Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 67: Gặp lại



Tín hiệu thông tin trên quang não của hắn đến từ Ánh Trăng, một cơ giáp bị kết luận đã biến mất ở sâu trong vũ trụ.

Hồi đó lúc Isis mất, xác hỏng của Ánh Trăng được tìm ra, nó lúc đó đã bị vỡ thành vô số mảnh. Trong những mảnh vỡ này, còn không tìm ra được mảnh nào lớn cỡ bàn tay. Cho nên, dù dân chúng đế quốc không muốn chấp nhận, sự thật thân vương Isis và cơ giáp Ánh Trăng của y đã cùng nhau gặp nạn trong mưa thiên thạch.

Joyce không muốn tin kết quả đó, cho nên hắn phái rất nhiều người đi tìm, thử tìm kiếm Isis. Nhưng rất hiển nhiên, hắn chỉ đang tự lừa mình dối người. Đế quốc trải qua tìm kiếm thời gian dài, cũng không thể không từ bỏ. Không ai có thể sống sót được trong màn mưa thiên thạch với năng lượng mạnh và phạm vi lớn thế này được. Dù thân vương Isis trong lòng dân chúng đã sớm được thần hóa, nhưng y rốt cuộc vẫn là một con người.

Mảnh vỡ của Ánh Trăng vẫn còn đang được bảo tồn trong bảo tàng kỷ niệm của đế quốc. Mỗi ngày đều có rất nhiều người đến tưởng niệm.

Nhưng bây giờ, số hiệu khiến Joyce cực kỳ quen thuộc này lại xuất hiện trên quang não của hắn, khiến hắn cảm thấy rất khiếp sợ.

Ánh Trăng là cơ giáp cấp 3S, đến tận lúc này, ngoại trừ Isis ra thì không còn ai có thể chế tạo ra được cơ giáp cấp 3S. Không ai có thể mô phỏng được Ánh Trăng. Hơn nữa số hiệu của Ánh Trăng và Nhật Diệu đều là độc nhất vô nhị không thể phục chế được.

Ánh Trăng lúc đó đã theo Isis biến mất trong màn mưa thiên thạch, thân thể đã vỡ thành mảnh vụn, tại sao có thể phục chế lại được chứ?

Chẳng lẽ...

Còn chưa kịp đợi ý nghĩ này thành hình, Joyce đã phủ định suy đoán này trước rồi.

Là cơ giáp cấp 3S, thân máy của Ánh Trăng được chế tạo từ vật liệu trân quý hiếm có nhất. Cường độ thân máy của nó đủ để chống đỡ bão vũ trụ cường độ cao mà vẫn bình yên vô sự, nhưng đối mặt với mưa thiên thạch vẫn vỡ nát thành từng mảnh vụn. Cho nên Isis không thể nào sống sót được trong màn mưa thiên thạch.

Joyce từng ảo tưởng có lẽ Isis gặp được lỗ đen, khi mưa thiên thạch kéo tới đã tiến vào bên trong một không gian khác. Nhưng đây chỉ là ảo tưởng, trong phạm vi của mưa thiên thạch không thể có lỗ đen được.

Tuy lúc Joyce nhìn thấy số hiệu này thì vẫn luôn thầm cảnh cáo mình rằng nhất định phải bình tĩnh, nhưng trái tim hắn không kiềm được dâng lên một sự chờ mong bí ẩn.

Với trạng thái mâu thuẫn cực điểm này, Joyce vươn tay nhấn vào nút đồng ý kết nối trên quang não. Nhưng ngón tay hắn hơi run rẩy, bởi vậy vẫn không lập tức nhấn xuống.

Hắn nhắm mắt, hít sâu một hơi, sau đó nhấn đồng ý.

Đầu bên kia quang não không phải đối phương mà là hình chiếu 3D của Ánh Trăng.

"Ánh Trăng?" Joyce nhìn về phía cơ giáp quen thuộc, thử dò hỏi.

"Là tôi." Giọng của Ánh Trăng rất lạnh, mang theo loại ngạo khí bẩm sinh, "Ngài thân vương tôn kính, chủ nhân của tôi muốn trò chuyện với ngài."

"Chủ nhân của mày?" Joyce đột nhiên trợn to hai mắt.

Cơ giáp trí năng cao cấp một khi ghép đôi thành công nhận chủ, thì sẽ không nhận chủ lần nữa. Cưỡng chế xóa bỏ các số liệu liên quan, trí năng đó sẽ khởi động chương trình hủy để tiến hành tự hủy bản thân, cuối cùng cơ giáp đó chỉ còn lại xác ngoài.

Nhưng bây giờ, trí năng Ánh Trăng vẫn còn, cũng chính là nói chủ nhân bây giờ của nó vẫn là Isis.

Ánh Trăng không trả lời hắn, mà trực tiếp thay đổi hình ảnh.

Mắt Joyce không dám chớp lấy một cái, nhìn chằm chằm màn hình quang não.

Lúc người bên đầu kia xuất hiện trên quang não, trái tim Joyce chợt rơi xuống. Tuy rằng trước đó hắn vẫn luôn cảnh cáo bản thân đừng ôm hy vọng không chân thật, nhưng nội tâm hắn lại không lừa được bản thân mình. Lúc số hiệu truyền tin của Ánh Trăng xuất hiện, thực ra trong lòng hắn đã chờ mong người ở đầu bên kia là anh trai Isis của hắn.

"Cậu là... Lục Diêu?" Sắc mặt Joyce trở nên âm trầm. Cảm giác mất mát to lớn như một ngọn núi lớn đè nặng lên trái tim Joyce, gần như khiến hắn trở nên điên cuồng.

Giọng nói của hắn rất lạnh, "Người Liên Bang..."

Lục Diêu cũng không bất ngờ Joyce có thể nhận ra mình. Dù nổi tiếng nhờ nguyên nhân gì, sự thật chính là y rất nổi tiếng ở Liên Bang. Chỉ scandal tình tay ba của y đoạn thời gian trước gần như đã quét ngang toàn bộ khu tin tức trên tinh võng. Với lại, bởi vì thiên phú thiết kế cơ giáp của y, còn được xưng là thiên tài thiết kế cơ giáp Liên Bang.

Là phía cạnh tranh với Liên Bang, đế quốc tất nhiên sẽ chú ý tới những sự kiện lớn của Liên Bang. Thiết kế sư cơ giáp ưu tú lại có tiềm lực thì bất cứ quốc gia nào của tinh hệ Thần Anh đều chú ý và muốn lôi kéo. Cho nên đế quốc chú ý thiết kế sư cơ giáp ưu tú của Liên Bang cũng là chuyện rất hiển nhiên.

Quân bộ đế quốc có bộ phân đặc biệt chuyên thu thập những tin tức về phương diện này, hơn nữa kết hợp phân tích tình báo ở các mặt khác để phán đoán những nhân tài này có giá trị lợi dụng, có thể phục vụ cho đế quốc hay không. Sau đó đưa ra một loạt phương án, hoặc mặc kệ hoặc mời chào hoặc là thủ tiêu.

Joyce hiện là người nắm quyền thực tế của quân bộ, tất nhiên là người đầu tiên nhận được tin tức liên quan đến Lục Diêu, thiên tài cơ giáp thiếu niên của Liên Bang, hơn nữa hồ sơ cặn kẽ của y cũng được đưa đến tay Joyce trong thời gian sớm nhất.

Lục Diêu khẽ gật đầu, không hề phủ nhận.

Tuy sắc mặt Joyce âm trầm, đáy lòng giận dữ, nhưng hắn vẫn chưa mất đi lý trí. Trên người Lục Diêu có quá nhiều điểm đáng ngờ.

Đầu tiên là Ánh Trăng, hắn có thể khẳng định Ánh Trăng vẫn là Ánh Trăng lúc đầu. Mà lời nói vừa nãy của Ánh Trăng thì Lục Diêu chính là chủ nhân của nó. Điều này khiến Joyce nghi ngờ rất nhiều. Ánh Trăng là cơ giáp cấp 3S, có thể nói cả tinh hệ Thần Anh không còn trí năng nào cao cấp hơn nó.

Joyce biết rất rõ, dù là trí năng hệ thống tinh võng cũng không thể so sánh được với nó, tinh võng đối với Ánh Trăng chỉ là một căn phòng lớn được mở khóa, nó có thể không trở ngại xâm nhập vào bất cứ ngóc ngách nào của 'căn phòng' này. Cho nên không có bất cứ ai có thể bóp méo được trình tự code của cơ giáp, trừ phi người này có thể vượt qua Isis ở phương diện chế tạo cơ giáp.

Mà ở Thần Anh, hoàn toàn chẳng có ai có thể so sánh được với Isis ở phương diện này cả, chứ đừng nói là vượt qua. Cho nên Ánh Trăng không có khả năng nào lại nhận chủ mới được.

Thứ hai, khi lý lịch hoàn chỉnh của Lục Diêu hiện ra trước mặt hắn, hắn đã cảm thấy nghi ngờ. Bởi vì Lục Diêu trước lúc 16 tuổi và Lục Diêu thiên tài thiết kế cơ giáp hoàn toàn là hai con người.

Thêm nữa hắn tin, nếu không có mục đích đặc biệt và tuyệt đối nắm chắc, Lục Diêu sẽ không tùy tiện xuất hiện trước mặt hắn thế này.

Nhìn thấy vẻ mặt rơi vào trầm tư của Joyce, Lục Diêu không lập tức mở miệng. Y hiểu rất rõ, Joyce bây giờ chắc chắn đang phân tích thân phận thật sự và mục đích của y.

Y biết số hiệu quang não của Joyce, cho nên có thể dùng cách khác để liên hệ với hắn. Nhưng Lục Diêu vẫn cố ý dùng Ánh Trăng để liên hệ với Joyce, mục đích tự nhiên không cần nói cũng biết.

Cơ giáp ghép đôi nhận chủ thực chất chính là trí năng cơ giáp và tinh thần lực của chủ nhân ghép đôi. Sự dao động tinh thần lực của mỗi người đều là độc nhất vô nhị. Tuy rằng bây giờ vẫn chưa có chứng cứ chính xác để chứng minh liên quan giữa tinh thần lực và linh hồn của con người, thậm chí linh hồn có thật hay không còn chưa kết luận được. Nhưng đa số mọi người đều tin tưởng, linh hồn thực chất là tinh thần lực của nhân loại.

Ánh Trăng chính là biểu tượng của Isis, độc nhất vô nhị, không thể thay thế, bọn họ là một thể. Đây cũng là nguyên nhân tại sao sau khi Ánh Trăng mở miệng thì Osiris có thể lập tức xác nhận thân phận của y mà không hề nghi ngờ, điều này cũng khiến Lục Diêu không thể nào phủ nhận thân phận thật sự của y.

Joyce thực ra trong lòng đã sớm dao động, thậm chí vào lúc Ánh Trăng xuất hiện thì hắn đã sớm cho rằng đối phương chính là Isis. Mà bây giờ, sở dĩ hắn còn đang giãy dụa là bởi vì hắn không muốn thất vọng thêm lần nữa. Lúc trước hắn tin tưởng rằng Isis sẽ không chết, nhưng hi vọng lần này tới lần khác bị phá vỡ, hắn không muốn tin tưởng nữa, không để bản thân phải chịu đựng sự đau đớn như bị khoét tim kia nữa.

Trong đầu hắn nhanh chóng nhớ lại tất cả thông tin liên quan đến Lục Diêu. Lúc hắn nhớ lại mốc thời gian thì hít vào một hơi. Tính tình Lục Diêu thay đổi rất lớn chính là sau khi cậu ta tỉnh lại do bị rớt khỏi phi thuyền, mà thời gian cậu ta tỉnh lại chính là thời gian Isis gặp phải mưa thiên thạch qua đời!

Sau đó, Lục Diêu bỗng nhiên bày ra thiên phú thiết kế cơ giáp rất khiến người ngạc nhiên. Đặc biệt là cơ giáp ẩn hình mà y từng chế tạo. Nếu chỉ liệt kê riêng ra điểm này, Joyce có lẽ sẽ không nghĩ tới Isis, nhưng một khi nhiều trùng hợp đặt chung một chỗ, lại nhìn về phía cơ giáp ẩn hình, hắn lập tức liên tưởng đến Isis. Bởi vì cơ giáp ẩn hình chỉ có Isis mới có thể chế tạo ra được.

Joyce càng nghĩ càng hoảng hốt. Hắn suy nghĩ chốc lát, nếu anh trai của hắn thật sự sống lại trong cơ thể này thì anh trai của hắn sẽ làm gì? Những khả năng hắn mô phỏng ra lại nhất trí kinh người với những hành động của Lục Diêu sau khi tỉnh lại.

"Anh..." Giọng nói Joyce mang theo sự run rẩy không dễ phát hiện, bởi vì quá kích động, cho nên hắn há miệng, cuối cùng không nói ra được một chữ.

Lục Diêu chỉ lẳng lặng nhìn Joyce, sự bình tĩnh giữa hàng mày khiến Joyce càng nhìn càng thấy giống với người đã qua đời kia.

"Anh có phải là..." Joyce nhìn chằm chằm Lục Diêu, thân thể run rẩy. Hắn sợ y chỉ là một giấc mộng, hắn sợ mình lại thất vọng thêm lần nữa.

"Là anh." Lục Diêu khẽ thở dài, nói.

"Anh làm sao để chứng minh?" Joyce thực ra đã tin, nhưng hắn vẫn cần một sự bảo đảm.

"Ánh Trăng chẳng lẽ còn chưa đủ à?" Lục Diêu mỉm cười nói.

"Ánh Trăng tất nhiên có thể." Joyce nói, "Nhưng tôi vẫn không dám tin."

Lục Diêu nhìn ánh mắt chờ mong của Joyce dành cho mình, nói: "Em muốn anh đưa ra thêm chứng minh đến vậy sao?"

"Đúng." Joyce đã sợ, hắn không muốn thất vọng nữa. Nếu nhận được hi vọng 100% lại lần nữa bị phá tan, hắn sẽ triệt để điên mất.

"Aizz." Lục Diêu lại thở dài, "Thực ta anh không muốn nói đâu, nhưng nếu em muốn một sự bảo đảm, anh đành phải nói..."

"Em lúc 3 tuổi đến 10 tuổi, trộm nhìn anh tắm tổng cộng 62 lần. Lúc 8 tuổi vì xem phim ma nên không dám đi vệ sinh, cứ bắt anh phải ngủ cùng, đêm đó em còn tè dầm. Lần đầu tiên em xuất tinh là mười..."

Còn chưa đợi Lục Diêu nói xong, Joyce đỏ bừng mặt hét lớn: "Ngừng! Em tin rồi, anh đừng nói nữa!"

"Được, vậy anh không nói nữa." Lục Diêu mỉm cười, giọng nói dịu dàng quan tâm.