Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 40: Đàn anh tới mời



Lúc nghe thấy cái tên Elmo Locke, Lục Diêu khẽ cau mày, y quả thực không hề có thiện cảm gì với người này. Không phải là do lúc trước Elmo Locke muốn hủy hôn vì tư chất nguyên chủ quá kém. Nguyên nhân y không thích Elmo là bởi vì người này muốn hủy hôn lại không tự mình nói, đi nghĩ ra mấy chiêu trò rất đê tiện muốn khiến nguyên chủ khó xử, sau cùng bị bức hủy hôn.

Nếu chỉ như vậy, Lục Diêu còn không đến mức chán ghét. Điều làm Lục Diêu xem thường Elmo nhất chính là sau trận đấu, vì y bày ra thiên phú thiết kế cơ giáp, từ sau hôm đó Elmo lại bắt đầu hối hận, muốn nối lại quan hệ giữa hai người. Nếu sau chuyện đó Elmo vẫn như cứ kiên định muốn hủy hôn ước, Lục Diêu hẳn là sẽ đánh giá gã cao hơn chút.

Lúc trước Iuga thề son sắt hai người yêu nhau thật lòng, bây giờ xem ra quả thực như một trò cười.

Viện trưởng Claude hiển nhiên thấy được vẻ mặt Lục Diêu.

"Em để ý Elmo Locke?" Quan hệ tam giác giữa Elmo Locke, Iuga và Lục Diêu, nhờ Iuga có tâm tuyên truyền với thêm sức ảnh hưởng từ chính gã, chuyện của họ đã sớm truyền khắp cả Liên Bang, cho nên viện trưởng Claude tất nhiên cũng có nghe qua.

Lục Diêu không hề phủ nhận, "Cảm giác của em với người này không tốt lắm."

Viện trưởng Claude nghe xong lời của Lục Diêu thì có hơi kinh ngạc, ông không ngờ Lục Diêu sẽ nói thẳng ra như thế.

"Thầy có thể hiểu được." Viện trưởng Claude nói, "Nhưng không bàn đến cuộc sống cá nhân, Elmo Locke đúng là một người điều khiển cơ giáp ưu tú."

Lục Diêu tất nhiên nghe hiểu được ý ngầm của viện trưởng Claude. Elmo Locke có thể làm tới được chủ tịch hội học sinh, hơn nữa còn đạt được quân hàm thượng tá khi còn chưa tốt nghiệp, năng lực của gã không cần nói cũng biết. Có thể nói gã là một trong những học sinh xuất sắc nhất của học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang.

Giải đấu lần này với tình huống đoàn đại biểu bị giới hạn chỉ được 4 người, tất nhiên trường sẽ chọn học sinh xuất sắc nhất cho đoàn đại biểu. Mà Elmo Locke tất nhiên là một trong số đó.

Lục Diêu vào học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang đã được mấy tháng, tất nhiên cũng khá hiểu về tình hình trong trường. Ba người mà viện trưởng Claude nói, chính là những học sinh nằm trong Top 3 của trường. Ba người này đều là học viên năm 5.

Elmo Locke là hội trưởng hội học sinh, quân hàm thượng tá, hệ chỉ huy, điểm tổng hợp trung bình hàng năm đều đứng thứ 1. Holewin Kenneth hội phó hội học sinh, quân hàm cũng là thượng tá, hệ chỉ huy. Hắn là bạn cùng lớp của Elmo Locke, muôn đời đứng thứ 2.

Nhưng Lục Diêu cảm thấy Holewin Kenneth lại là một người khá thú vị, bởi vì điểm tổng hợp mỗi năm của hắn đều chỉ kém Elmo Locke 1 điểm, không nhiều không ít, năm nào cũng vậy.

Nếu mỗi lần đều chỉ đứng thứ 2 thì không có gì kỳ lạ, chỉ có thể nói thực lực của người này không bằng người đứng nhất. Nhưng nếu mỗi lần chênh lệch điểm số của người này với người đứng nhất đều giống hệt nhau, vậy chỉ có thể nói, người này cực kỳ đáng sợ. Có thể thành thạo khống chế số điểm của bản thân, hơn nữa có thể dự đoán chính xác điểm số của người đứng nhất, chỉ có thể nói người này là một kẻ giấu tài.

Theo Lục Diêu thấy, năng lực của Holewin Kenneth tuyệt đối cao hơn Elmo Locke, đồng thời rất am hiểu đạo lý súng bắn chim đầu đàn.

Cozzy Rebecca, hệ cơ giáp, quân hàm là trung tá. Điểm tổng hợp của gã trên bảng luôn đứng thứ 3. Khác với Holewin Kenneth luôn cố ý che giấu đứng thứ 2, Cozzy Rebecca thì thật sự bởi vì hai người đứng trước xuất sắc hơn gã, cho nên mới kém bọn họ. Nhưng vẫn luôn vững vàng chiếm cứ vị trí thứ 3, Cozzy Rebecca tất nhiên không phải người tầm thường. Đồng thời, Cozzy Rebecca sinh ra trong nhà quan. Tuy Elmo Locke cũng xuất thân từ gia tộc lớn, nhưng nhà Elmo Locke ở tinh vực Trung Châu, không có ảnh hưởng lớn ở chủ tinh. Mà gia tộc Cozzy Rebecca ở ngay chủ tinh, hơn nữa thế lực chủ yếu nằm trong quân đội.

Tuy bây giờ gã chỉ có quân hàm trung tá, không cao bằng quân hàm của Elmo Locke. Nhưng tiền đồ của gã trong quân đội lại rộng lớn hơn Elmo Locke nhiều.

Lục Diêu cười khẽ một tiếng, nói với viện trưởng Claude: "Em hiểu rồi."

Quân đội chính là như vậy, không thể vì do được phân vào một đoàn đội mà bạn không thích, bạn sẽ có quyền tùy hứng không hợp tác được.

Viện trưởng Claude tán thưởng gật đầu.

"Còn chuyện gì nữa không ạ?" Lục Diêu hỏi.

"Chỉ chuyện này thôi."

"Vậy em đi được chưa ạ?" Lục Diêu nhìn thời gian, hỏi.

"Được rồi." Viện trưởng Claude nói.

"Vậy em đi đây. Tạm biệt thầy." Nói xong, Lục Diêu lập tức rời khỏi văn phòng.

......

Hai ngày sau, danh sách đoàn đại biểu được công bố. Bởi vì người điều khiển cơ giáp trong danh sách đều nằm trong dự đoán của mọi người, nên không gây ra phản ứng quá lớn.

Nhưng lúc tên của Lục Diêu xuất hiện trên danh sách, phản ứng của mọi người lại hoàn toàn không giống nhau. Một bộ phận cho rằng, Lục Diêu đã chứng minh được bản thân có thể chế tạo ra cơ giáp cấp A, thì thực lực của y đã đủ để đạt được suất tham gia này. Mà một phần khác lại cho rằng Lục Diêu chỉ là một tân sinh vừa mới vào học, vào trường chưa được mấy tháng, sao có thể đại biểu trường học tham gia giải đấu quan trọng này được chứ. Hai bên tranh chấp cho rằng mình đúng, không ai nhường ai.

Mà mấy lời tranh cãi này không hề ảnh hưởng gì đến Lục Diêu.

"Diêu Diêu, chúc mừng cậu!" Danh sách vừa được công bố, Angus đã không kịp chờ đợi gửi lời mời trò chuyện qua. Lục Diêu nhấn đồng ý, trên quang não lập tức xuất hiện một khuôn mặt phóng đại.

"Cảm ơn." Tuy rằng Lục Diêu không cho rằng chuyện này có gì để phải chúc mừng, nhưng y vẫn lễ phép đáp lời.

"Diêu Diêu, tớ đã rất lâu không gặp cậu rồi." Không ngoài dự đoán của Lục Diêu, Angus nói chuyện chính xong thì lại bắt đầu lải nhải, "Diêu Diêu, sao cậu lại bận rộn vậy chứ? Tớ không tài nào tìm thấy cậu. Nói đi, có phải cậu yêu kẻ khác rồi không?"

Khoảng thời gian này, Lục Diêu luôn ở trong phòng làm việc, khiến Angus mỗi lần đến ký túc xá đều không tìm được người. Vốn Angus tính đến phòng làm việc tìm y, nhưng luôn bị Lục Diêu bảo rằng mình bề bộn nhiều việc, không có thời gian đón tiếp cậu ta. Điều này khiến Angus thấy rất mất mác.

"Tôi thật sự rất bận." Lục Diêu nói với 'vẻ mặt áy náy'.

"Có chuyện gì à?" Angus tò mò hỏi. Sau trận thi đấu nọ, năng lực của Lục Diêu ở trong lòng Angus đã đạt tới trình độ cực kỳ cao. Đặc biệt là trước trận thi đấu, Lục Diêu không hề có bất cứ áp lực gì và dường như cũng không hề cố gắng lắm, chỉ nhẹ nhàng thong thả là đã thiết kế ra được cơ giáp cấp A, toàn thắng Gurner Orens, được xưng là thiếu niên thiên tài thiết kế sư của Liên Bang.

Thế nên Angus cho rằng lúc trước Lục Diêu thoải mái chế tạo ra được cơ giáp cấp A, thì cơ giáp cấp A hoàn toàn là một chuyện rất dễ dàng với y, thì sao lại hơn một tuần đều bận rộn trong phòng chế tạo cao cấp chứ, cũng không phải cần chế tạo cơ giáp cấp S...

Ý nghĩ này vừa mới lướt qua trong đầu Angus, sau đó bị chính bản thân cậu ta làm cho giật mình. Tuy cậu tin tưởng Lục Diêu, nhưng dù sao Lục Diêu cũng chỉ mới 16 tuổi, dù có là thiên tài đi nữa cũng không thể thiết kế ra được cơ giáp cấp S vào độ tuổi này được.

Toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh có thể trở thành đại sư thiết kế cơ giáp không có mấy. Đồng thời mấy đại sư này đều là một hai trăm tuổi mới thiết kế ra được cơ giáp cấp S. Ngay cả đại sư Asics thần bí nhất cũng không ngoại lệ.

Thân phận của Asics thần bí, không ai biết được khuôn mặt thật của y. Nhưng mọi người đều nhất trí cho rằng Asics ít nhất phải hai trăm tuổi. Thậm chí còn có rất nhiều người từng tiến hành nghiên cứu đặc biệt về tuổi tác Asics, kết luận đưa ra đều nhất trí với mọi người. Bởi vì nếu không có hơn trăm năm kinh nghiệm và đúc kết, chỉ dựa vào cái gọi là thiên phú cũng chẳng thể thiết kế ra được cơ giáp cấp S. Huống chi hai tác phẩm duy nhất đều là cấp 3S. Thậm chí có người suy đoán, Asics hoàn toàn không phải là một người, mà là một tổ chức khổng lồ hơn nữa còn được phân chia rõ ràng. Bằng không chỉ dựa vào một người, không thể nào thiết kế ra được cơ giáp 3S, chứ đừng nói đến hai chiếc cơ giáp 3S có tính năng phong cách hoàn toàn khác nhau. Phải biết, Ánh Trăng và Nhật Diệu gần như đồng thời xuất hiện, đều này chứng mình hai chiếc cơ giáp này được chế tạo cùng lúc.

Tuy Angus không hề tin tưởng ý nghĩ vừa lướt qua trong đầu mình, nhưng cậu ta lại không nghĩ ra được lời giải thích nào tốt hơn. Cậu không tin Lục Diêu chỉ bởi vì không muốn để ý đến mình nên mới cố ý đến phòng chế tạo cao cấp.

Thế là Angus chớp chớp mắt, nói ra suy đoán của mình, hơn nữa còn trưng ra vẻ mặt bị dọa giật mình, nhưng vẫn muốn kiểm chứng, "Diêu Diêu, đừng bảo là cậu đang bế quan nghiên cứu làm thế nào để thiết kế cơ giáp cấp S đó nhé?"

"Đúng vậy." Lục Diêu nói.

Angus trừng to hai mắt, vẻ mặt kinh sợ: "Diêu Diêu, cậu thật sự không phải đang nói đùa đấy chứ?"

"Tất nhiên không phải."

"Sao cậu lại tự dưng muốn thiết kế cơ giáp cấp S?" Angus lo lắng nói.

Cậu thật sự lo lắng, cơ giáp cấp A và cơ giáp cấp S nghe thì chỉ chênh lệch nhau một cấp bậc, nhưng một cấp này chính là một cái rãnh trời. Một vài thiết kế sư cơ giáp rất có tài, có thể thành thạo thiết kế và đồng thời chế tạo ra được cơ giáp cấp A, nhưng phần lớn trong số họ cả đời đều không sờ đến được ngưỡng cửa thiết kế cơ giáp cấp S. Thậm chí có vài người sẽ bởi vì vậy cảm thấy mất mác tuyệt vọng, từ đó không gượng dậy nổi. Angus không hi vọng Lục Diêu sẽ nối gót theo những người này.

Lục Diêu chẳng cần nghĩ ngợi, đã ném nguyên nhân này cho Osiris: "Bởi vì đây là yêu cầu của Nguyên soái. Anh ta cho rằng tôi có thiên phú, cho nên hi vọng tôi đừng nên lãng phí."

"Chuyện này quá không nhân đạo rồi!" Angus phồng má, "Tớ nhất định phải nói chuyện với anh ba. Anh ấy không thể ngược đãi cậu như vậy được."

Lục Diêu cười nói: "Cảm ơn."

Angus nhanh chóng cắt đứt trò chuyện, đoán là đi liên hệ với Osiris rồi.

Sau khi buổi học chiều kết thúc, Lục Diêu dọn dẹp đồ chuẩn bị đến phòng chế tạo cơ giáp tiếp tục nghiên cứu vấn đề chế tạo lại Ánh Trăng. Đúng vào lúc này, cửa phòng học xuất hiện một người khiến Lục Diêu cảm thất rất bất ngờ... Holewin Kenneth.

"Đàn em Lục Diêu." Holewin thấy Lục Diêu ra khỏi phòng học thì lập tức tiến lên, đôi mắt đào hoa toàn là ý cười. Đồng phục quân trang phẳng phiu mặc trên người hắn vẫn hiển lộ ra vẻ phong lưu anh tuấn.

"Đàn anh Holewin." Tuy Lục Diêu chưa từng gặp hắn bao giờ, nhưng hình chiếu của Holewin thì vẫn có xem qua. Lục Diêu bình thản chào hỏi, nghe không được gì từ giọng điệu của y.

Y nhìn về phía Holewin, hỏi: "Anh tìm tôi?"

"Tất nhiên." Holewin khoanh tay nghiêng người đứng dựa tường, "Anh tới mời cậu đến văn phòng hội học sinh, cùng nhau bàn bạc về chuyện giải đấu Sain."

Còn chưa kịp đợi Lục Diêu mở miệng, ánh mắt Holewin khẽ thay đổi, nụ cười đầy tà ác, có vẻ không có ý tốt, "Vốn phải do Elmo thông báo cho cậu, nhưng cậu vẫn luôn từ chối nhận điện thoại của Elmo. Anh cho rằng cậu cũng không muốn để Elmo đến mời cậu, nên anh đành phải đến đây nè."