Independent Filmmaker – Nhà Làm Film Độc Lập

Chương 79



Năm 2000, thiên niên kỷ.

Nửa năm đầu, Trung Âu ký kết hiệp nghị WTO, cả nước học tập “Ba đại biểu”, vấn đề phát triển đông tây, thành thị nông thôn không đồng bộ đã bộc lộ, các chính sách “Mở rộng Tây bộ” bắt đầu được sắp xếp bắt đầu từ năm này.

Mùa hè, Olympic Sydney được cử hành, Trung Quốc giành được 28 huy chương vàng. Cùng trong mùa hè, án buôn lậu của Hạ Môn Viễn Hoa với giá trị lên đến 50 tỷ bị phanh phui, liên quan đến hơn 700 cán bộ, trong đó còn có những người thuộc cấp tỉnh bộ. Lại xx bỏ trốn, mà dân chúng lại càng quan tâm hơn về tin đồn quan hệ chú cháu bất chính, liên quan đến hai ngôi sao nữ đang cực kỳ nổi tiếng.

Tại Mỹ, bong bóng internet tan vỡ. NASDAQ đột ngột quay đầu, trong vòng nửa năm rớt xuống một nửa. Sau đó, Stiglitz khi giành giải Nobel kinh tế đã viết trong cuốn sách 《 Thập niên 90 đầy sóng gió 》 rằng: 【 Mầm mống của sự hủy diệt là gì? Đầu tiên chính là sự phồn vinh của bản thân. 】

Trong năm này, vận mệnh của điện ảnh Trung Quốc phát sinh một sự chuyển biến mang tính nên tảng. DV* xuất hiện, “Thế hệ DV” bước lên sàn, thậm chí có phần dữ dội, “Chế tác điện ảnh” từ chuyên nghiệp dần dần chuyển sang nghiệp dư, hoặc là nói, chầm chậm tồn tại song song. Kỷ nguyên video ầm ầm kéo đến, cuộn gió giăng mây. Những nhà làm phim độc lập hò reo rằng bọn họ lại càng thêm tự do, rốt cuộc, không cần tốn chi phí quá nhiều để mua phim nhựa, cũng không phải đi sang tận Australia để tráng phim âm bản nữa. Đến lúc này, điện ảnh Trung Quốc không còn “Thế hệ thứ năm” “Thế hệ thứ sáu” nữa, bởi vì tất cả mọi người đều có thể làm phim, không còn là truyền từ đời trước sang đời sau nữa.

*Tác giả không chú thích nhưng dựa vào nội dung thì chắc là Digital video?

Lúc này, phía chính phủ cũng không chú tâm đến “Thế hệ DV”. Mọi người có thể tự do thu xếp, tự do quay phim, tự do quảng bá. Thời điểm này, dẫu rằng internet đã phổ cập nhưng tốc độ vẫn còn rất chậm, 8 phần còn dùng “Mạng điện thoại quay số”, mọi người chỉ có thể xem tranh ảnh, nhưng không thể xem video. Tạ Lan Sinh tự mình tổ chức gặp mặt, trao đổi nhà làm phim, cùng xem điện ảnh của mỗi người, cùng thảo luận ưu điểm khuyết điểm, ủng hộ cổ vũ, địa điểm bình thường đều là nhà của Tân Dã —— Tân Dã có một rạp chiếu phim tại gia. Anh gửi thư mời trên diễn đàn, mời đạo diễn đến tụ hội, nhân số bởi vậy càng ngày càng nhiều, song càng lúc càng hỗn tạp. Để triển khai hoạt động này, Tân Dã đã tân trang lại nhà, làm ba bậc thềm trong phòng, kê ba dãy sô pha, thêm mấy chiếc ghế dựa có thể ngồi được 24 người, đủ cho Tạ Lan Sinh tổ chức từng buổi xem phim theo chủ đề. Mỗi ngày Lan Sinh chiếu sáu bộ, liên tục trong bốn ngày, để điện ảnh DV của mọi người đều có cơ hội được “Triển lãm”, đương nhiên, trước hoạt động, anh sẽ mời những người được chọn phim. Không ít nhà làm phim ở tỉnh khác cũng đặc biệt đến đây tham gia hoạt động. Mà chỉ cần phát hiện bộ phim hay, Tạ Lan Sinh sẽ lấy phim âm bản, giao cho các “Nhóm xem phim”, để chiếu cho những người yêu điện ảnh. Nếu chính đạo diễn có nguyện vọng Lan Sinh cũng hỗ trợ tham gia liên hoan phim, giúp bán bản quyền, thúc đẩy phim lậu.

Cũng là bởi sự xuất hiện của DV, năm 2000, nữ đạo diễn cũng đã xuất hiện. Tại xưởng sản xuất quốc doanh nam giới nắm giữ toàn giang sơn, nữ giới không dám thi đạo diễn, mà hiện tại các cô cũng có thể quay phim. Không ít nam giới trời sinh thói khinh thường với điện ảnh của nữ giới, nhưng Tạ Lan Sinh lại rất thích, thậm chí có thể nói có chút say mê, bởi vì trong điện ảnh của đối phương có sự dịu dàng, tinh tế hiếm thấy. Bởi vậy, đối với những nhà làm phim nữ chưa học đạo diễn, Tạ Lan Sinh sẽ hỗ trợ đặc biệt, luôn luôn cảm thấy đối phương phải chịu thiệt thòi hơn.

Một năm này, khi không có hoạt động, Tạ Lan Sinh sẽ chuẩn bị cho bộ phim tả thực gia đình của mình. Mà Tân Dã, ngoại trừ xem xét hai bộ điện ảnh công ty mới đầu tư, suốt năm đều ở Mỹ tuyên truyền bộ phim võ thuật kiểu Mỹ mới diễn. Y phải tham dự đủ loại liên hoan phim, các loại bình chọn, đủ kiểu phỏng vấn, rất bực bội. Quảng bá phim cực kỳ tỉ mỉ, đầu tiên chĩa mũi nhọn vào khu Hoa kiều, kế tiếp là người xem quyền anh và MMA (Đối kháng không giới hạn), tiếp theo nhắm đến thanh thiếu niên, cuối cùng bao trùm tất cả mọi người. Đầu tiên chiếu tại rạp của Hoa kiều, rồi vào rạp chiếu phim nghệ thuật, cuối cùng là rạp chiếu phim phổ thông, từ mấy chục đến mấy trăm rồi thành mấy ngàn rạp, tuần tự mà tiến. Thời gian tuyên truyền vô cùng dài, thể xác tinh thần của đội ngũ sản xuất chính đều mệt nhoài. Có điều, cũng nhờ chú tâm chuẩn bị, điện ảnh giành được không ít giải thưởng lớn.

............

Năm 2001, bầu không khí của Trung Quốc và thế giới một trời một vực, hoàn toàn bất đồng.

Mùng 10 tháng 1, phóng thành công Thần Châu 2.

Ngày 13 tháng 7, Bắc Kinh, Paris, Toronto, Istanbul tiến vào cuộc đua “Đăng cai” cuối cùng. Vào 6 giờ chiều Moscow, buổi tối 10 giờ theo giờ Bắc kinh, chủ tịch ủy ban Olympic Samaranch mở lá phiếu, rồi sau đó chỉ nói một từ “Beijing”. Thành viên đoàn đại biểu Trung Quốc hò reo chúc mừng, ôm nhau, pháo hoa đồng loạt bắn khắp chốn Bắc Kinh. Bắc Kinh lần thứ hai thành công đăng cai Olympic.

Mùng 7 tháng 10, đội bóng đá nam Trung Quốc thắng Oman cách biệt một bàn tại sân vận động Ngũ Lý Hà Thẩm Dương, tiến vào vòng loại chung kết World Cup. Sân vận động Ngũ Lý Hà Thẩm Dương bỗng chốc biến thành đại dương hân hoan, dòng đầu tiên trên 《 Tuần báo thể dục 》 ngày hôm sau hô vang 《 Xuất sắc! 》. Ai nấy đều nghĩ thắng lợi hôm nay chính là một khởi đầu.

Ngày 21 tháng 10, Thượng Hải thành công tổ chức hội nghị APEC (Diễn đàn hợp tác Kinh tế châu Á – Thái Bình Dương), chủ tịch nước Trung Quốc đích thân làm chủ trì.

Ngày 10 tháng 11, tại Doha thủ đô Qatar, với sự tham vấn của các quốc gia thành viên thông qua quyết định Trung Quốc gia nhập WTO (Tổ chức thương mại thế giới). Bộ trưởng Ngoại thương Trung Quốc Thạch Quảng Sinh ký tên trên hiệp nghị. Trung Quốc rốt cuộc đã “Hội nhập”.

Ngày 27 tháng 12, tổng thống Mỹ Bush trao cho Trung Quốc “Quan hệ Thương mại Bình thường Vĩnh viễn (PNTR)*”, đánh dấu bình thường hóa quan hệ thương mại Trung Mỹ.

*PNTR: chữ viết tắt tiếng Anh của từ Quy chế Quan hệ Thương mại Bình thường Vĩnh viễn (Permanent Normal Trade Relations)

Mặt khác, toàn bộ tuyến đường sắt Thanh Hải Tây Tạng được khởi công.

Tỷ suất phổ cập của di động lên đến 6. 72%, có người dùng”Di động” “Liên thông”, cũng có người dùng mạng điện tín PHS “Tiểu linh thông*” Trung Quốc vừa mới phát triển. Tại lĩnh vực internet, Lý Ngạn Hoành sáng lập Baidu.

*PHS小灵通: Hệ thống mạng di động Trung Quốc hoạt động ở dải tần 1880-1930MHz

Nếu nhắc đến mặt tiêu cực, vậy không thể nghi ngờ chính là sự việc “Đụng độ tại Nam Hải”. Mùng 1 tháng 4, một chiếc máy bay trinh sát EP-3 của Mỹ hoạt động bên ngoài vùng đảo Hải Nam, phía Trung phái hai máy bay quân dụng bám theo giám sát. Sau khi phát sinh va chạm, chưa được sự chấp thuận, máy bay Mỹ đã tiến vào không phận Trung Quốc đồng thời hạ cánh xuống sân bay bên Trung. Mà phi công Vương Vĩ của Trung Quốc rơi xuống biển mất tích. Sau sự vụ, suốt 15 ngày trên TV đều là “Tìm kiếm Vương Vĩ”. Liên quan đến quá trình va chạm, song phương Trung Mỹ chỉ trích lẫn nhau, bên nào cũng tự nhận phần đúng. Cuối cùng, trải qua đàm phán, sự việc kết thúc bằng “Phía Mỹ rất lấy làm tiếc về vụ tai nạn, chuyển lời xin lỗi với phi công mất tích, cũng như việc hạ cánh khẩn cấp xuống sân bay Trung Quốc. Phía Trung phóng thích thành viên phi hành đoàn, trao trả lại máy bay cho phía Mỹ”.

Trên phạm vi thế giới, còn có những sự kiện khác.

Ngày 11 tháng 9, một ngày dường như bình yên, toàn thế giới biến đổi. Hai chiếc máy bay lần lượt đâm vào tòa nam bắc của Trung tâm thương mại thế giới, cao ốc từng đứng hạng nhất này ầm ầm sụp đổ trong tiếng la hét thất thanh. Kế đó, Lầu Năm Góc cũng bị đâm hỏng một góc. Vào ngày này, dân chúng Trung Quốc sau khi rời giường được nghe nói “Trung tâm thương mại thế giới sụp đổ” “Bị đâm rồi”, cũng không tin tưởng, mãi cho đến khi tận mắt thấy tin tức. Tiếp đó, tổ chức Al Qaeda cùng thủ lĩnh Bin Laden tuyên bố nhận trách nhiệm, một tháng sau, quân Mỹ xuất chinh đến Afganistan. Chiến lược nước Mỹ phát sinh chuyển biến, “Ý thức hệ” một lần nữa được đưa lên chương trình nghị sự.

Cũng là năm 2001, công ty “Enron” nằm trong top 10 thuộc 500 tập đoàn lớn nhất bị phanh phui gian lân tài chính, cuối cùng phá sản. Bong bóng internet tan biến, cơ chế tài chính bùng nổ bất cập, Trung tâm thương mại thế giới sụp đổ, kinh tế Mỹ vô cùng hỗ loạn.

Có điều, mùng 1 tháng 4, Hà Lan trở thành quốc gia đầu tiên công nhận hôn nhân đồng giới, Tạ Lan Sinh cực kỳ phấn khởi. Anh nhớ Tân Dã từng nói, tất cả rồi sẽ ngày một tốt đẹp. Tại Mỹ, năm 1997, do vụ kiện Baehr Lewin, dẫu Hawaii đã đưa ra 《 Hiến pháp sửa đổi 》, quy định “Marriage” giữa nam nữ, nhưng mở rộng phạm vi sang “Partner”, mà partner cũng có quyền lợi bảo hiểm, thừa kế các thứ. Tạ Lan Sinh nghĩ có lẽ anh cũng đang kỳ vọng một lễ kết hôn.

Tại lĩnh vực điện ảnh, tại năm này, doanh nghiệp tư nhân có thể đăng ký giấy phép với Cục điện ảnh. Sau khi nhận đươc 《 Giấy phép sản xuất điện ảnh (cho từng phim riêng lẻ) 》, sẽ có được tư cách chế tác, điều này có nghĩa, công ty tư nhân quay điện ảnh không cần “Mua giấy phép xưởng” nữa.

Đồng thời công ty điện ảnh quốc doanh cải tổ, sáu tập đoàn điện ảnh lớn được thành lập.

Đây cũng là một năm quan trọng đối với Tân Dã Lan Sinh.

Tháng 2, bộ phim võ thuật kiểu Mỹ của Tân Dã được đề cử Oscar.

Mà cuối tháng 2, bộ phim gia đình tả thực của Tạ Lan Sinh giúp anh lấy được Gấu vàng thứ hai. Nhờ bộ phim kia của Tân Dã, điện ảnh Hoa ngữ trở nên dễ bán, phim của Tạ Lan Sinh thế mà bán được đến 14 quốc gia, cũng thật sự khiến khán giả phương Tây biết được “Tại quốc gia xa xôi kia, quốc gia của ‘Võ hiệp’ cùng chế độ xã hội chủ nghĩa, con người cũng chẳng hề thần bí. Hiện tại, cuộc sống của dân chúng với thế giới phương Tây, cũng có những tình cảm, những buồn vui tương tự.”

Tháng 3, kết quả phim rất tốt, nhưng Tân Dã lại trắng tay ra về. Y cũng không để tâm. Từ 1989 đến 1999, y làm diễn viên suốt 10 năm, giành được một Ảnh đế Berlin lại thêm một Ảnh đế Cannes, lần lượt vào năm 1990 và 1997, còn được đề cử nam chính xuất sắc tại Oscar, những bộ điện ảnh y tham gia khác cũng liên tục giành giải lớn quốc tế, như vây cũng quá đủ rồi.

Hai bộ điện ảnh mà công ty điện ảnh của Tân Dã đầu tư thắng lớn, đặc biệt là bộ phim hài. Vì thế, Tân Dã lại hợp tác với đạo diễn kia, có điều lúc này, y biến thành nhà đầu tư duy nhất, cũng là bên sản xuất điện ảnh. Công ty điện ảnh Tân Dã mở chính là một trong năm đơn vị đăng ký được giấy phép vào năm tới.

Vẫn trong năm này, Tân Dã mua căn nhà thứ hai, lại càng rộng rãi hơn một chút.

............

Năm 2002, Thượng Hải giành quyền tổ chức Hội chợ thế giới năm 2010, công trình “Dẫn nước Bắc Nam” được khởi công.

Trần xx nói xx, xx là “xxxx”.

Năm này, “Thể thao” được vạn người chú ý.

Diêu Minh đến NBA. Trong cuộc tuyển chọn năm 2002, Diêu Minh với thân phận”Hạng nhất” được đội xx chiêu mộ, bắt đầu hành trình NBA của mình. CCTV thường xuyên đưa tin cảnh tượng anh được người hâm mộ vây quanh.

Mùa hè, World Cup Hàn Nhật khai mạc.

Không ít trường học nghỉ học xem đá bóng. Có điều, đội Trung Quốc 0:2 Costa Rica, 0:4 Brazil, 0:3 Thổ Nhĩ Kỳ, không thực hiện được mục tiêu “Thắng một, hòa một, ghi một bàn” trước thềm World Cup. Kế đó, Hàn Quốc một đường tiến vào nhóm tứ cường, mà sự trắng trợn của trọng tài* khiến giới mộ điệu ấm ức rơi lệ, nói “Bóng đá đã bị ô uế rồi”, cuối cùng, Brazil trở thành đương kim vô địch.

*Vụ này tui biết. Tựu chung lại thì WC năm đó trọng tài thiên vị HQ trắng trợn. Nào thì không công nhận bàn thắng, rút thẻ cho đội khác thì mạnh tay trong khi giả mù trước phạm lỗi của tuyển HQ.

Trong giới điện ảnh, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XVI đã quy định rõ, văn hóa là một tài sản, điện ảnh được định nghĩa rõ ràng là “Tài sản văn hóa có thể kinh doanh”.

Bản 《 Điều lệ quản lý điện ảnh 》 mới chính thức được thực thi tại năm này, điện ảnh bắt đầu một tiến trình cải cách cùng công nghiệp hóa mới. Nó quy định, tổ chức điện ảnh tư nhân Trung Quốc chỉ cần đăng ký “Giấy phép”, là có thể độc lập chế tác điện ảnh. Trong quá khứ, đơn vị tư nhân phải hợp tác cùng xưởng sản xuất lớn, sử dụng giấy phép xưởng, bằng không chính là không đủ tư cách. Mà 《 Điều lệ quản lý điện ảnh 》 mới quy định, tư nhân không cần mua giấy phép xưởng nữa. Nó còn quy định, nguồn vốn nước ngoài cũng có thể tham gia, đầu tư cổ phần vào công ty nội địa Trung Quốc. Tóm lại, về mặt pháp luật cho phép tư nhân quay chụp chế tác điện ảnh.

Dưới chính sách mới, một năm này, năm công ty điện ảnh tư nhân đăng ký với Cục Quảng Điện, tổng cộng 50 bộ. Năm 2002 chỉ một trong mười phim nội địa có doanh thu phòng vé cao nhất là do nhà nước sản xuất, chín bộ còn lại đều của tư nhân, mà tổng sản lượng tư nhân chỉ bằng một phần ba quốc doanh. Xưởng sản xuất cân nhắc quá nhiều, không thể thích ứng nhu cầu thị trường. Một lượng lớn công ty lần lượt thành lập.

Mặt khác, trong bộ 《 Điều lệ quản lý điện ảnh 》 mới, nội dung điện ảnh bị cấm đoán được mô tả càng thêm cẩn thận, chủ yếu thêm ba điều: Phản đối nguyên tắc nền tảng hiến pháp; nhiễu loạn xã hội trật tự, phá hoại trật tự xã hội; tổn hại đạo đức xã hội hoặc là truyền thống văn hóa ưu tú của xã hội.

Mùng 1 tháng 6, điện ảnh Trung Quốc rốt cuộc thực hiện hệ thống chuỗi rạp, 30 doanh nghiệp được phép kinh doanh, trong đó, 11 chuỗi rạp liên tỉnh, 19 chuỗi nằm trong nội bộ tỉnh. Lấy “Tỉnh” làm đơn vị chiếu phim chính thức trở thành quá khứ.

Với chính sách này, để cổ vũ công ty tư nhân, phía chính phủ cần phải tạo ra kỳ tích. Vì thế, bộ phim cung đình cổ trang của Lý Hiền trở thành lựa chọn số một. Bộ phim này có đạo diễn lớn, siêu sao, đầu tư khủng, thuộc hàng bom tấn. Dưới bối cảnh này, phía chính phủ liền đưa ra lịch chiếu siêu dài, hơn nữa, còn không chiếu những bộ điện ảnh khác vào cùng thời gian, cứ như vậy, trong sự quảng bá mạnh mẽ phòng vé xông thẳng đến 2.8 tỷ.

Mà bên sản xuất bộ phim này của Lý Hiền là “Điện ảnh Bành Phái”, do con trai quản đốc xưởng Tiêu Tương năm xưa của Tạ Lan Sinh mở ra. Lúc đó, quản đốc Quan để Trì Trung Hạc làm tổng đạo diễn của《 Loạn thế nữ nhi 》, Lan Sinh do từ chối cùng với quy định hà khắc mà năm năm không thể quay phim (chương 2-3). Hiện tại, con gã nhờ vào các nguồn tài nguyên mà phất lên như diều gặp gió* trong giới điện ảnh, có thể hợp tác với đạo diễn cấp bậc cao như Lý Hiền, triển vọng rực rỡ sáng chói.

*Nguyên văn 风生水起 (phong sinh thủy khởi): Mặt nước gợn sóng khi có gió thổi qua, dùng để chỉ công việc thịnh vượng.

Tạ Lan Sinh vẫn luôn mang theo chút oán giận đối với Lý Hiền, một mặt vì Liễu Diêu, một mặt là vì bản thân.

Một lần, một đạo diễn lớn có quen biết tán gẫu chém gió với Tạ Lan Sinh, nhắc đến bộ điện ảnh mới của Lý Hiền, Tạ Lan Sinh chua chát nói: “Thành tích phòng vé của nó có liên quan rất lớn đến chính quyền. Nó bị chính quyền xem như một kỳ tích đưa lên trên bệ thờ.”

Ai ngờ người ta quay đầu liền kể lại với đạo diễn Lý Hiền, lại còn thêm mắm thêm muối châm dầu vào lửa.

Hơn nữa, tin tức này còn bị một phóng viên điện ảnh nổi tiếng biết được, hắn liền đăng bài trên trang chủ diễn đàn “Điện ảnh thế giới”, để mọi người thảo luận. Ý của bài viết chính là, Tạ Lan Sinh nói phim của Lý Hiền cực kỳ cực kỳ tệ*, nếu là anh thì có thể dễ dàng lấy được 2.8 tỷ phòng vé. Tạ Lan Sinh khi thấy bài viết thì nghẹn ứ trong cổ họng, mà lại chẳng thể xóa đi được.

*Nguyên văn 不咋地 (bất trách địa): Phương ngôn phía Bắc, mang nghĩa không được tốt lắm.

Anh với Lý Hiền thoáng chốc biến thành đối thủ ở mặt ngoài.

............

Ngay sau đó là năm 2003.

Tháng 3, Hồ xx được bầu làm tân chủ tịch nước. Trung ương, quyền lực tài chính không đồng nhất, vì thế, địa phương bị thúc ép mở rộng phương thức gây quỹ mới, bất động sản nằm trong cơn sốt đầu cơ. Trong sự nôn nóng của toàn dân, chính sách “Phát triển khoa học” được chỉ đạo đề xuất. Vẫn là tháng 10, chuyến bay vũ trụ có người lái đầu tiên của Trung Quốc thành công rực rỡ.

Vào năm này, sự kiện u tối nhất mang tên “Viêm phổi phi điển hình”, sau này trở thành SARS.

Tai họa kéo đến thình lình này tập kích toàn Trung Quốc. Tháng 12 năm 2002 Quảng Đông phát hiện người mắc bệnh đầu tiên, nhưng mãi cho đến mùng 10 tháng 2 năm 2003, Trung Quốc mới báo cáo lên WHO về tình hình bệnh dịch tại Quảng Đông. Cùng ngày, bản tin của chính quyền tỉnh Quảng Đông lần đầu phát thông báo, 《 Báo chiều Quảng Châu 》 tiên phong đăng bài. Ngày 11 tháng 2, chính quyền Quảng Đông thừa nhận đã có 305 ca bệnh, 5 ca tử vong. Mọi người tranh giành mua Bản lam căn. Mà khi bắt đầu kỳ nghỉ xuân, virus liền lan rộng. Ngày 21 tháng 2, một vị giáo sư nhiễm bệnh đến Hongkong tham dự hôn lễ, virus đã khuếch tán đến phạm vi thế giới.

Mãi cho đến tháng 4, thoạt nhìn, tình hình dịch SARS không còn quá nghiêm trọng. Chân tướng một mực bị che đậy, mùng 3 tháng 4, bộ trưởng Trương xx Cục y tế tham gia họp báo, còn lặp đi lặp lại câu “Đã tìm được cách khống chế hệu quả” nhiều lần.

Nhưng, tập thể bác sỹ Bắc Kinh đã để lộ chân tướng, ngày 11 tháng 4, Bắc Kinh bị WHO xác định là vùng dịch. Ngày 19 tháng 4, Trung ương cảnh cáo quan chức địa phương khai báo gian dối sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, ngày 20 tháng 4, số lượng bệnh nhân Bắc Kinh được đính chính, theo đó, mỗi ngày tăng mới đến một hai trăm người. Do khai man, bộ trưởng Trương xx bộ y tế cùng phó bí thư thành phố Bắc Kinh bị cách chức.

Các hoạt động bình thường của Trung Quốc đều bị cắt ngang. Nhà máy đình công, trường học đóng cửa, trận chiến này liên tục kéo dài đến tháng 6 mới ngừng lại. Trên phạm vi thế giới, 8422 người mắc bệnh, 916 người tử vong.

Kỳ thi đại học từ tháng 7 sửa thành tháng 6.

Tại lĩnh vực điện ảnh, trong năm này, vài công ty điện ảnh tư nhân chính thức kết thúc “Đại diện phát hành”, giành được giấy phép phát hành, trong đó bao gồm cả công ty của Tân Dã.

Cũng trong tháng 6, công ty phát hành điện ảnh Hoa Hạ được thành lập tại Bắc Kinh trở thành doanh nghiệp Trung Quốc thứ hai được phép nhập khẩu điện ảnh, một phát phá tan thế độc quyền nhập khẩu phim ảnh suốt 50 năm của công ty Trung Ảnh.

Mùng 8 tháng 10, tổng Cục Quảng Điện đưa ra một loạt chính sách, hơn nữa đều là bắt đầu chính thức thực hiện vào mùng 1 tháng 12 năm 2003. Lúc đó Lan Sinh cũng không biết “2003” sẽ khiến điện ảnh cải cách toàn diện, từ đó về sau, điện ảnh quốc nội tăng trưởng vượt bậc, thế như chẻ tre, điên cuồng thống lĩnh phòng vé.

Quy định số 18 của tổng Cục Quảng Điện 《 Phê duyệt kịch bản phim (những nét chính), quy định tạm thời về xét duyệt điện ảnh 》 được đưa ra, thay đổi hệ thống phê duyệt kịch bản thành hệ thống phê duyệt bản thảo kịch bản. Biên kịch chỉ cần trình bản tóm tắt để xét duyệt, chứ không cần giao toàn bộ kịch bản. Đồng thời, nó cũng trao quyền xét duyệt xuống dưới, thay đổi hiện trạng tất cả điện ảnh đều phải xét duyệt tại Cục điện ảnh, bước đầu xác định mấy thành phố như Bắc Kinh, Thượng Hải có thể đưa ra phán quyết. “Thanh kiếm Damocles” xét duyệt này được tháo xuống, độ phức tạp khi muốn quay điện ảnh lại được giảm xuống một bước.

Mặt khác, quy định số 19 《 Quy định quản lý hợp tác sản xuất điện ảnh Trung Quốc và nước ngoài 》 cũng được đưa ra, làm sáng tỏ việc đầu tư cổ phần từ nước ngoài.

Số 20 《 Quy định tạm thời về tiêu chuẩn kinh doanh sản xuất, phát hành và chiếu điện ảnh 》 có nói, bất cứ đơn vị quốc nội nào quay xong hai bộ “Phim lẻ”, là có thể sở hữu 《 Chứng nhận chế tác điện ảnh 》 tương tự xưởng quốc doanh! Cũng chính là tư cách sản xuất phim!

Giấy phép xưởng bị hủy bỏ, công ty điện ảnh chỉ cần sở hữu tư cách chế tác, muốn quay thế nào thì quay, quay xong thì tự tìm rạp để chiếu. Một đạo diễn muốn quay phim, không cần phải cạnh tranh với những người khác trong danh sách, cũng không cần quản đốc xưởng quốc doanh phê chuẩn trước, phải biết rằng, tư duy của quản đốc thường đã cũ kỹ quá rồi. Đạo diễn không cần xếp hàng quay phim, muốn sáng tác thì có thể sáng tác, chỉ cần kịch bản sơ lược vượt qua khâu xét duyệt là được.

Điều này có nghĩa, rào cản của lĩnh vực sản xuất điện ảnh Trung Quốc đã hoàn toàn bị phá bỏ, đặc quyền cuối cùng của các công xưởng nhà nước cũng bị hủy bỏ. Con đường “Bán giấy phép” bị chặn đứng, chúng phải đối mặt với sự cạnh tranh đến từ công ty tư nhân.

Ai nấy đều rõ, không còn giấy phép xưởng, công ty tư nhân có thể mặc sức quay phim, nhất định sẽ có một lượng lớn những câu chuyện xuất sắc được lên màn ảnh rộng.

Tân Dã nói, y cảm thấy Cục điện ảnh không lâu nữa có thể còn có hành động. Tạ Lan Sinh cũng không rõ bản thân có thể kỳ vọng vào điều đó hay không.

Thông qua “Phim lẻ”, phim hài công ty điện ảnh của Tân Dã đầu tư lại kiếm bội. Hơn nữa, nhờ quảng cáo, tài trợ, bán bản quyền trước giờ, trước khi công chiếu Tân Dã đã thu hồi lại được chi phí, cuối cùng còn kiếm thêm hơn 3000 vạn.

Ngoài ra, vào năm này, phần cuối 《 Chung cực vô gian 》 của 《 Vô gian đạo 》 chính thức công chiếu. Series này rất nổi tiếng tại Châu Á, càn quét giải Kim Tượng Hongkong lần thứ 22 và Kim Mã Đài Loan lần thứ 40, lọt vào mắt xanh Hollywood, được remake. Sau còn giành được 4 giải thưởng lớn gồm phim nhựa xuất sắc, đạo diễn xuất sắc, kịch bản cải biên, dựng phim xuất sắc nhất tại Oscar lần thứ 79.

Series đó hoành tráng đến thế. Thời điểm đó, chẳng ai có thể đoán trước được, điện ảnh Hongkong giữa một trời pháo hoa xán lạn rực rỡ của 《 Vô gian đạo 》 thế mà lại nhanh chóng chìm vào bóng tối, trở nên lặng ngắt.

Thưở huy hoàng của điện ảnh Hongkong hạ màn, một thời đại trôi qua.

Năm 2003 sau khi điện ảnh Trung Quốc cải cách, điện ảnh nội địa một đường sôi động, làn sóng mới đã kéo đến rồi.