Kẻ Thù Cũ Là Sếp Tôi

Chương 4



15. Ngày hôm sau đến công ty, tôi muốn cho Giang Đông một bất ngờ.

Trong cuộc họp tôi phải thuyết trình về dự án mới của công ty, cuối cùng, vô ý "lỡ tay" để lộ hình nền là hình tôi chụp chung với Giang Đông. Nhìn phản ứng của mọi người há hốc mồm và cả anh nữa, tôi thực sự vui vẻ trong lòng. Nhưng mà..

- Ninh Ninh, sao cô dám ghép hình của mình với Sếp?

Phản ứng này là sao đấy, trước kia chả phải còn nghi ngờ tôi là nhân tình của Sếp sao, sao giờ lại nói tôi ghép hình, thế là mọi người trong phòng họp vừa nhắc nhở thân thiện tôi, vừa quay qua năn nỉ Giang Đông đang như bức tượng, mong anh đừng tức giận, phạt tôi nhẹ nhàng.

Tôi đưa anh mắt cầu cứu sang anh, anh lại ngơ ngác, cái tên đầu gỗ này, có muốn công khai không?

- Giang Đông, anh ngồi im đó nữa thì tối nay ra phòng khách ngủ.

Tôi dọa vậy thì mới có thể khiến anh tỉnh lại, anh mỉm cười bước tới nắm tay tôi, còn đưa lên môi hôn một cái, nhìn xuống mọi người đang há hốc mồm.

- Ninh Ninh là bạn gái tôi, à không, là vợ sắp cưới. Mọi người còn nói nữa là tối nay tôi ngủ phòng khách, ngày mai mọi người cũng phải tăng ca. - Tôi quay sang đánh anh một cái.

- Anh nói cái gì đó?

Cuối cùng mọi người cũng tin tưởng là chúng tôi yêu nhau, rối rít chúc mừng, còn nói rằng tôi nhất định tối nay phải cho Sếp ngủ trong phòng. Hừ, còn xem biểu hiện của anh ấy.

Mọi ngưởi ra khỏi phòng rồi, nhưng người nào đó vẫn bay bay trên mây không xuống.

- Này! – Tôi gọi anh.

- Bảo bối, anh đang mơ hả.

- Á, đau, em định sát hại chồng em à? – Tôi véo vào tay anh một cái.

- Ai lấy anh?

- Vừa mới công khai đã muốn đá anh. – Giang Đông bĩu môi, ai oán nhìn tôi.

Ngoại truyện Giang Đông:

Ngày đầu tiên chuyển trường trung học, tôi phát hiện ra có một cô gái luôn lén nhìn tôi, không phải là kiểu ánh mắt ngưỡng mộ, yêu thích mà trước nay tôi hay nhận được, mà là ánh mắt ai oán, tôi cũng chưa làm gì cô ấy cả.

Sau đó tôi mới biết, cô ấy tên Lâm Vãn Ninh là lớp trưởng của lớp tôi lại còn là học sinh đứng đầu trường từ trước tới bây giờ. Tôi có suy nghĩ nếu mình lấy vị trí thứ nhất của cô ấy thì cô ấy sẽ như thế nào nhỉ?

Thế là tôi cố gắng giành vị trí thứ nhất của cô ấy và thành công mỹ mãn, tôi đẩy cô ấy xuống vị trí thứ hai, suốt năm đầu tiên.

Sau đó tôi lại thấy cô ấy bất chấp mọi thứ mà học hành điên cuồng, đến nỗi ngất xỉu trong lớp, tôi không hiểu sao cô ấy lại chấp niệm với học hành như thế. Và tôi lại tình cờ nghe câu chuyện của cô ấy và bạn thân, cô ấy nói:

- Cái tên Giang Đông chết tiệc đó, dám giành vị trí thứ nhất của tớ một năm rồi, hắn ta chính là kẻ thù truyền kiếp của tớ, tớ thề lần này phải giành lại được vị trí thứ nhất.

- Này, cậu học ít thôi, còn phải lo cho sức khỏe của mình nữa chứ, cậu học đến điên mất.

Không ngờ tôi lại là tên tội đồ làm cô ấy vất vả như vậy, lại còn thành đối thủ của cô ấy rồi.

Từ đó tôi cũng nới lỏng việc học hơn, và chưa bao giờ rời khỏi vị trí thứ hai, tôi không muốn ai khác gần cô ấy đâu, chỉ có tôi là được gần nhất, cũng là tôi sợ cô ấy học đến độ điên mất.

Sau này tôi lại thấy cô ấy cứ tránh né tôi, lại thân thiết với mấy bạn học nam khác, nên tôi cũng không chịu thua đi thân thiết với mấy bạn học nữ, xem phản ứng của cô ấy như thế nào, nhưng mà làm tôi thất vọng rồi. Chúng tôi cứ thế xa cách.

Cuối cũng tôi cũng phải đi du học mà không thể ở bên cô ấy, càng không nói lời từ biệt, vì tôi sợ mình không đành lòng mà đi, tôi nghĩ cô ấy chán ghét tôi, cũng không dám nói thích cô ấy.

Sau này gặp lại nhau ở công ty tôi đã rất vui mừng nhưng lại cố kiềm nén cảm xúc của bản thân. Tôi nghĩ đến cô ấy thế mà lại quên tôi, lại nhớ đến trước kia cô hay thân thiết với các bạn nam, nên sai vặt cô ấy ở công ty, nhìn cô ấy giận dữ mà không dám phản kháng thật là đáng yêu.

Nhưng mà cô ấy lại nói mình có bạn trai, tôi không kiềm chế được mà châm chọc cô ấy, tôi cũng chả thấy tên bạn trai đó tốt chỗ nào, để cho bạn gái mình tự bắt xe đi làm, à không, sao lại để cô ấy đi làm chứ, nếu là tôi chắc chắn là để cô ấy ở nhà, tôi kiếm tiền nuôi cô ấy rồi, thật muốn giành Ninh Ninh với tên đó quá.

Sau đó khi say rượu thì cô ấy nói là cô ấy không có bạn trai, tôi vui mừng lắm chứ, nhưng mà mấy cuốn sách bí kíp tán gái dạy tôi rằng không được nhiệt tình với cô gái của mình quá, phải lạnh lùng thì họ mới thích.

Nhưng mà tôi lạnh lùng lại làm cho cô ấy hiểu lầm rằng tôi ghét cô ấy, thế là trong lúc say Ninh Ninh đã tỏ tình với tôi, hóa ra chúng tôi yêu thầm nhau bấy nhiêu năm, nhưng mà sợ cô ấy say rượu lại quên nên tôi ghi âm lại. Sau đó chúng tôi thành người yêu, nhưng mà tôi thấy cô ấy cứ lạnh nhạt, lại không muốn công khai mối quan hệ, Cố Linh bảo rằng để cô ấy hiểu lầm tôi có vị hôn thê sẽ ghen, tôi không muốn làm cô ấy buồn lòng, nhưng cũng muốn thấy cô ấy ghen một lần, nên tôi đã nghe lời theo Cố Linh nói.

Ai mà ngờ cô ấy ghen thật đáng sợ, chính là dọn đồ ra đi, tôi thực sự hoảng hốt, nhưng cuối cùng cũng cảm nhận mạnh mẽ tình yêu của cô ấy. May mà tôi dỗ được cô ấy.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!