu!

Trương Hàn khóe miệng cười nhạt, sắc mặt dần biến âm lãnh:”Để xem…Ta ngươi ai cười tới cùng!”