Kẻ Thuộc Hai Loài

Chương 4: Bị thương



"Sao cậu lại tới đây?"

Ryu ngồi đối diện với Taichi, cô một vẻ lạnh nhạt nhìn cậu. Còn cậu thì ngồi không dám nhìn thẳng vào mắt cô, cậu đưa đôi mắt nhìn sang Pi.

Giọng hơi ấp úng: "Tôi đã không giữ được lời hứa của mình.. Cho nên.. Cho nên giờ tôi muốn.. Tới đây chuộc lỗi"

"Tôi không cần cậu chuộc lỗi gì cả. Tôi làm vậy cũng chỉ là vì muốn trả ân huệ cho bạch phù thủy vĩ đại thôi"

"Tôi.. Tôi có nghe nói.. Pháp thuật của cô là bạch.."

"Tôi đã từng nói với cậu, đừng nên tò mò quá. Không là chết lúc nào không hay đâu"

Lời của cậu còn chưa nói hết thì cô đã đáp lại xong rồi. Cũng lời nói đó khiến cậu im re không dám ho he thêm tiếng nào.

Thấy cậu như vậy cô có phần buôn cười nhưng gương mặt vẫn không thay đổi, nó chỉ hiện ra một chút nét cười. Nhưng muốn phát hiện ra thì cũng hơi khó.

"Pháp thuật của tôi không do ai dạy ngoài sách cả" Ryu bỗng nhiên nói.

Nghe vậy cậu có chút ngạc nhiên, tuy muốn hỏi thêm nhưng lại không dám lên tiếng. Chỉ có thể ngồi đó uống trà.

Buổi trưa, Ryu lấy chút đồ ăn ra ăn. Taichi đứng gần đó nhìn cô làm bữa trưa, đây là lần đầu tiên cậu thấy người ta làm bữa ăn nên có chút hiếu kì.

Làm xong, Ryu ngồi xuống ăn, mắt đưa qua nhìn cậu lạnh nhạt nói: "Không qua đây ăn đi đứng đấy làm gì!"

Nghe vậy, cậu liền đi tới bàn ngồi xuống. "Cô có làm cho tôi sao?"

"Tôi không ăn bữa trưa. Cậu ăn xong nghỉ ngơi, chiều tôi đưa cậu về thành phố" Ryu nói.

Taichi giật mình khi nghe cô nói vậy, cậu hơi nheo mắt lại. "Tại sao tôi phải về chứ?"

"Vậy cậu nghĩ cậu có lí do gì để ở đây sao?" cô lạnh nhạt đáp.

"..."

Cậu không biết phải nói sao cho phải nữa, nhưng vẫn kiên quyết đòi ở lại. "Thì cô cũng đã giúp tôi rồi nên giúp cho chót đi. Tôi sẽ ở đây cho tới khi bọn quái vật không còn ở thành phố nữa"

"Nếu cậu đã chán sống thì cứ ở lại đây!"

"Cô sẽ giết tôi sao?"

Ryu đưa đôi mắt lạnh lẽo sang cậu nói: "Cũng nhờ cậu chạy vào nhà tôi. Tôi đã giết mấy tên dưới chướng của vua hắc phù thủy. Bọn chúng sẽ sớm tới đây để giết tôi thôi"

Taichi có phần sốc, cậu liền lên tiếng nói: "Tôi.. Tôi xin lỗi"

"Tốt hơn hết là cậu nên học chút võ thuật và pháp thuật" cô đi tới kệ sách tìm kiếm cuốn sách nào đó.

Không hiểu ý cô lắm, cậu lại hỏi: "Tôi có thể học được pháp thuật sao?"

"Tôi không chắc nhưng có lẽ là được, dù sao thì trong người cậu có máu của bạch phù thủy nên có lẽ có thể học được vài pháp thuật đơn giản của bạch phù thủy" vừa nói cô vừa lấy cuốn sách tìm được ra.

Taichi nheo mắt lại, "Có dòng máu của bạch phù thủy? Cô nói gì vậy? Phụ hoàng và mẫu hậu ta đều là người thường mà! Làm sao tôi mang dò.. Gì vậy?"

Cậu đang nói thì Ryu tiến tới chỗ cậu, cầm lấy vạt áo của cậu kéo lại gần mình. Lúc này mặt hai người thực sự rất gần nhau, mặt của cậu thì hơi đỏ còn cô thì ngược lại. Cô lại gần hõm vai cậu một chút rồi đẩy cậu ra.

Cô nhìn cậu một chút rồi mới lên tiếng hỏi: "Cậu có được nghe nhiều về bạch phù thủy vĩ đại không?"

"Cũng khá nhiều"

"Vậy gặp?"

"Thỉnh thoảng"

"Ngoài vậy ra cậu có được nghe gì khác không?" Ryu hỏi tiếp.

Taichi không biết sao cô lại hỏi vậy nhưng cậu vẫn trả lời: "Nghe gì chứ?"

"Vậy cậu biết tại sao hắc phù thủy lại muốn bắt cậu không?"

"Cô biết sao?" cậu vẻ nghi hoặc hỏi.

Cô im lặng một chút rồi mới nói: "Nếu cậu không biết thì tôi cũng không thể nói được." Rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Taichi cảm thấy có gì đó mà dường như ai cũng muốn dấu mình, mà có vẻ là cô biết. Nhưng cô đã nói là không muốn nói cho cậu nghe thì cậu cũng không dám hỏi thêm lời nào.

* * *

Buổi trưa.

"RẦM!"

Cánh cửa nhà Ryu đổ xuống, cô đi ra thấy đó là đám hắc phù thủy dưới quyền cửa lão. Mặt cô liền biến dạng, cả người cô toát ra khí lạnh.

"Các người tới đây làm gì?"

Một tên hắc phù thủy lên tiếng: "Ta phụng lệnh của Hắc phù thủy tối cao tới bắt cửu hoàng tử về. Ngươi tốt nhất là mau giao hắn ra đây! Không thì đừng trách ra không lương tay"

Vẻ mặt cô vẫn không hề thay đổi, lạnh nhạt nói: "Ngươi nghĩ ngươi có thể đưa cậu ấy đi?"

"Ngươi đã giúp cho vương quốc của cậu ta tránh được bọn quái vật cũng là trả được ân tình cho bạch phù thủy rồi. Ngươi nên.."

Lời tên hắc phù thủy đó còn chưa dứt thì cô liền phi phi tiêu tới lướt qua mặt hắn khiến hắn dừng lại. Ryu lại nói: "Ta làm gì đó là chuyện của ta không tới lượt các ngươi dạy dỗ."

"Vậy thì đừng trách ta không lể tình"

Hắn dứt lời liền cùng ba tên hắc phù thủy đứng sau lao tới đánh nhau với cô. Pháp thuật của của cô cao hơn chúng lên căn bản chúng đánh không lại. Một tên trong số đó đã nhân cơ hội cô đang đánh nhau với ba tên kia hắn liền đi vào để bắt Taichi.

Cậu đang học vài phép thuật đơn giản thì có một tên hắc phù thủy xông vào làm cậu giật mình. Cậu hiện rõ vẻ lúng túng khi thấy hắn, trong phút chốc cậu dùng phép loạn xạ cả lên. Tên hắc phù thủy đó hơi rối khi thấy cậu cứ ném đồ vào hắn từ nhiều phía. Nhưng dù sao thì cũng là mới học phép thuật nên cậu cũng nhanh chóng bị hắn tóm được.

"Cửu hoàng tử à! Cậu nghĩ có thể chống cự tôi bằng loại phép thuật đó sao!" tên hắc phù thủy đó vẻ đắc ý nhếch mép cười, một tay dùng phép thuật trói cậu lại trong vòng phép.

Taichi cựa quậy một cách dữ dội, "TÊN KHỐN KIA, MAU THẢ TA RA! Ta SẼ GIẾT NGƯƠI"

Tên hắc phù thủy đó vẫn nhếch mép cười khuẩy: "Chừng nào cậu có thể đi đã, còn h.."

Chat!

Tên hắc phù thủy đó đang nói thì bị Ryu từ đằng sau dùng cây gậy đập cho một phát bay qua một bên. Cô nhanh chóng tới chỗ của Taichi cầm tay cậu rồi đưa cậu đi nhờ Pi vì giờ cô đang bị thương nặng khi phát hiện cậu bị tên hắc phù thủy bắt, cô đã mất cảnh giác.