Kế Hoạch Đè Nam Chủ

Chương 87: Thế giới thứ 4- Thấy giáo bienthai



- / Nhiệm vụ hoàn thành/

- / Xác định đã rời khỏi thế giới công lược/

- / Xác định, truyền tống/

/ Xác định tiến hành lọc kí ức /

/ Xác định /

/ 1%.....98%...100%/

/ Thanh lọc thành công/

Lạc Dư nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Vệ Quân hôn lên môi hắn một cái rồi nhắm mắt.

Vệ Quân, hẹn gặp ngươi ở ki*p sau, ta sẽ đến tìm ngươi.

Lạc Dư ngừng thở, 250 nhanh chóng rút linh hồn cậu ra đưa trở lại hệ thống.

- /Phải chăng xem thông tin cả nhân/

- Xem.

- / Xác định/

Thông tin cá nhân:

- Tên: Lạc Dư

- tuổi: 18

- Giới tính: Nam

- Mị lực: 77

- Trí lực:????

- Tích phân: 40 vạn

- Linh hồn: 600

- Kĩ năng: ngoại ngữ, công pháp hệ thủy, hương quýt, kĩ năng sống cơ bản, y thuật, kĩ năng kinh doanh,..

- Vật phẩm: không

- nhiệm vụ: Công lược Vệ Quân [ hoàn thành]/

/Nhiệm vụ phụ tuyến: Hoàn thành/

Lạc Dư đóng bảng điều khiển lại mệt mỏi nằm ườn ra, mắt cũng díp hết cả vào với nhau. Nghỉ một chút, đầu thật khó chịu, cái cảm giác trông rỗng chẳng có gì này làm cậu muốn phát điên lên, cậu muốn nhìn thấy gương mặt bị che mờ kia.

Không biết qua bao lâu cuối cùng thì Lạc Dư cũng mở mắt ra, toàn thân cậu cứng ngắc nhìn con mèo đang dán sát vào mặt mình cách chưa đến 1cm.

- /Kí chủ, cậu dậy rồi/

Mắt mèo to tròn đen láy chớp chớp nhe hàm răng mèo cười.

- Cút.

Lạc Dư tức giận tát bay 250, cậu mím môi trái tim trong lồng ngực nhảy loạn. Vừa mở mắt đã đụng phải hai tròng mắt đen ngòm, con mèo chết tiệt nhà ngươi, muốn dọa ta thăng thiên có đúng không.

250 bị đánh bay sang một góc ủy khuất bĩu môi:

- /Kí chủ, cậu muốn xem cốt truyện thế giới tiếp theo không?/

- Xem.

Lạc Dư mắt to trừng mắt nhỏ với 250, muốn so xem ai mắt to hơn? Hừ, ta không sợ con mèo nhà mi đâu.

Trước mặt Lạc Dư xuất hiện một quyển sách.

Thế giới này là thanh xuân vườn trường, người mà cậu cần công lược tên Lăng Cẩn. Hắn là giáo viên trường cấp ba thuộc thành phố A, vẻ ngoài dịu dàng ấm áp, nhưng bên trong thế nào thì không biết được.

Lăng Cẩn là giáo viên chủ nhiệm của Lạc Dư, phụ trách dạy hai môn thể dục và sinh học.

Hai người ở trường có quan hệ rất tốt, thường xuyên nói chuyện tán gẫu, nam chủ còn chủ động giúp nguyên chủ bổ túc môn thể dục vì cậu ấy cực kì yếu môn này.

Mối quan hệ của hai người càng tốt hơn khi Lăng Cẩn trở thành gia sư của nguyên chủ, hai người thực sự là chẳng khác nào một cặp tình nhân, sớm chiều ở chung.

Nhưng tất cả mọi thứ đều tan biến vào đêm lễ hội của trường.

Ở lễ hội tuy chỉ được uống nước ngọt nhưng Lăng Cẩn là người đẹp trai nhất trường, tuổi tác còn không lớn, mới chỉ 25 tuổi nên được rất nhiều nữ sinh chào đón, mời hết li nước ngọt này đến li nước ngọt khác.

Nhưng trong đám nữ sinh đó lại có người to gan lớn mật hạ thuốc Lăng Cẩn, muốn nảy sinh loại quan hệ đó với hắn.

Đợi đến khi hắn phát hiện ra thân thể mình có vấn đề thì đã muộn, thuốc trong người bắt đầu phát huy tác dụng, cơ thể hắn dần nóng lên, thứ bên dưới cũng ngẩng đầu chờ thời cơ xuất trận.

Lăng Cẩn vội vàng bỏ lại tất cả chạy trốn khỏi buổi lễ, cái gì cũng không quản.

Nguyên chủ thấy sắc mặt hắn có vẻ không tốt nên có chút lo lắng chạy theo đến phòng riêng giành cho giáo viên chủ nhiệm.

Nguyên chủ gõ cửa nhưng chẳng có ai trả lời, cậu ấy nghi hoặc trong chốc lát vươn tay mở cánh của khép hờ ra.

Nhưng khi cậu ấy vừa bước vào trong định bật đèn thì cánh cửa đằng sau đã bị người dùng sức đóng lại, còn khóa trái cửa.

"Lạc Dư" còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người bắt lấy đè lên cánh cửa hôn tới tấp đến khi cậu ấy mềm nhũn chẳng có một chút sức lực để phản kháng thì mới buông ra.

Hai người phát sinh tình một đêm, nguyên chủ rõ ràng là người chịu thiệt nhưng lúc vừa tỉnh dậy thì đã bị một khuôn mặt lạnh tanh không một chút cảm xúc đập vào mắt.

Lăng Cẩn vứt cho cậu một tấm thẻ rồi quay đầu rời đi, để một mình nguyên chủ tự xử lí đống hỗn độn trong phòng giáo viên chủ nhiệm.

Bắt đầu từ ngày đó Lăng Cẩn dẫn trở nên xa cách nguyên chủ, thậm chí nguyên chủ còn thấy được trong mắt hắn là sự chán ghét oán hận.

Có một lần nguyên chủ bị oan, hắn là giáo viên chủ nhiệm nhưng không giúp cậu biện minh khiến cậu xấu hổ trước mặt toàn thể trường học, cái danh học bá biến thành đồ gian lận, bị khinh thị, xa cách.

Lăng Cẩn cũng không làm gia sư của cậu nữa, nguyên chủ bị xa cách càng ngày càng trở nên tự ti, cuối cùng bị ép đến phải chuyển trường, từ đó chẳng còn liên quan đến Lăng Cẩn.

Hắn đi đâu, còn làm giáo viên hay không nguyên chủ cũng chẳng quan tâm, cuộc sống của cậu không còn xuất hiện người con trai đó, điều này... cũng không phải không tốt.

- /Nhiệm vụ chính tuyến: Đè Lăng Cẩn /

- /Nhiệm vụ phụ tuyến: Không muốn bị oan/

- /Kí chủ, chúng ta đi luôn chứ?/

250 thấy Lạc Dư đọc xong rồi liền lên tiếng dò hỏi.

- Đi thôi, lần này ngươi truyền tống cho nó cẩn thận, nếu không...

Mắt lạnh nhìn con mèo béo ụ béo ị đang nằm một bên lắc đuôi, Lạc Dư xoa xoa cổ tay.

- Nghe hiểu?

- Hiểu rồi.

Lông trên người mèo cảm nhận được nguy hiểm theo bản năng dựng đứng lên dùng hai chân trước che tai ủy khuất nhìn Lạc Dư.

- Đi.

250 khởi động truyền tống trận, dưới chân Lạc Dư hiện ra một cái lỗ đen đem cậu hút vào trong.

Đợi đến khi cậu lấy lại ý thức mới phát giác ra mình đang bị một người đàn ông đè lên tường hôn.

- Ưm ưm.

Cái quái gì thế này, mèo mướp thúi, ngươi dám truyền tống ta đến đúng lúc nam chủ bị trúng thuốc, ta...

- A~ đừng cắn, ngươi là cẩu hả???