Vâng, tay của Dương Hoắc Nam đặt ngay trước ngực của cô (giống như sờ ngực á).
- Thì anh đang đặt trên ngực của vợ mà?
- ...- Dương Tuyết hoá đá.
- ...- Dương Hoắc Thành cùng mọi người xung quanh cạn ngôn.
- Nếu anh không bỏ tay ra thì chúng ta ly hôn.
Dương Tuyết đe dọa nhắc nhở về hành vi của Dương Hoắc Nam.
- Hức... vợ đừng bỏ chồng mà... chồng sẽ bỏ tay ra liền.
Nói xong Dương Hoắc Nam liền buông cánh tay ra.
Phù... đau hết cả lưng, lực của anh ta lớn thật.
Dương Tuyết quay đầu qua nhìn đám vệ sĩ.
- Các người mau đem quản gia Ngải Linh ra trước cổng. Bắt cô ta hét 1000 lần không được nghỉ. Nếu nghỉ một lần thì bắt cô ta hét lại từ đầu.
- Vâng, thiếu phu nhân.
Hức, tam thiếu phu nhân này tốt nhất không nên đụng vào a~
- Tốt.
Dương Tuyết quay qua Ngải Linh.
- Nếu cô muốn giữ chức quản gia thì hãy làm cho tốt vào nha.
- V...vâng thưa thiếu phu nhân.
Ngải Linh trả lời một cách đầy khinh miệt.
Ha~ dù sao về sau khi anh Nam nhớ lại thì chức tam thiếu phu nhân sẽ thuộc về cô ta thoii.
Sau đó Ngải Linh bị đám vệ sĩ kéo ra ngoài.
Dương Tuyết đương nhiên là nhận ra ý đồ của cô ta.
Nhưng... cô ta sẽ bạn phải trả giá hơi đắt đó. Một nữ quản gia mà dám lên mặt với cô thì con ra thể thống gì nữa. . Trải 𝔫ghiệm đọc tru𝒚ệ𝔫 số 1 tại ++ TrUmT ru𝒚ệ𝔫.VN ++
——————-
Muốn xem Ngải Linh bị hét đền khàn giọng không?
Hay là muốn xem nhị thiếu gia nhà họ Dương trở về?