Huyết Lang Báo Thù

Chương 324: Cao thủ bí ẩn



Trương Vũ Trạch thấy vậy liền kinh hãi! Khí thế bỗng phát ra, đao thép sắc bén trong tay rạch mấy đường trong không khí, bóng đao kéo ra đường vòng cung dài dưới ánh sáng mờ, xoay vòng tròn lớn ba trăm sáu mươi độ đến những người bao vây mình! Trong khoảnh khắc tiếng kêu thảm vang lên, Trương Vũ Trạch nín thở, đầu ngón chân ấn nhẹ xuống, cơ thể nhẹ nhàng vọt lên, mang theo sát khí cường mạnh, tấn công từ phía sau của người đàn ông che mặt.

Người đàn ông dẫn đầu cảm giác thấy hơi thở chết chóc ập đến từ phía sau, không lo được việc đoạt mạng của Tống Khải, quay người vội vàng tránh đòn tấn công khát máu.

Mục đích chiêu này của Trương Vũ Trạch không phải là chém chết kẻ địch, mà là muốn đánh lui kẻ địch, cứu Tống Khải trước! Thấy đối phương tránh được chiêu của mình, Trương Vũ Trạch hét lớn, vung tay về phía kẻ địch nhanh như điện giật!

“Phập…”

Hai quyền đập vào nhau, phát ra âm thanh bức bối của xương cốt đập vào nhau! Trương Vũ Trạch lùi lại hai bước, người đàn ông dẫn đầu vội vàng lùi lại về sau.

“Đường chủ Trương, anh đến rồi!!”

Tống Khải thấy mình được cứu, sắc mặt thảm bại cũng thở nhẹ nhõm!

Trương Vũ Trạch dìu Tống Khải dậy, kéo cậu ta ra phía sau mình, lập tức bảo các anh em đang chém giết lui xuống bảo vệ Tống Khải! Còn hắn giơ đao, mang theo sát khí phẫn nộ, xông vào đám kẻ địch! Trương Vũ Trạch rất tức giận, hôm nay mới cùng Lang Quân bàn bạc chuyện liên thủ diệt Tào Bang, buổi chiều về đến tổng bộ, bang chủ lo lắng Tào Nghị Hùng sẽ ra tay với con trai của mình, không ngờ, Tào Nghị Hùng thực sự làm vậy!

Trong giờ phút nguy hiểm, nếu Trương Vũ Trạch hắn đến muộn một phút, e rằng Tống Khải đã..

Trương Vũ Trạch càng nghĩ càng tỏa ra sát khí! Cao thủ hàng đầu của Hải Bang, không phải chém gió! Nhân vật như Trương Vũ Trạch còn mang theo thù hận! Đám người này của Tào Bang, cho dù là tinh anh, cũng không trụ được bao nhiêu thời gian! Khi mùi máu tanh trong bãi đỗ xe dần dần nhức mũi, Trương Vũ Trạch lau mồ hôi trên trán, quay người nhảy về hai người duy nhất đứng bên đó.

Mũi đao chỉ thẳng vào cổ của người đàn ông dẫn đầu!

Người đàn ông dẫn đầu thấy vậy liền kinh hãi, vội vàng lùi xuống, giơ đao chặn một đao cường mạnh của Trương Vũ Trạch! Nhưng tốc độ của Trương Vũ Trạch quá nhanh, chiêu này chỉ là đánh lừa! Phát hiện mình đã mắc bẫy, người đàn ông dẫn đầu không kịp phòng thủ, phía trước mặt bỗng tối lại, hai con người đột nhiên co lại, nghẹt thở, con người trúng thật to, cố sức chỉ vào khuôn mặt hung dữ của Trương Vũ Trạch, hiển nhiên không dám tin một chiêu của Trương Vũ Trạch lại lấy mạng của hắn, còn cắt cổ của hắn.

Mười mấy người của Tào Bang ám sát Tống Khải hầu như bị Trương Vũ Trạch giết hết! Khi người dẫn đầu ngã trong vũng máu, người đàn ông che mặt duy nhất còn đứng sợ hãi mặt tái nhợt! Người dẫn đầu tối nay, tuy thân thủ không ra sao, nhưng có địa vị tương đối nặng trong Táo Bang, bây giờ, đừng nói hắn không thể chạy thoát, cho dù có thể, bang chủ Tào Nghị Hùng cũng sẽ không tha cho hắn, chắc chắn sẽ ngũ mã phanh thây hắn... VÌ...

Người đàn ông che mặt duy nhất đứng đó mang theo ánh mắt sợ hãi không ngừng lùi lại phía sau.

Tào Bang ra tay với Tống Khải, Trương Vũ Trạch sẽ không tha cho chúng! Nhưng chuyện bất giờ xảy ra, đúng lúc Trương Vũ Trạch vung tay về phía người đàn ông che mặt đó, bỗng ngửi thấy một dòng khí lạnh xuất hiện mặt bên của mình! Trương Vũ Trạch lập tức quay mặt.

“Mau chạy đi!”

Người đàn ông thân hình vạm vỡ vừa xuất hiện ánh mắt khóa chặt Trương Vũ Trạch, hét lên một câu với người đàn ông che mặt. Sau đó, bỗng tấn công Trương Vũ Trạch.

Trương Vũ Trạch cảm giác đối phương không yếu nên không dám sơ suất! Trong chớp mắt, hai người liền giao đấu với nhau, tiếng hét lớn, tiếng quyền cước vang lên liên miên không dứt, hai người đánh khó phân thắng bại!

Tống Khải và bảy tám anh em Hải Bang còn lại nhìn thấy cảnh này, con mắt mở thật to, rốt cuộc người này là ai, thân thủ lại ngang ngửa với đường chủ! Tốc độ này quá nhanh, chỉ nghe tiếng gió gào và tiếng hét lớn, vốn không nhìn rõ ai là ai! Trương Vũ Trạch càng đánh càng kinh hãi Đối thủ cường mạnh, thật đáng sợ. Hắn muốn nhân cơ hội xé vải che mặt của đối phương, xem xem khuôn mặt thật của đối thủ, nhưng mỗi lần đều thất bại.

Mấy ngày nay, ngoại trừ gặp cao thủ biến thái như Huyết Lang, Trương Vũ Trạch vẫn chưa tìm được người ngang bằng với mình! Người này xuất hiện ở đây lúc này, còn yểm trợ cho người của Tào Bang bỏ chạy, chắc chắn cũng là người của Tào Bang!

Mấy phút sau, Trương Vũ Trạch rõ ràng cảm nhận được muốn hoàn toàn giết đối phương ở đây thì phải trả cái giá nặng nề!

Tuy mỗi chiêu của đối phương đều muốn lấy mạng Trương Vũ Trạch và cũng dốc toàn lực, nhưng hình như không muốn tiếp tục đeo bám Trương Vũ Trạch! Sau khi hai người đập vào nhau phát ra tiếng vang nhức xương, hai bên đều lùi lại bảy tám bước!!

Đối phương mượn lực lùi lại sau, nhân lúc Trương Vũ Trạch không phòng bị, đối phương nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Trương Vũ Trạch với tốc độ nhanh như điện giật, để lại Trương Vũ Trạch còn đang tê nắm đấm ngẩn người tại chỗ.