Kế Hoạch Đè Nam Chủ

Chương 2: Thế giới thứ nhất: Ma tôn tiểu đồ đệ



Mắt Lạc Dư sáng lên nhưng đột nhiên cậu lại cảm thấy kì quái.

- Mèo mướp thúi, ta thành nam nhân rồi sao lại muốn ta đè nam chủ mà không phải nữ chủ.

250 nhún vai, nó lắc lắc đuôi nói:

- /Tôi làm sao mà biết được, cậu muốn thì đi mà hỏi chủ thần, hỏi tôi làm gì./

Lạc Dư có chút khó chịu, 250 xoa cái đầu chọc lóc của mình nhìn cậu nói:

- / Kí chủ, cậu muốn xem cốt truyện thế giới này không/.

- Mang ra đây.

Lời cậu vừa dứt thì trước mặt xuất hiện một quyển sách.

Đây là một quyển sách nói về tu chân giới, nam chủ - Huyết Nham là nhi tử của Ma tôn tiền nhiệm, 1 vạn năm trước ông ta bị cả tu chân giới truy sát, Ma hậu cũng vì trợ giúp ông ta chạy trốn mà mất mạng.

Lúc đó Huyết Nham mới được một tháng tuổi, Ma tôn vì muốn bảo vệ đứa con duy nhất của mình nên đã truyền hơn một nửa ma lực vào trong người hắn rồi đem cả máu huyết lẫn ma lực phong ấn lại.

Sau một trận đại chiến, Ma tôn chết, nguyên chủ, cũng chính là Thiện Lạc chân nhân tình cờ nhặt được nam chính. Huyết Nham được y nhận nuôi, hơn nữa còn nhận được vô vàn sự sủng ái, nhưng tất cả những thứ đó trong một ngày đều biến mất.

Huyết Nham thức tỉnh ngũ linh căn, đây chính là phế vật trong phế vật. Cũng từ ngày đó nguyên chủ trở nên chán ghét hắn, coi hắn không khác gì tạp dịch, tàn nhẫn đánh đập.

Nếu không có so sánh thì nhất định sẽ không có đau thương, Huyết Nham làm sao chấp nhận được những thứ này chứ, trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh oán hận với sư tôn của mình.

Cho đến một ngày, Huyết Nham tình cờ tiếp xúc với một ma nhân, phong ấn trong người bị ma khí kích thích, không lâu sau thì bị phá vỡ.

Hắn trở thành Ma tôn đời tiếp theo, một người huyết tinh, tàn nhẫn, công khai khiêu chiến với các đại môn phái trong tu chân giới. Nguyên chủ cũng bị Huyết Nham bắt giữ, bị hắn hành hạ đến người không ra người quỷ không ra quỷ, cuối cùng không chịu được mà chết đi.

Lạc Dư khóe miệng giật giật, cậu nhìn 250 với ánh mắt giết người, nói:

- Mèo mướp thúi, ngươi muốn ta đi đè Ma tôn?

250 hồn nhiên, ngơ ngơ ngác ngác nhìn cậu.

- / Có vấn đề gì sao, tôi thấy rất bình thường mà/

Lạc Dư túm tai nó xách lên, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

- Bình thường cái đầu mi, hắn là ma tôn, hơn nữa tu vi còn hơn ta nhiều như vậy, đè, làm sao đè, không bị hắn giết là may mắn lắm rồi.

250 gãi đầu suy nghĩ, đột nhiên nó bừng tỉnh vô tư nói:

- / Đây là chuyện của cậu, muốn được hồi sinh thì cần 1000 vạn nữa, cậu làm gì thì làm miễn sao hoàn thành nhiệm vụ, nếu không sẽ bị mạt sát nha/

- / Méooo../

Lạc Dư cầm tai nó kéo sang hai bên, cậu cười lạnh.

- Này thì cho mi kiêu ngạo, hử, sao không lên mặt nữa đi.

250 vùng vẫy khóc lóc, mắt mèo to tròn tràn đầy ủy khuất.

- / Oa, tôi không dám nữa, không dám nữa, kí chủ, cậu tha cho bổn bảo bảo đi mà, hức, hức/

Lạc Dư hừ lạnh, 250 nức nở:

- / Kí chủ, cậu muốn làm nhiệm vụ luôn không/

Lạc Dư còn muốn nghĩ cách nhưng nghe thấy mèo mướp thúi nói vậy thì quyết định quăng mấy cái linh tinh trong đầu đi, nói:

- Đi làm nhiệm vụ thôi.

- / Xác định, chuẩn bị truyền tống 3 2 1/

Dưới chân Lạc Dư xuất hiện một cái lỗ đen sâu hoắm, 250 mếu máo giơ vuốt mình lên chào cậu:

- / Nhiệm vụ chính tuyến: Đè nam chủ./

- / Nhiệm vụ phụ tuyến: SỐNG SÓT/

- Nhiệm vụ phụ tuyến?

- / Đúng vậy, hệ thống thay đổi, mỗi một thế giới cậu đều sẽ ở lại đó 100 năm không cần đổi bất cứ thứ gì hết, ngược lại, cậu cũng không thể dùng điểm của mình để ở lại thế giới nhiệm vụ quá 100 năm./

- / Còn nữa, để ở lại thì cậu cần thực hiện một nguyện vọng của nguyên chủ, hết./

Lạc Dư nghiến răng, con mèo mướp chết tiệt, nhưng không để cậu kịp phản ứng thì lỗ đen đã hút cậu vào bên trong, đầu óc quay cuồng, Lạc Dư rất nhanh liền mất đi ý thức.

- Ưm ~

Đến khi cậu tỉnh lại, xung quanh tụ tập không ít người.

- A, Thiện Lạc chân nhân tỉnh rồi.

- Lạc Dư, đệ tỉnh rồi sao.

- Sư phụ.

- ...

Lạc Dư khó chịu nói:

- Câm miệng, các ngươi ra ngoài hết cho ta.

Mọi người nhìn nhau nhưng không ai dám cãi lại mệnh lệnh của Lạc Dư, ngay cả tông chủ cũng chỉ nhìn cậu một cái rồi ra ngoài. Xung quang tĩnh lặng, trong đầu xuất hiện những kí ức của nguyên chủ, Lạc Dư khó chịu lăn một vòng.

- Ừm, ngủ thêm chút nữa đã.

250 câm nín, sao nó lại có một kí chủ ngu xuẩn như này chứ. Lạc Dư ngủ một lúc lâu mới chịu tỉnh, cậu mơ màng nhớ ra mình đang ở trong thế giới nhiệm vụ.

- Mèo mướp thúi, cốt truyện đi đến đâu rồi.

Lạc Dư ngáp ngắn ngáp dài nói, may mắn trong phòng lúc này không có ai, nếu không họ chắc chắn sẽ cho rằng mắt mình có vấn đề. Thiện Lạc chân nhân là một người thanh cao sao có thể tùy ý như vậy được.

250 tra một chút rồi nói với Lạc Dư:

- / Kí chủ, cốt truyện đã đi được 2/3 quãng đường, Huyết Nham lúc này đã trở thành ma tôn rồi/

Lạc Dư đột nhiên có xúc động muốn đánh chết mèo mướp thúi.

- Con mèo kia, sao mi không đi chết luôn đi.

250 rụt cổ, thật ra lúc đầu nó muốn truyền kí chủ đến thời điểm trước khi diễn ra cuộc thử nghiệm linh căn, nhưng tại Lạc Dư dọa nó sợ nên nó mới dịch chuyển nhầm, không phải nó cố ý đâu.

250 dùng hai móng vuốt của mình cào cào đất,

- / Kí chủ ~ đừng giận bổn bảo bảo mà/