Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 395: Kiếp Số



Khi màn đêm buông xuống, tất cả đám người lớn nhỏ ở nơi này đều lộ rõ vẻ cảnh giác, đàn ông thì cầm trong tay những vũ khí đơn sơ trong tay, hầu hết làm bằng răng hoặc xương của những loài thú, còn phụ nữ trẻ em và người già thì tập chung lại với nhau.

“ Ồ Ma Trư.”

Trần Quốc Hưng thần thức cũng đã phát hiện có mấy con Ma Trư chạy qua bên này, đám này có chút khác biệt, chúng nó có vẻ yếu hơn rất nhiều những Yêu Ma khác mà Trần Quốc Hưng đã thấy, vẫn có chút sinh mệnh sống của bản thân, còn có đặc tính của dã thú bình thường, nhưng đối với đám người thường ở đây, mấy con Ma Trư cấp thấp này cũng đủ để khiến đám người rơi vào khốn cảnh, Trần Quốc Hưng cũng không có ý định nhúng tay, hắn có thể cứu lần này nhưng lần sau hoặc những lần sau nữa chẳng có ai cứu được bọn họ, chỉ có thể tự thân chiến đấu vượt qua nguy hiểm mới có thể ngày càng mạnh mẽ hơn.

Ba con Ma Trư xuất hiện, đám người liền lâm vào khẩn trương, mấy người đàn ông hô lớn, vũ khí trong tay lăm lăm không chờ đám Ma Trư tấn công đã lao tới chủ động đánh trước, ba con Ma Trư cũng lao tới há cái miệng đầy răng nhọn chìa cả ra ngoài cắn tới chỗ mấy người đàn ông, hai bên chiến đấu kịch liệt, Trần Quốc Hưng ở một bên quan sát, không biết đám người này tại sao lại sinh sống ở Ma Vực này, huyết thống cũng không có phải là cùng một nhà, mà là ba bốn nhà có huyết thống khác nhau, nhìn cách thức mấy người đàn ông chiến đấu hiển nhiên là đã đánh nhau với đám Ma Trư không ít lần.

“ Gàoooo.”

Ba con Ma Trư có vẻ đã đói lâu ngày, lần này chúng điên cuồng tấn công làm cho mấy người đàn ông chật vật, cứ như vậy một bên điên cuồng tấn công, một bên chật vật tránh né cùng yếu ớt phản kích, chuyện gì đến cũng đến, một con Ma Trư cắn một cái xé rách một cánh tay của người đàn ông, những người còn lại mau chóng công kích tới con Ma Trư vừa cắn cánh tay của người đàn ông kia, tạm thời đẩy lùi được Ma Trư cứu người đàn ông bị đứt lìa một bên tay, Trần Quốc Hưng chỉ khẽ lắc đầu, có lẽ số mệnh của tất cả đám người đã tới đây, Trần Quốc Hưng thở nhẹ một hơi chuẩn bị gia tay cứu người nhưng từ trên trời một cố ý chí kinh khủng ép lên trên người hắn, những người khác cũng là như vậy.

“ Chuyện gì? Ý trí kinh khủng thật.”

Tất cả đám người Trần Quốc Hưng bị ép cho đến mức nằm bẹp xuống đất, không cả thở nổi, tất cả đều kinh hãi trong lòng, Trần Quốc Hưng cũng sợ hãi, ý chí này làm Trần Quốc Hưng cảm thấy bản thân nhỏ bé tới mức nào, là ý chí mạnh tới mức Trần Quốc Hưng không thể tượng tượng nổi.

Thiên Địa Ấn bên trong tử phủ thần cung của Trần Quốc Hưng quay nhanh hơn, Tử Y xuất hiện ở bên ngoài nhìn lên bầu trời, ánh mắt như có thể xuyên qua vạn cổ nhìn thấu trời đất, Tử Y khẽ phất tay một bong bóng mờ ảo bao phủ lấy đám người Trần Quốc Hưng.

“ Là số kiếp của thế giới này, kẻ được thiên đạo lựa chọn, tới thời cơ ắt có biến số.”

Âm thanhh của Tử Y vang lên bên tai của Trần Quốc Hưng, hắn nghe tài trai lọt qua tai phải như rơi vào trong sương mù chẳng hiểu cái gì. Ở bên ngoài ba con Ma Trư điên cuồng tấn công đám người, một người mất đi khả năng chiến đấu làm cho cả đám người rơi vào thế yếu, chẳng mấy chốc đã có người nằm trong miệng Ma Trư, sau đó chính là một cuộc tàn sát của ba con Ma Trư, Trần Quốc Hưng ở trong bong bong của Tử Y nhìn một màn rồi lại ngẩng đâu nhìn trời, hắn cảm giác như có một cặp mắt đang quan sát hết những chuyện đang sảy ra.

“ Kiếp số sao?”

Còn Cơ Như Uyên, Tiểu Yêu, Lừa Ngốc, Tuyết Nhi dường như bị đông cứng thời không vậy, vẫn bất động ở trong tư thế đứng như cũ, chỉ có mình Trần Quốc Hưng là cử động được.

Ba con Ma Trư ăn sạch đám người đàn ông, rồi hít hít cái mũi sau đó xông vào trong, chẳng mấy tất cả người bên trong đã sợ hãi chạy tán loạn, già trẻ lớn bé toàn những người yếu ớt làm sao có thể chống lại những con Ma Trư, máu tươi văng khớp nơi cùng tiếng đám Ma Trư nhai nuốt cơ thể vang lên hòa trong tiếng khóc hét thất thanh vang vọng cả một vùng.

Đứa bé trai cùng đứa bé gái nấp trong một ngách đá nhỏ, đứa bé gái khóc thút thít được đứa bé trai ôm lấy bịt chặt miệng, cả hai đều run rẩy nhìn cảnh tượng trước mắt, sự thật tàn khốc cùng nỗi sợ hãi làm cho cả hai đứa bé mặt mũi xám xịt không có một tia huyết sắc, Trần Quốc Hưng ở một bên quan sát cũng bất đắc dĩ, hắn muốn cứu nhưng đây là số kiếp của thế giới này hắn cũng chẳng đủ khả năng để nhúng tay, Trần Quốc Hưng cũng chẳng biết dốt cuộc số kiếp ở trên người đứa bé sẽ biến bọn chúng ra sao? Kết quả của việc này hay con đường mà hai đứa bé kia phải đi rồi sẽ ra sao?

Trên dưới hai mươi người bị ba con Ma Trư ăn sạch chỉ còn lại hai đứa bé nấp ở một góc run rẩy, một con Ma Trư hít hít cái mũi một lần nữa rồi ba con Ma Trư như mèo vườn chuột bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, chẳng mấy cả ba con đều đã tụ lại chỗ hai đứa bé ẩn nấp, một con Ma Trư dơ chân đánh nát ngách đá làm lộ ra hai đứa bé run bần bật sợ hãi bên trong, đối diện với ba con Ma Trư hai đứa bé không thể làm gì ngoài sợ hãi, đứng chết chân run bần bật đối diện mới ba con Ma Trư, nỗi sợ hãi từ sâu thẳm bên trong linh hồn lan ra khắp người hai đứa bé, Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết thở thật sâu, nếu là hắn một người bình thường trong hoàn cảnh đó cũng chẳng khác gì hai đứa bé kia, cho khéo hắn còn đái bố ra quần từ lâu rồi.

“ Gàooooo”

Một con Ma Trư há miệng cắn tới, đứa bé trai như lấy được hết sức bình sinh đẩy đứa bé gái qua một bên, tuy nhiên điều đó cũng chỉ là vô ích.

“ Xoạt.”

Máu tươi đầm đìa chảy ra, một nửa từ bả vai bên phải của đứa bé trai bị cắn đứt, máu tươi chảy ra đầm đìa, đứa bé trai bị cắn một tay khuôn mặt trắng xám, nhịn đau đớn không hé miệng rên lấy một tiếng, rơi xuống đất vẫn cố bò dậy bảo vệ đứa bé gái.

“ Ngươi và đứa bé kia chính là duyên phận, nếu ngươi muốn rời khỏi thế giới này phi thăng giới diện cao hơn tiếp tục tu luyện cần nhờ đứa bé đó, phong ấn thế giới cần cả hai người các ngươi kết hợp mới có thể phá bỏ, đây cũng là cách đơn giản nhất.”

Trần Quốc Hưng nghe xong cũng há hốc cả miệng, tuy thật sự còn chưa biết dốt cuộc Tử Y là thứ gì, nhưng hắn dám chắc Tử Y không chỉ đơn giản là một khí linh, Thiên Địa Ấn cũng nhất định không có đơn giản, chắc chắn còn rất nhiều chuyện hắn còn chưa thể biết đến, lúc này bong bóng vỡ ra, không có ý chí kinh khủng kia nữa, tất cả khôi phục lại.

Một con Ma Trư há miệng cắn tới, đứa bé trai vẫn che chở cho đứa bé gái đang khóc thút thít, cả hai nhìn cái miệng lớn cắn tới đều sợ hãi nhắm chặt mắt chờ đợi cái chết.

“ Xoẹt.”

Một đạo đao quang xẻ đôi người Dã Trư thành hai mảnh, Trần Quốc Hưng bộ dạng là một người trung niên tay cầm đao xuất hiện chắn trước mặt hai đứa bé, đứa bé trai đã nhắm mắt chờ chết nhưng vẫn chưa cảm nhận được đau đớn liền ti hí mở mắt, trước mặt là một bóng lưng trong tay cầm một vật sắc bén một nhát chẻ đôi Ma Trư thành hai mảnh, làm cho đứa bé trợn mắt, nó không sợ hãi mà nó khao khác sức mạnh giống như vậy.

Trần Quốc Hưng nhanh chóng dùng đao khí chém giết hai con Ma Trư, rồi quay đầu lại nhìn đứa bé trai, cả hai người đối diện với nhau bằng một ánh mắt, rất nhiều năm sau cũng là hai ánh mắt đối diện với nhau nhưng hai người đã không còn đứng chung ở một chỗ, cả hai người hai chiến tuyến đứng ở thế đối lập, Trần Quốc Hưng cũng không giải thích, vẫn chỉ im lặng nhận sự căm hận của đứa bé năm nào, nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm về sau, hiện tại chỉ là một đôi mắt khao khát sức mạnh của một đứa bé mới lớn mất đi người thân trong miệng đám Ma Yêu