Huynh Đệ Khác Họ

Chương 2: (PHẦN 5 - PHẦN 9)



Phần 5

Anh trai tới thành phố mới cũng được nửa tháng rồi, nhưng trường đại học mới chỉ vừa khai giảng.

Trong nửa tháng này, anh trai đều không chủ động liên lạc với em trai, nửa muốn nửa không. Lúc bận thì không nghĩ tới, lúc rảnh thì cưỡng ép bản thân không được nghĩ tới.

Anh trai nghĩ, kì thực anh không nên đụng chạm tới em trai, mối quan hệ giữa hai người họ quá phức tạp. Nhưng anh lại không nhịn được muốn thân cận, đây là người lớn lên bên cạnh anh từ bé lại vừa là người quen thuộc anh nhất cũng quan tâm nhất.

Lúc mà em trai đã hiểu chuyện dùng cặp mắt nóng rực nhìn mình, anh trai liền biết bản thân đã rơi vào tay giặc, không có cách nào tự kiềm chế cũng không thoát thân được.

Thời điểm mẹ gọi điện tới, anh trai mới vừa tắm xong, trong kí túc xá, điện thoại rung không ngừng, không muốn tiếp tí nào cả. Bạn cùng phòng phong lưu quay lại liếc nhìn màn hình điện thoại anh, nhìn thấy tên của một người phụ nữ, cười kỳ quái hỏi: "Bạn gái? Sao lại không tiếp?"

Anh trai nhíu mày lại, trước mặt bàn cùng phòng ấn nút nghe, cố ý tỏ ra dí dỏm cùng khách sáo gọi một tiếng: "Mẹ."

Bạn cùng phòng bị tiếng xưng hô này làm nghẹn, ngượng ngùng ho vài tiếng, Anh trai bĩu môi, ánh mắt đặt tại trên người người bạn cùng phòng tiêu sái cởi quần áo liếc vài cái, dấu hôn trên lồng ngực làm anh thất thần, nhớ tới em trai hiện giờ cách mình vài km, trong một khoảnh khắc không nghe rõ người mẹ đang nói cái gì.

Mẹ thừa dịp chồng cùng con riêng đều không có mặt gọi điện thoại cho con trai, muốn hỏi xem có thật là sau này anh muốn ở bên đó không về không. Không nghe thấy con trai đáp lời, mẹ có chút nóng nảy kêu gào: "Con đừng có quên rằng con hiện tại có thể tới nơi đó học, có thể có điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn là do công lao của mẹ, con không thể vong ân phụ nghĩa, làm bạch nhãn lang!".

Nói đi nói lại thì ý chính là muốn con trai nhớ rõ công ơn sinh dưỡng của bà, đợi cho tuổi tác bà cao rồi, xuống sắc, vạn nhất tới lúc mất đi sủng ái của chồng, nuôi bà, cung cấp cho bà tiền để tiêu là được rồi.

Anh trai nhu nhu lông mày, đáp lại người mẹ lo lắng khủng hoảng "Con không quên, con sẽ nuôi mẹ." Cho dù trách nhiệm nên làm của một người mẹ mẹ không có làm tới chốn, con vẫn sẽ nuôi mẹ. Cái mẹ muốn cũng không nhiều, tiền thôi mà, con sẽ kiếm.

Người mẹ nhận được lời hứa thoáng an tâm chút ít, liền ngượng ngùng cười giải thích với con trai, ngày hôm đó bà nghe thấy những lời nói của chồng, lại vẫn luôn không liên lạc được với con trai, nghĩ có chút nhiều. Bà vui vẻ xoay người lại, nhìn thấy người không biết từ lúc nào vô thanh vô tức đứng sau mình, sợ tới mức suýt thì ném điện thoại ra ngoài ban công, sắc mặt cứng ngắc.

Anh trai nghe thấy mẹ kinh ngạc kêu một tiếng, nghe tiếp liền nghe thấy mẹ kêu tên của em trai, động tác nâng trán thoáng ngừng lại rồi cười.

Mẹ nhìn thấy em trai, không đoán được đứa con riêng này rốt cuộc đã nghe được bao nhiêu. Trong lúc gấp gáp liền nhớ tới người này cùng con trai mình từ trước tới nay thân mật không kẽ hở, gấp gáp giơ điện thoại, kéo ra một nụ cười mà người mẹ tốt nên có nói: "Con trai, em trai con quay về rồi, con có muốn cùng em ấy nói chuyện? Các con cũng lâu rồi chưa liên lạc với nhau đi?"

Anh trai không thể từ chối cũng không quá muốn từ chối, nói: "Được."

Mẹ chuyển điện thoại cho em trai vẫn luôn mặt lạnh không nói một lời, em trai nhìn mẹ một lúc lâu, nhìn thẳng tới khi da đầu bà tê dại, lòng bàn chân phát lạnh, mới nhận lấy điện thoại, cũng không áp vào tai, mà là ấn loa ngoài, trực tiếp nói: "Đợi em, chúng ta vid call."

Không đợi anh trai nói chuyện cậu liền cúp điện thoại, lại nhìn mẹ hồi lâu mới trả lại điện thoại cho bà, xoay người lên tầng.

Mẹ nhìn bóng lưng của con riêng, nghiến răng nghiến lợi "Thằng nhóc này, đức hạnh thối y như ba nó, quăng sắc mặt cho ai vậy không biết nữa."

Anh trai cũng không đợi quá lâu, anh đoán em trai đang chạy lên tầng, điện thoại đã reo lên lời mời vid call. Cắn răng, anh trai nhận điện thoại. Đợi tới lúc nhìn rõ người trên màn hình, anh trai liền cười.

Em trai thở có chút hổn hển, nắm lấy cổ áo lau miệng, mắt cũng không chớp một cái nhìn chằm chằm màn hình, hỏi: "Cười cái gì?"

Anh trai duỗi tay sờ sờ gáy bản thân, lại chỉ chỉ bộ phận đồng dạng của em trai trên màn hình "Dây chuyền, lúc nào lại đeo lên rồi?"

Em trai cúi đầu nhìn sợi dây chuyền hồ lô nhỏ lúc nãy chạy gấp mà trượt ra khỏi cổ áo, ánh mắt loé loé, dùng áo che nó lại, không đáp mà hỏi ngược lại: "Tại sao không tiếp điện thoại cũng không trả lời tin nhắn của em?"

Anh trai nghiêng nghiêng đầu, đặt điện thoại xuống bàn, hai chân gập lại để lên ghế, lười biếng cười nói: "Bởi vì bận, không có thời gian. Em biết đấy, anh mới vào học không bao lâu."

Đối với lí do này, em trai không có tiếp nhận. Rốt cuộc có bao nhiêu bận, bận tới mức cậu gọi mười mấy cuộc gọi, gửi gần trăm tin nhắn, anh trai cũng đều không trả lời lại một lần.

Nhíu mày oán giận nhìn anh trai mặt mũi vô cảm bình tĩnh, em trai hận không thể ngay bây giờ phi ra sân bay, chạy tới bên đối phương, nói cho anh biết bản thân có bao nhiêu nhớ anh.

Thực ra không cần cậu nói, anh trai cũng hiểu. Bởi vì nhớ nhung giữa song phương bọn họ là như nhau.

Ánh mắt anh trai quét trên dưới màn hình, bỗng nhiên kéo cổ áo mình nhìn vào trong, cười nhỏ tiếng nói: "Không thấy nữa, vết tích em để lại."

Nhìn thấy động tác của anh trai, em trai hít vào một ngụm, lại nghe thấy lời của anh trai, em trai cảm thấy hơi thở của mình bắt đầu có chút không vững.

Em trai muốn hỏi anh trai lúc nào thì về, nhưng trong màn hình, đằng sau anh trai bỗng nhiên xuất hiện một người con trai chỉ mặc quần lót. Người con trai đó quay người lại, trên ngực phủ đầy vết hôn, cúi thấp đầu hạ lưng câu lấy vai anh trai, ở cạnh mặt anh trai hỏi: "Đây là ai?"

Anh trai vỗ vài cái trên cánh tay người con trai đó, cười cười, giới thiệu: "Em trai tôi."

Người con trai nhướn nhướn lông mày "A, là em trai à, xin chào."

Siết lấy Ipad, đồng tử em trai co rồi lại co mới nhịn xuống xung động muốn ném ra ngoài, đỏ mặt nghiến răng.

Anh trai anh ấy, làm sao có thể cùng người khác thân mật? Làm sao có thể!

Nhìn thấy bạn cùng phòng lẳng lơ mặc quần áo rồi tiêu dao khoái hoạt bước ra ngoài, anh trai lúc này mới lại lần nữa đặt tầm mắt ngưng tụ trên màn hình điện thoại. Vừa liếc, anh liền nhìn thấy em trai cả mặt đều là phẫn nộ cùng ghen tuông, khuôn mặt lạnh lùng kia, đôi môi mím chặt, thật sự là muốn gợi cảm bao nhiêu liền gợi cảm bấy nhiêu, muốn dụ người bao nhiêu liền dụ người bấy nhiêu.

Ngón tay gõ gõ trên đầu gối lộ ra ngoài, anh trai nở nụ cười, khẳng định hỏi: "Em sẽ không phải cho rằng...anh ngủ cùng với cậu ta đi."

Mặt em trai phút chốc liền đen, vừa nghĩ tới khả năng đó...

Nhìn dáng vẻ em trai như vậy, anh trai thoải mái cười lớn, cười tới mức áo trượt khỏi vai lộ ra da thịt trơn loáng, cười xong anh đem micro đặt cạnh miệng, thấp giọng kêu tên em trai nói một câu: "Em đứa ngốc này...anh ngoại trừ em ra, ai cũng không cho làm."

Nói xong câu đó, anh trai liền tắt video, để lại em trai tưởng nhớ cực kì, làm cậu cả đêm trằn trọc.

Phần 6

Ngày 8 tháng 6, buổi chiều 5 giờ, tiếng chuông vang lên, kì thi đại học kết thúc.

Người lớn vốn dĩ đang tập trung đứng đợi ngoài cổng trường phút chốc đều nháo nhào lên, ồn ồn ào ào chen lên phía trước, muốn trong thời gian nhanh nhất từ trong nhóm người bước ra tìm thấy con của mình.

"Chậc, nóng thật ý."

Chỗ mát mẻ toàn bộ đều bị chiếm mất, anh trai chỉ có thể đội nắng, đè ép vành mũ ngăn chặn tầm mắt hiếu kì của đám người hai bên. Tự giễu nở nụ cười, anh trai cảm thấy bản thân khá ngốc, làm gì mà lại không tìm quán cafe, trực tiếp gửi tin nhắn cho em trai, báo cậu vị trí của mình rồi để cậu đi tìm có phải hơn không.

"Ai..."

Cuối cùng vẫn là không giống nhau, có người đợi vẫn khác. Anh trai mong đợi nghĩ, đợi tí nữa em trai nhìn thấy mình, chắc là sẽ rất vui đi?

Cổng lớn mở ra, các học sinh kết thúc một trận "ác chiến" dồn dập bước ra tìm cha mẹ của mình.

Biển người đông nghìn nghịt, nếu không phải trước đó đã liên lạc qua, có lẽ sẽ rất khó tìm. Nếu như thật sự tìm được, có lẽ nào là cái gì mà tâm linh tương thông giữa huyết thống? Đáng tiếc rồi, anh trai và em trai hoàn toàn không có quan hệ máu mủ, thế nên em trai mới không nhìn thấy anh trai, cách nhau có mười mấy mét liền trực tiếp đi qua mặt anh.

Nhíu nhíu mày, anh trai cười nhạo, lấy điện thoại ra đơn giản thô bạo gọi điện thoại. Anh nhìn thấy em trai dừng lại, lấy điện thoại ra nhìn cái tên hiển thị đang gọi tới, mím mím môi rồi mới ấn nghe.

Anh trai híp híp mắt, tầm mắt từ trên người em trai rơi xuống cô gái đang ngẩng mặt căng thẳng nhìn cậu, cười hỏi: "Cô bé đó, là bạn gái em à?"

Em trai trước tiên là ngạc nhiên, tiếp đó là nhìn cô gái bên cạnh, không đợi mặt cô gái đó đỏ lên, cậu như vừa hiểu ra cái gì, xoay người phóng tầm mắt ra bốn phía tìm kiếm.

Lúc bốn mắt nhìn thấy nhau, anh trai liền cúp máy, cất điện thoại, tháo mũ xuống, vuốt tóc mái ẩm ướt ra phía sau, lộ ra cái trán trơn bóng no đủ, nhếch môi cười.

Người vẫn luôn tâm tâm niệm niệm bỗng nhiên xông vào tầm mắt bản thân, lồng ngực phút chốc kích động không ngừng. Em trai cắn cắn môi, không kịp xác nhận bản thân có phải đang nằm mơ hay không, chân đã bước về phía anh trai. Cô gái đi cùng cậu cả quãng đường bỗng dưng bị bỏ lại kêu tên em trai, kêu vài tiếng đều không có hồi đáp, bĩu môi uỷ khuất quay đầu bước đi.

Khó khăn vượt qua dòng người, em trai cuối cùng cũng đứng trước mặt anh trai. Cậu hít thở sâu vài cái mới hỏi với ngữ khí không ổn định: "Anh lúc nào thì đến?" Nhìn thấy anh trai không có trả lời cậu, tầm mắt ngược lại hướng về nơi cậu đi tới, em trai ngoái đầu cũng nhìn thấy bạn học cô đơn rời đi, nghĩ tới câu lúc nãy anh trai hỏi, nhíu mày giải thích: "Cô ấy chỉ là bạn cùng lớp với em." Chỉ có điều vẫn luôn lặng thầm thích cậu, nhưng cậu không có lên tiếng từ chối, cô gái hiểu nhầm rằng vẫn còn cơ hội nên mới đi cùng cậu ra ngoài.

Anh trai thu hồi tầm mắt, nhìn em trai trước mặt mặc đồng phục, hai năm không gặp đã cao hơn mình cả cái đầu, cười cười hếch hếch cằm "Anh biết là không phải." Nào có chuyện không nói tiếng nào bỏ rơi bạn gái đi tìm anh trai, vậy không bị đá mới lạ.

Em trai kéo căng môi, tay nắm thành quyền, ánh mắt không rời nửa phút nhìn chằm chằm anh trai. Thời gian hai năm không tính dài, nhưng mà không nhìn thấy người này, thật sự rất khó nhịn.

Ánh mắt em trai quá nóng bỏng, quá trực tiếp. Nếu không phải ánh mặt trời trên đỉnh đầu quá nóng, bên cạnh lại có quá nhiều người vây xem như vậy, anh trai thật sự muốn xông lên phía trước, hôn lấy môi em trai, dùng lưỡi tỉ mỉ miêu tả, để cho cậu biết, bản thân cũng rất nhớ cậu, nhớ tới mức sắp bùng nổ rồi.

Xe được bố phái đến đón em trai bị kẹt ở một con đường khác. Tài xế gọi điện thoại cho em trai, muốn người trước tiên tìm một nơi để đợi. Em trai cầm điện thoại nhìn anh trai, anh trai đặt ngón tay trước môi, ý bảo muốn bảo mật, không muốn có người biết anh trở về.

Em trai nói dối không đỏ mặt, nói: "Tôi và bạn học đã hẹn cùng nhau đi tụ họp, không về ăn cơm tối."

Anh trai kiễng chân, đặt tay lên vai em trai, nói khẽ bên tai cậu: "Bảo anh ta quay về chuyển lời, nói em buổi tối không về nhà."

Tai em trai đỏ lên, nắm chặt điện thoại, như ý anh trai nói buổi tối cậu không về nhà, ở tại nhà "bạn học".

Anh trai mãn nguyện cười, vươn qua người em trai cúp máy, cùng nhau chen qua vòng vây bước ra ngoài.

Quà tốt nghiệp, thế nào cũng phải dùng thời gian một buổi tối để bóc gỡ.

Phần 7

Anh trai mang em trai tới nhà hàng Tây ăn bít tết chúc mừng thi đại học kết thúc. Hai người bọn họ lần đầu tiên gặp mặt chính là ăn bít tết, chỉ là lúc này không giống ngày xưa, anh trai dùng dao đã mười phần thuần thục, hoàn toàn không cần tới sự giúp đỡ của em trai.

Ăn cơm xong, anh trai hỏi em trai có chỗ nào muốn đi hoặc là có gì muốn làm không, em trai lấy giấy lau miệng, lắc lắc đầu. Anh trai cười, gọi phục vụ tính tiền, chớp chớp mắt với em trai "Vậy thì chúng ta không cần lãng phí thời gian nữa." Dù sao đêm xuân một khắc tựa ngàn vàng.

Bước ra khỏi nhà hàng, anh trai muốn vẫy tay gọi xe, em trai lại giữ lấy anh, ánh mắt nhìn chằm chằm một cửa hàng 24 giờ bên cạnh, dường như đang suy nghĩ.

"Muốn mua cái gì à?"

Anh trai hỏi, em trai gật gật đầu. Hai người một trước một sau bước vào cửa hàng, em trai không nói gì dạo một vòng xong, ở nơi đầu tiên tìm thấy đồ vật muốn mua. Anh trai liếc nhìn đôi tai em trai phiếm hồng, do dự không quyết, chọn chọn bỏ bỏ, cuối cùng lấy một hộp siêu mỏng, lại chọn một chai bôi trơn, bụm mặt bật cười.

Sau khi ra ngoài, anh trai không nhịn được cười ra tiếng. Em trai mặc đồng phục mua đồ mặt vẫn còn hồng, vô lực nhìn anh trai cong eo cười. Anh trai cười đủ rồi ho vài tiếng, khoé miệng vẫn như cũ giương lên, sáp lại gần em trai mở lấy cái túi trong tay cậu, nhìn vào trong chỉ có bao cao su và thuốc bôi trơn "Thực ra những cái này nhà nghỉ đều có."

Nói là như vậy, anh trai vẫn là rất cao hứng, em trai vẫn ghi nhớ lời anh từng nói, lần này chuẩn bị thật sự đầy đủ.

Tới nhà nghỉ, quét thẻ vào phòng. Anh trai liền vứt cái mũ trong tay, một đường cởi quần áo bước vào phòng tắm. Đứng trước cửa phòng tắm, anh nhanh nhẹn cởi quần lót vứt lên trên sàn nhà, hào phòng mà hướng em trai biểu diễn thân thể của mình, cười nói: "Anh cần tắm rửa sạch một phen, có thể sẽ hơi lâu, em có thể dùng máy tính của anh, có đồ tốt." Nói rồi thì đóng cửa lại.

Em trai mắt đỏ ngầu trầm lặng đứng một lúc, nhặt từng cái quần cái áo trên đất lên, cuối cùng để hết lên ghế. Cậu nghe tiếng nước ào ào trong phòng tắm, hô hấp dần dần không ổn, đợi tiếng động dừng rồi mới đặt đống đồ trong tay lên giường, từ trên tủ đầu giường lấy laptop.

Tầm mắt liếc qua đồ vật trong ngăn tủ, anh trai nói không sai, nhà nghỉ thật sự chuẩn bị đồ dùng. Có điều...em trai nhặt cái hộp lên xem xem, kích cỡ không khớp với cái của cậu, nhỏ.

Dùng mật mã là sinh nhật của bản thân mở máy tính, em trai thậm chí không cần ấn phát, cả cái video ngập tràn màn hình liền tự động phát.

Hai người con trai, một đen một trắng, kịch liệt hôn lưỡi, hỗ trợ lôi kéo quần áo đối phương, hai người di chuyển từng bước từ ngoài cửa vào phòng ngủ.

Em trai ngẩng đầu liếc nhìn thân hình mơ hồ đang vuốt ve người trên cửa kính phòng tắm, khó có chút khô nóng mở cổ áo đồng phục.

Lần đầu tẩy rửa, không quen lại mệt.

Anh trai tắm rửa xong lau đi hơi nước trên mặt kính, nhìn bản thân khoé mắt phiếm hồng, môi ướt át và thiếu **, mím môi đỏ mặt.

Mong đợi lại có chút sợ hãi, cảm giác rất lạ lùng.

Hít sâu một hơi từ từ thở ra, kéo lấy áo ngủ đã chuẩn bị trước mặt khoác lên, đẩy cửa phòng tắm bước ra ngoài.

Em trai vừa ngẩng đầu nhìn qua không rời mắt, anh trai liền cười. Anh đi chân trần bước qua, bò lên giường ngồi cạnh em trai, hai tay đặt lên vai cậu, cúi đầu nhìn đũng quần em trai vẫn chưa hoàn toàn gồ lên bao nhiêu, lại ngẩng đầu nhìn video.

Vừa đúng lúc, cây hàng đen thô dài đang chuyển động ở huyệt khẩu phấn mềm co rút khép mở, chuẩn bị bất cứ lúc nào xông vào tiêu dao khoái hoạt.

Duỗi tay ấn dừng, anh trai nhận lấy máy tính từ trong tay em trai, đẩy người nói: "Đi tắm đi, phần còn lại anh giúp em xem."

Em trai đứng lên nhìn cổ áo rộng mở của anh trai, hơi thoáng động liền có thể nhìn thấy 2 viên thịt hồng nhạt trên lồng ngực, hơi hơi dựng, dụ người tới hái.

Thở dốc một ngụm, em trai ngẩng đầu nhìn anh trai mình, cởi bộ đồng phục trên người. dương v*t lay động hơi ngóc đầu giữa háng, dưới ánh nhìn ướt át của anh trai bước vào phòng tắm.

Phần 8

Em trai tắm rửa xong bước ra ngoài, nhìn thấy anh trai quỳ bò trên giường, phần mông hướng về phía mình, hô hấp dồn dập ngay tức khắc, dương v*t phía dưới lại cứng ngắc vài phần.

Hai nhân vật nam chính đang làm đến khí thế ngất trời. Dường như anh trai bật to âm lượng, khắp phòng đều là âm thanh thân thể va chạm ba ba cùng với lời nói dâm đãng và tiếng rên sướng không chịu được của bên thừa nhận.

Anh trai ở chỗ những âm thanh này, dùng tư thế quỳ bò, trong tay là thuốc bôi trơn, từ vạt áo ngủ duỗi ra thịt huyệt giữa mông mình, quờ quạo tại huyệt khẩu mẫn cảm ẩm ướt, vuốt nhẹ nếp nhăn mấy cái rồi chầm chậm thâm nhập ngón tay giữa vào huyệt khẩu, cẩn thận từng tí một khuếch trướng.

Quá căng thẳng và tập trung nên anh trai không phát hiện em trai đã tắm xong bước ra ngoài, đầu ngón tay nhẹ nhàng cắm rút trong huyệt khẩu lần mò điểm mẫn cảm. Áo ngủ tơ lụa mỏng manh khiến động tác cong ngón tay cắm rút mở rộng lộ rõ ràng, khiến người muốn banh ra, thăm dò tận gốc phong cảnh dâm mỹ này.

Em trai nghĩ như thế nào liền làm như thế.

Cậu chân trần không tiếng động tiến tới giường, đợi tới lúc cậu quỳ lên giường, anh trai mới bừng tỉnh, quay đầu liếc nhìn cậu, lỗ tai đỏ ửng. Em trai duỗi tay giữ lấy eo anh trai, ngăn cản động tác muốn nằm xuống giường của anh, sau đó dùng một tay còn lại vén áo ngủ lên quá eo, lộ ra hình dạng đẹp đẽ, da dẻ trơn nhẵn và cặp mông trắng như tuyết.

Anh trai hô hấp dồn dập, dưới tầm mắt nóng rực của em trai rút ngón tay cắm trong thịt huyệt ra lại sờ vuốt nếp uốn ở hậu môn, đầu ngón tay cùng với hậu môn hồng nhạt dưới ánh đèn lấp lánh ánh nước. Hậu huyệt không có ngón tay giống như là mất đi một cái bảo bối, không tự chủ được co rút. Cửa huyệt rõ ràng mới chỉ bị ngón tay cắm vào, vậy mà lại co rút tới độ không nhìn thấy lỗ đâu.

Hầu kết em trai lay động, nhìn chằm chằm nơi một lúc nữa sẽ chứa đụng con quái thú của mình, lên án anh trai "Làm sao lại không đợi em giúp anh mở rộng?"

Anh trai chống nửa thân trên lên, lay động eo, cười cười đưa thuốc bôi trơn ra phía sau "Vẫn còn sớm, cái đó của em muốn vào vẫn phải nới lỏng ba đầu ngón tay mới được."

Em trai kéo căng môi, hai tay vò nặn thịt mông anh trai, nhìn eo anh trai run nhẹ lên, nghe thấy anh trai nhỏ giọng gọi tên cậu bảo cậu đừng nghịch nữa mau chóng làm anh, lúc này mới đổ thuốc bôi trơn đầy tay, sờ lên thịt huyệt bị bỏ rơi khá lâu khát cầu bị đùa bỡn.

"Hừ...A..."

Tự mình sờ và bị người yêu sờ cảm giác không giống nhau. Khi ngón tay giữa thô hơn mình một chút của em trai dần dần thâm nhập vào huyệt khẩu, anh trai chôn mặt vào giữa cánh tay, thở dốc không nhịn được kêu ra tiếng, lỗ tai đỏ ửng.

Nhìn huyệt khẩu phấn nộn bị ngón tay mình đâm vào, dương v*t em trai cứng tới thẳng tắp.

Âm thanh video quá to, em trai bảo anh trai tắt đi, nếu không cậu không nghe được tiếng của anh trai. Anh trai cũng cảm thấy giờ phút này còn đâu tâm trạng gì xem phim nữa đâu, ấn một cái lên màn hình máy tính, ngay lập tức liền an tĩnh lại. Bởi vì quá yên tĩnh, cảm nhận của anh trai ngược lại càng thêm mãnh liệt một chút, chỉ cảm thấy bên trong mông vừa tê vừa ngứa, xấu hổ nghĩ muốn bị đâm đâm, cào cào.

Em trai chậm rãi cắm rút ngón tay, ngẫu nhiên xoay tròn ngón tay trong huyệt khẩu, đợi tới khi tìm thấy nơi hơi hơi nhô lên, dùng bụng ngón tay xoa nắn ấn xuống hai cái.

"A!"

Tuyến tiền liệt bị xoa nắn kích thích khoái cảm khiến anh trai không nhịn được co rút eo, đến cả dương v*t không ai đụng vào cũng nhảy lên vài cái. Em trai nghe thấy tiếng thở dốc của anh trai, ngón tay rút ra xoa nắn, vẽ vòng tròn vài vòng ở hậu môn, kết hợp thêm ngón trỏ cả hai ngón cùng đâm vào. Vừa mới vào liền bị thịt huyệt bao lấy chặt chẽ.

"Đau à?" Em trai vuốt ve xoa nắn eo anh trai, nhìn chăm chú cửa huyệt co rút hút lấy ngón tay mình. Vốn dĩ là màu hồng, trải qua việc bị cắm rút liền biến thành màu đỏ, dụ người thương yêu.

Anh trai không trả lời em trai, nắm lấy ga giường hơi hơi hạ eo, chủ động lắc mông trước sau với biên độ nhỏ để cho ngón tay em trai "đờ u đu nặng" cái mông mình. Ngẫu nhiên ngón tay sẽ lướt qua điểm mẫn cảm, anh không nhịn được trực tiếp rên ra tiếng, để em trai biết rằng anh hoàn toàn không đau, trong mông trướng trướng lại còn có chút thoải mái.

Nhìn thấy anh trai gợi tình như vậy, em trai khom người rải nụ hôn lên eo anh trai, hút ra dấu vết đỏ tươi. Ngón tay cũng không có động đậy chậm rãi nữa mà bắt đầu sử dụng tốc độ nhanh hơn lúc nãy rút ra cắm vào. Lúc rút ra còn hơi hơi mở thành khe hở rồi lại cắm trở về, làm cho cả cái huyệt khẩu mút vào lưu luyến không rời, khát vọng có thêm đồ vật thô to.

Đợi tới khi huyệt khẩu miễn cưỡng có thể chứa đựng ba ngón tay, mông thịt trắng tuyết của anh trai đã nhiễm một màu đỏ ửng, bên trên vẫn còn dấu tay vò nặn cố nén dục vọng của em trai lưu lại.

Với tay xé bóc hộp bao cao su, cảm nhận được tay em trai rút ra, anh trai xoay người đối mặt với em trai đang ngồi trên giường. Áo ngủ trên người sớm đã tán loạn rơi khỏi vai, vạt áo cũng mở tung, lộ ra dương v*t cùng tinh hoàn. Em trai lúc này mới nhìn thấy anh trai cạo đi lông mao. Cậu duỗi tay sờ sờ, phần da dẻ này trơn mượt cực kì.

Anh trai mở rộng chân để em trai vỗ về chơi đùa, tự mình ngậm bao cao su vào miệng xé mở vỏ bọc. Dưới ánh nhìn hận không thể ngay lập tức khom người ** anh của em trai, anh trai nắm lấy dương v*t em trai, cười nhíu mày nói: "Lâu ngày không gặp, hình như lại lớn hơn chút." Nói xong còn dùng tay ước lượng một chút, thán phục "Lại thô hơn rồi, thật lợi hại."

Cơ bụng em trai căng cứng, tay anh trai sờ vài cái trên dương v*t cậu rồi mới đeo bao cao su lên quy đầu phồng to đỏ bừng, thuận theo cán đeo xuống. Đợi đeo bao rồi, anh trai nhìn chằm chú dương v*t bị lớp màng mỏng bao lấy nhưng vẫn như cũ có thể nhìn thấy rõ ràng tĩnh mạch lồi lên, có chút đáng tiếc "Thật là muốn lột ra, nếu như chơi trần em nhất định sẽ thoải mái hơn."

Em trai từ lúc gặp mặt tới giờ luôn bị trêu nghẹo nghe xong lời anh trai nói liền vơ người vào lòng, hôn lên đôi môi tưởng nhớ đã lâu. Hai tay xoa nắn người anh trai, cởi áo ngủ trên người anh vứt sang bên cạnh, dùng tay áp chế mông ép vào phía thân dưới mình.

Lưỡi anh trai bị hút tới tê, môi cũng bị gặm cắn đỏ ửng, em trai đẩy người xuống, cắn lên núm vú trên lồng ngực, lúc mà dương v*t cọ sát cửa huyệt ở hậu môn, anh ôm lấy cổ em trai kéo người mặt đối mặt song song với mình, hôn lên môi cậu, khoé mắt phiếm hồng gọi tên em trai "Tí nữa em làm anh thì ôn nhu chút, đừng để anh bị thương. Đêm còn dài, chúng ta làm vài lần."

Em trai nuốt nước bọt, ôm chặt anh, dùng sức lực như muốn khảm anh vào thân thể, khàn giọng đáp ứng "Được."

Phần 9

Anh trai tỉnh dậy, mới lật người động một cái liền không nhịn được cắn môi nhíu mày.

Thật sự muốn mạng mà. Thời điểm sướng thì chỉ lo sướng, xong chuyện ngủ một giấc mới phát hiện, ngoài eo và mông, đến cả cánh tay, chân cũng đau xót. So với việc đứng dưới trời nắng cả một buổi chiều khi huấn luyện quân sự còn khó chịu hơn.

Nằm trên giường xoay đầu, anh trai nhìn em trai gần trước mặt nhắm mắt ngủ vô cùng ngon, cười duỗi tay điểm điểm lên chóp mũi thẳng tắp "Thằng nhóc thối, lúc làm thì dữ như vậy, khi ngủ lại ngoan như thế, thật là..."

Khiến người yêu tới mức không rỡ rời đi.

Ngón tay vuốt ve môi, lại hướng xuống dưới sờ lên hầu kết, cuối cùng vẽ vài cái trên cơ bụng rắn chắc. Nhìn lông mi em trai run rẩy vài lần, anh trai nhanh chóng thu tay lại, thân thể có chút nóng.

Lấy tay che mắt, anh trai cắn cắn đôi môi có chút sưng, ảo não lẩm bẩm "Không đủ." Khiến em trai tỉnh giấc rồi, không xấu hổ không thẹn thùng lại một lần nữa thì anh thật sự sẽ tan vỡ mất.

Anh trai chôn đầu vào cánh tay, có chút không nhịn được cười.

Tối qua anh bảo em trai làm anh nhẹ nhàng chút, em trai thật sự nghe lời, cũng làm thật sự nhẹ nhàng ôn nhu, chính là ôn nhu tới mức khiến người dở khóc dở cười. Rõ ràng cả cây cắm vào trong mông anh cứng như vậy, nóng như vậy, muốn mạnh mẽ ** anh, em trai lại liều mạnh nhịn xuống, nhịn tới mức mồ hôi rơi lên lưng anh cũng chỉ dám nhẹ nhàng **, nhẹ nhàng động.

Nhịn qua cơn đơn ban đầu, anh trai liền cảm thấy ngứa, vừa tê vừa ngứa, thịt huyệt không thoả mãn nhúc nhích, hút lấy, bao lấy dương v*t, tỏ rõ dục vọng. Sau lưng em trai vẫn cứ chậm rãi động khiến anh ngày càng khó nhịn, da dẻ toàn thân đều kêu gào muốn được vuốt ve sờ nắn.

Cũng không biết qua bao lâu, em trai cuối cùng không nhịn được, bóp mông anh trai, khom người chôn tại gáy anh trai, thở dốc khiến tai anh trai đỏ ửng. Cậu nói: Em không nhịn được nữa rồi..."

Thở dài một hơi dài, anh trai quay đầu một ngụm cắn lên môi em trai, thân trên ép thấp xuống, mông vểnh lên động một cái, giọng run rẩy gọi tên em trai "Vậy đừng nhịn nữa. Bên trong ngứa lắm, anh muốn em...làm anh, dùng sức làm anh! A..."

Lời nói dâm đãng của anh trai khiến mắt em trai đỏ ngầu, cơ bụng co cứng. Cậu mở miệng cắn lên vai anh trai, lại ngậm lỗ tai đỏ bừng vào miệng, vừa liếm vừa mút. Thân dưới cũng không chậm rì rì nữa, ngược lại không chút lưu tình thẳng lưng nhấc hông, rút dương v*t cứng ngắc đỏ sậm từ hậu huyệt anh trai ra, tiếp đó lại dùng lực mạnh mẽ đâm vào, càn quấy bên trong huyệt đạo dâm đãng. Tinh hoàn đánh lên đáy chậu phát tiếng vang ba ba, kèm đó là tiếng rên gào đầy thoả mãn của anh trai, gọi tới mức em trai hận không thể đ.u người bất tỉnh trên giường.

Nhớ lại kí ức tối qua, anh trai kẹp chặt hai chân, mặt đỏ bừng. Lúc anh quỳ dưới thân em trai hoặc treo trên người cậu bị cậu ôm lấy đ.u kêu như thế nào...

"A! Giỏi quá!...Làm anh, a, d.i.t anh..."

"Hư...mông ngứa, ngứa quá...muốn em....muốn dương v*t của em....sâu một chút...a...to quá....Em muốn d.i.t chết anh..."

"Núm vú...núm vú ngứa, em giúp anh hút....a, sướng quá..."

Thật sự...Không biết liêm sỉ!

Anh trai toàn thân khô nóng cảm thấy bản thân trên giường thực sự dâm chết rồi. Anh ngước đôi mắt ẩm ướt nhìn em trai vẫn ngủ say như cũ, hậu tri hậu giác nghĩ, bản thân dâm đãng lẳng lơ như vậy, không biết em trai nghĩ như thế nào?

Có lẽ là thích đi, nếu không sẽ không hăng hái như vậy. Mặt sau làm, chính diện làm, lần cuối cùng tại phòng tắm, càng là trực tiếp ôm lấy anh đặt lên tường tàn nhẫn làm, cắm tới mức chân anh đều mềm nhũn, hậu môn trong nhất thời không khép lại được toàn bộ là nước, cuối cùng vẫn là bị ôm về giường.

Ngắm nhìn phần hông em trai, bị chăn trùm lên không nhìn thấy, nhưng độ dài, độ thô đó, anh trai không cần nhìn cũng có thể mường tưởng ra trong đầu. Cũng không biết quyển ghi chép lúc đầu còn hay không, số liệu bên trong có thể cần thay đổi rồi.

Chuông điện thoại vừa kêu, anh trai liền ấn nhận. Anh bất đắc dĩ hôn một cái lên môi em trai "Hẹn gặp lại, hoàng tử của anh."

Bị ngăn lại tại cửa quán bar, anh trai không có ngoài ý muốn chút nào. Anh chỉ là có chút nghi hoặc, tại sao phải đợi tới lúc gạo nấu thành cơm rồi mới tới tìm anh. Anh tin chắc tin tức anh quay về, vị kia khẳng định lúc anh xuống sân bay liền đã biết.

Loảng xoảng một tiếng, cốc trà vỡ trên đất nát toang.

"Mày không nên quay về!"

Nhìn vết tích không chút nào che giấu lộ trên cổ đứa con riêng, bố tức giận trừng mắt nhìn "Phá vỡ ước định giữa chúng ta, mày hẳn phải biết hậu quả."

Anh trai bình thản nâng cốc trà lên uống một ngụm, cười nói: "Tôi biết, cũng rất rõ ràng, ông tuỳ ý đi." Ai bảo anh không nỡ cơ.

Bố tay nắm thành quyền đập một cái lên bàn, bảo anh cút.

Anh trai hướng người gật đầu một cái, xoay người rời đi.

Lần đi này, anh trai hiểu rõ, bản thân có thể sẽ hai bàn tay trắng, nhưng anh vẫn còn em trai, có cậu sẽ vượt qua tất cả.