Kẻ Thuộc Hai Loài

Chương 13: Bên nhau (Hoàn)



Taichi đi bộ một mình trong khu rừng hẻo lánh, nơi được coi là lãnh thổ của hắc phù thủy. Cậu thực sự không hiểu vì sao mà mọi người lại kêu cậu đi vào đây nữa chứ.

Nhớ lại Mirani đã dặn cậu đi dặn lại là: "Taichi -sama, mong ngài hãy nhớ rằng ngài chỉ có thể đi thẳng theo con đường này.." vừa nói ông vừa chỉ vào con đường nhỏ với ít hoa dại hai bên. ".. đi theo con đường này, ngài nhất định có thể tìm được câu trả lời cho việc ngài đang muốn kiếm tìm ai."

Vừa đi cậu vừa không thể thể nào hiểu, người mà cậu muốn tìm kiếm là ai mới được chứ? Thật đau đầu mà! Đi tới xế chiều thì cậu nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ, cũng không biết tại sao mà cậu lại cảm thấy nó thân quen đến lạ thường. Suy nghĩ vừa dứt cậu liền đi tới căn nhà đó.

"Kétt!"

Còn chưa kịp động tay vào cửa thì cánh cửa đã mở ra. Người bên trong khi nhìn thấy cậu liền kinh ngạc vô cùng, trên mặt hiện rõ mồn một. Cậu không hiểu sao người đó lại nhìn cậu như vậy, nhưng cậu lại cảm thấy người đó rất quen mà không phải là quen một cách bình thường.

Người đối diện Taichi chính là Ryu. Gương mặt cô vì vụ lần trước mà giờ trên gương mặt lại xuất hiện thêm những đường viền đỏ kéo xuống tận cổ. Cô nhanh chóng bình tĩnh lại, đứng thẳng người lên, vẻ mặt lạnh nhạt.

"Vị bạch phù thủy vĩ đại đây sao lại tới đây vậy? Theo như tôi biết thì hiện tại đâu có bên nào khiêu chiến với các người đâu." cô khoanh tay tựa lưng vào tường nói.

Taichi gượng cười nhìn cô nói: "Thật ra thì trưởng nguyên lão của tôi và mọi người kêu tôi tới đây. Họ nói tôi sẽ có câu trả lời cho việc bàn thân mình thắc mắc."

"Hmm?" cô nhìn cậu một chút, thấy cậu không có vẻ gì là nhớ ra cô là ai. Cô đứng thẳng dậy đi vào trong nhà đồng thời nói: "Nếu cậu không vội thì vào đây, tôi sẽ mời trà cậu."

Tuy là bản thân phải đi tìm thứ gì đó như lời trưởng nguyên lão nói, nhưng không biết vì sao mac cậu lại cứ thế đi vào trong theo. Cậu nhìn xung quanh căn nhà cảm thấy căn nhà này lại quen thuộc quá. Cậu lại nhìn Ryu nói:

"Tôi hỏi cô câu này được không?"

Cô vẫn tiếp tục pha trà đáp: "Nếu tôi nói không liệu ngài có muốn dừng lại?"

"..."

Cậu im lặng một chút rồi lại ngẩng đầu lên nhìn cô. "Chúng ta quen nhau đúng không?"

Ryu vừa đặt tách trà xuống mặt bàn trước cậu nói: "Sao cậu nghĩ vậy?"

"Bởi tôi thấy cô rất quen. Không những thế mà tôi còn c.."

"Cảm thấy như tôi là một người rất quan trọng với cậu?"

Lời của cậu liền bị cô cướp mất. Khi nghe cô hỏi ngược lại mình như thế cậu cảm thấy rất kinh ngạc. Nó giống như là một cậu trả lời cho cậu vậy

Taichi hơi ấp úng hỏi lại: "Vậy.. là.. thật sao?"

"Các nguyên lão bên cậu đồng ý để cậu sống ở đây sao?" cô vừa uống trà chừa một vẻ nghi hoặc nhìn cậu hỏi.

"Tôi đoán vậy!"

"Vậy uống trà trước đi. Sau khi uống xong cậu sẽ không cần tôi nói cho cậu biết hay bất cứ ai nói cho cậu."

Đôi mắt màu xanh của cậu nhìn chằm chằm vào tách trà trên bàn, hai tay đưa tới từ từ lấy tách trà lên uống.'Chỉ cần uống xong tách trà này mình có thể biết điều mình đang tùm kiếm sao? Sau khi uống xong thì hai hàng nước mắt của cậu cứ rơi xuống lã chã. Cậu đặt tách trà xuống mà dở khóc dở cười, cậu không biết giờ mình nên cười hay nên khóc nữa. Đưa mắt sang ngìn Ryu liền ôm trầm lấy cô.

"Ryu à! Cô thật độc ác. Tại sao cô có thể đối xử với tôi như vậy chứ?"

Cô ôm lấy Taichi mỉm cười, hai mắt nhắm lại. "Tôi muốn cậu có một cuộc sống bình thường với các bạch phù thủy khác. Xin lỗi! Tôi đã quá ích kỉ."

"Cô nói gì vậy chứ! Tôi đâu hoàn toàn là bạch phù thủy. Tôi cũng có nửa dòng máu là con người mà!"

Khóe môi cô dường như cong hơn, gương mặt cô như thư thái hơn, vẻ bình yên hơn. "Phải ha!" Hai người ôm nhau một lúc lâu rồi mới buông ra.

"Halu bảo bối của anh!"

Hai người vừa buông nhau ra thì Ryou từ đâu xuất hiện cùng với Pisamon làm hai người bọn họ giật nảy người, hai mắt trợn tròn.

Thấy Taichi ở đây, Ryou ngạc nhiên chạy tới mỉm cười một cách quỷ dị. "Sao hôm nay lại được gặp vị bạch phù thủy vĩ đây vậy?"

Cậu ho khan "khụ khụ" rồi liền đứng dậy nắm lấy tay của Ryu lên, hai mắt nhìn Ryou mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng. "Tôi hôm nay tới đây.." hai cánh cậu quất hiện và xòa ra, ".. là để cướp em gái của ngài đó tân hắc phù thủy tối cao tương lai ạ." vừa dứt lời liền ôm lấy eo Ryu mà rời đi.

Ryou có vẻ vẫn chưa định hình lại, còn Pisamon thì chỉ đứng đó nhìn cậu và hai người kia rời đi thôi. Mãi sau vẫn chưa thấy cậu ho he gì thì anh mới lên tiếng:

"Ryou-sama! Cậu vẫn ổn chứ ạ?"

Cậu từ từ quay đầu xuống nhìn Pisamon hỏi: "Vậy là.. cậu ta đã?"

"Vâng, thưa cậu chủ. Chính xác là vậy đó!" anh điềm nhiên đáp lại.

"Hể?"

Vẻ mặt của Ryou vẫn còn đang trong trạng thái loát vấn đề. Mãi về sau thì mặt cậu liền biến sắc hô lên: "SAO CHỨ? VẬY CẬU TA TÍNH ĐƯA EM GÁI TÔI ĐI ĐÂU?"

"Tôi không biết."

"SAO ANH VẪN BÌNH THẢN QUÁ VẬY?"

"Vì giờ nhiệm vụ của tôi là chăm sóc ngài." vẻ mặt của anh không hề thay đổi mà đáp lại.

Còn Taichi va Ryu đang bay lượn trên bầu trời cùng nhau, hai người như đang rất vui vậy. Đôi cánh của Ryu là một đôi cánh màu đen, màu của sự sa đọa nếu là ở bạch phù thủy. Trên cánh của Taichi cũng có ít màu đen do hôm đánh với quái vật tưởng Ryu xảy ra chuyện nên đã không kiềm chế được bản thân. Truyện Mỹ Thực

Nhớ tới một điều cậu liền nói: "Tôi luôn thắc mắc không biết người đã cứu tôi khi tôi bị bắt bởi năm tên hắc phù thủy đó."

Nghe câu hỏi này cô chỉ mỉm cười chứ không nói gì cả, một nụ cười của sự hài lòng và hạnh phúc. Rồi cô lại hồi tưởng lại vào hôm đó, cô vô tình giúp cậu vì muốn chống đối "người cha" của mình khi ấy.

Gạt chuyện đó qua một bên, cậu nhìn cô mỉm cười hỏi: "Ryu! Sống với tôi được không? Tôi sẽ không làm cô buồn đâu!"

Mỉm cười trước lời tỏ tình của cậu, cô đáp: "Cậu mà dám phản bội tôi thì hãy xem người bên cậu bị giết như thế nào bởi Ryu này."

Nghe được lời này từ cô khiến cậu cảm thấy rất hạnh phúc, cậu vui tới độ không để ý gì xung quanh mà trực tiếp ôm chặt cô. "Sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu."

- End-

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!