Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 633: Hồn ấn truy tung (1)



Âm Thứu không tin Diệp Huyền còn có thể bắt được động tác của mình.

Làm hắn không dám tin chính là, lợi trảo của hắn vừa mới đánh xuống, một đạo kiếm quang màu xanh quỷ dị xuất hiện trước mặt hắn, ngăn cản lợi trảo của hắn tấn công.

Đinh đinh đinh!

Âm thanh kim loại va chạm vang lên liên tục, mặc Âm Thứu tấn công như thế nào, trường kiếm màu xanh giống như có mắt ngăn cản toàn bộ thế công của hắn.

Điều đó không có khả năng, nội tâm Âm Thứu vô cùng kinh hãi, hắn tốc độ tấn công của hắn hiện tại cực nhanh, tại sao Diệp Huyền có thể ngăn cản nổi?

Vào lúc này trong nội tâm Âm Thứu cực kỳ sợ hãi.

Đôi mắt dữ tợn, vũ hồn trên đỉnh đầu hắn tỏa ra khí tức vũ hồn đậm đặc, đạo tinh hoàn thứ tư chấn động, lực lượng Âm Thứu tăng lên thật nhanh.

Oanh oanh oanh.

Dưới thế công liên tục như thế, rốt cuộc Diệp Huyền không ngăn cản nổi, hắn không ngừng bay ngược về phía sau vài mét.

Hắn nhìn chằm chằm vũ hồn trên đầu Âm Thứu, âm thầm ngạc nhiên, Âm Thứu có vũ hồn thật cường đại, chẳng những có thể gia tăng tốc độ bản thân, hơn nữa còn gia tăng cả thực lực.

Sở dĩ hắn lui về phía sau cũng không phải bởi không thể ngăn cản Âm Thứu công kích, tuy cường độ huyền lực của hắn không yếu hơn Âm Thứu nhưng trên cấp bậc còn kém hơn không ít, không có bền bỉ giống Âm Thứu, huống chi Long Văn kiếm của hắn chỉ là huyền binh tứ giai, hoàn toàn kém hơn trảo của Âm Thứu tấn công mình.

Trải qua giao phong thời gian dài như thế, rốt cuộc Diệp Huyền cũng biết được thực lực của mình đạt tới cấp độ gì.

Nếu như vậy phải tốc chiến tốc thắng a.

Tâm niệm vừa động, hồn thức của Diệp Huyền lập tức chui vào trong trữ vật giới chỉ và tiến vào hòn đá màu đen.

Chính là Trấn Nguyên Thạch.

Được hắn khống chế, Trấn Nguyên Thạch nhanh chóng xuất hiện trên không trung và biến lớn nhanh chóng.

Một kích đánh lui Diệp Huyền, Âm Thứu vô cùng mừng rỡ, hắn chuẩn bị nhân cơ hội này đánh chết Diệp Huyền, đột nhiên hắn cảm giác có sát ý đáng sợ tập trung bản thân, sau đó hắn nhìn thấy trong tay Diệp Huyền là Trấn Nguyên Thạch.

- Lại là một huyền bảo...

Âm Thứu không nghĩ tới trên người Diệp Huyền lại có nhiều bảo vật như thế, lúc trước thi triển đại ma bàn màu đen, hiện tại lại thi triển huyền bảo giống khối đá đen không yếu chút nào.

Hiện tại hắn khẳng định Diệp Huyền tuyệt đối là đệ tử thiên tài của thế lực lớn, hơn nữa này thế lực này tuyệt đối là cấp bậc mười thế lực lớn, nếu không không thể nuôi dưỡng được thiên tài như Diệp Huyền, cũng không có khả năng ban nhiều huyền bảo như thế.

Nếu như có thể lựa chọn, Âm Thứu tình nguyện không phát sinh xung đột với Diệp Huyền, nhưng hiện tại hắn đã giao thủ, hắn nhất định phải đánh chết Diệp Huyền tại đây, bằng không đợi Diệp Huyền trở về thì kẻ phải chết là hắn.

Âm Thứu cũng không cho rằng mình có thể sống sót khi bị thế lực cấp bậc mười thế lực lớn đuổi giết.

Trong nội tâm nghĩ như vậy, Âm Thứu đã cắn đầu lưỡi một cái, hắn phun ra một dòng tinh huyết, huyền lực trong cơ thể vận chuyển cực nhanh, đôi mắt của hắn đỏ thẫm, lợi trảo của hắn đánh thẳng vào Trấn Nguyên Thạch được Diệp Huyền vận dụng.

Hắn đã bất chấp giá nào, cho dù thiêu đốt tinh huyết cũng phải giết Diệp Huyền.

Làm hắn không ngờ là, hai tay của hắn vừa mới đánh vào Trấn Nguyên Thạch, lực lượng cường đại phản chấn truyền thẳng vào trong tay hắn.

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể của hắn lệch vị trí, xương cốt hai tay chấn động, thiếu chút nữa đã vỡ nát.

Cuối cùng là huyền bảo gì?

Trong lòng của hắn quá sợ hãi, hắn cho tới bây giờ đều không có nhìn thấy huyền bảo đáng sợ như thế, một kích này làm hai tay của hắn ẩn ẩn xuất hiện vết rạn.

Hắn lúc này hít khí lạnh, bao tay của hắn là huyền binh ngũ giai đỉnh phong, cho dù huyền bảo ngũ phẩm đỉnh phong cũng khó làm bao tay của hắn có vết rạn, hòn đá màu đen của Diệp Huyền là huyền bảo lục phẩm hay sao?

Trong nội tâm cực kỳ khiếp sợ, Diệp Huyền đã khống chế được Trấn Nguyên Thạch tấn công thêm lần nữa.

Lúc này Âm Thứu đã không có tâm tư đánh chết Diệp Huyền, bảo vật trên người Diệp Huyền tầng tầng lớp lớp, ai biết hắn còn có bảo vật nào khác hay không, huống chi sau khi nhìn thấy Diệp Huyền vận dụng Trấn Nguyên Thạch, Âm Thứu hiện tại không có tâm tư đánh chết Diệp Huyền.

Có cả bảo vật nghịch thiên như vậy, tiểu tử là thiên tài cực kỳ đáng sợ trong mười đại thế lực lớn, nhân vật như vậy tuyệt đối sẽ được thế lực cung cấp rất nhiều bảo vật.

Nếu như hắn dám giết Diệp Huyền, một khi thế lực của Diệp Huyền tức giận thì Âm Thứu hắn có chạy tới chân trời xa xôi cũng không thể thoát mạng.

Không có nhìn thấy Huyền Cơ Tông chết một Cuồng Phong trưởng lão sao, cả Mộng Cảnh bình nguyên đều có lệnh truy nã hung thủ.

Nghĩ tới đây trong nội tâm Âm Thứu đã tràn ngập hối hận, vội vàng nói:

- Các hạ chậm đã, tại hạ có mắt không nhìn thấy thái sơn, mạo phạm các hạ, chúng ta không bằng thương lượng với nhau đi...

Diệp Huyền cười lạnh và khinh thường, hiện tại cầu xin tha thứ? Muộn! Bá, chỉ thấy Trấn Nguyên Thạch nện mạnh xuống dưới.

Oanh oanh oanh.

Âm Thứu lại phun máu tươi và bay ra xa.

Thấy Diệp Huyền không quan tâm tới lời của mình nói, nội tâm Âm Thứu đã sợ hãi, hắn biết rõ đối phương đã có tâm tư giết hắn.

- Tiểu tử, hẳn là ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi hay sao? Nhanh chóng dừng tay, chúng ta có thể thương lượng, nếu không đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.

Âm Thứu kinh sợ gào lên, Diệp Huyền lại chẳng quan tâm, không ngừng thúc dục Trấn Nguyên Thạch.

Trong nội tâm hắn hạ quyết tâm độc ác, Xú tiểu tử, thật sự cho rằng ta sợ ngươi hay sao, cùng lắm lão tử rời khỏi Mộng Cảnh bình nguyên, lưu lạc chân trời xa xăm.

Trong nội tâm nổi giận, ưng vũ hồn trên đỉnh đầu Âm Thứu tỏa sáng, tinh hoàn thứ năm của hắn sáng lên, vũ hồn chi lực cuồng bạo giống như đại dương mênh mông, điên cuồng tấn công Diệp Huyền.

Đồng thời Âm Thứu lại phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt đỏ thẫm, thúc dục luân đao, điên cuồng tấn công vào đầu Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhìn thấy Âm Thứu bắt đầu dốc sức liều mạng liền thúc dục đại địa vũ hồn, trên người của hắn xuất hiện áo giáp nham thạch, cùng lúc đó Trấn Nguyên Thạch và Hồn Thiên Diệt Địa Ma Bàn cùng bay tới.

Oanh!

Hồn Thiên Diệt Địa Ma Bàn đánh lên luân đao đầu tiên, đồng thời ngăn cản thế công của Âm Thứu, lúc này Trấn Nguyên Thạch khủng bố mới hàng lâm.

Oa!

Hắn không ngừng phun máu tươi, Âm Thứu hóa thành huyết nhân bay ra ngoài, toàn của hắn xuất hiện hơn mười vết máu tươi.

Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên không dứt bên tai.