Kẻ Thuộc Hai Loài

Chương 8: Sứ giả bên quái vật trà trộn



Lúc này cậu chợt nhớ ra một chuyện liền hỏi: "Còn Ryu thì sao? Tại sao tôi lại có thể ra ngoài? Em ấy đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Vẻ mặt của anh liền tối lại, anh cũng hơi cúi mặt xuống vẻ không muốn trả lời. Điều đó làm cậu sinh nghi, đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, cậu thấy vẻ mặt của những người cậu quen đều giống vậy.

Ánh mắt cậu lại đặt trên người hắc phù thủy tối cao hỏi, hai mắt cậu cũng bắt đầu đỏ lên với tầng hơi nước: "Ngài nói đi, em gái tôi đâu rồi? Tại sao tôi không còn cảm nhận được sự sống của em ấy rõ rệt nữa?"

"..."

Ông im lặng không nói gì, tay ông nắm chặt lại.

Cậu thấy vẻ mặt đau khổ của ông thì cũng có thể biết được là em gái của mình đã có chuyện không hay. Cậu liền lớn tiếng: "ÔNG NÓI ĐI CHỨ? CON BÉ ĐÂU RỒI?"

"Ta xin lỗi!" hắc phù thủy tối cao nghiến răng vẻ tự trách với đau khổ đáp. "Ta đã không thể bảo vệ con bé tốt."

Ryou có thể hiểu được điều mà ông đang nói, cậu nửa cười nửa khóc "Các người lười tôi, tôi không tin đâu! Làm gì có chuyện Ryu sẽ bị vậy." vừa dứt lời liền cầm chổi thần bay đi mất. (Vì đây là chổi của Ryu mà hai người lại chung một cơ thể nên anh có thể dùng)

Pisamon cùng mấy người khác liền hô lên:

"Ryou-sama!"

"Ryou"

"Ryou-san!"

Hắc phù thủy tối cao vẻ lo lắng nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, ông đưa mắt sang nhìn Pisamon "Pisamon cậu đuổi theo Ryou đi, ta cần ở lại đây nói chuyện với đức vua nơi đây một chút"

"Vâng!" dứt lời anh liền biến ra chổi thần của mình. Taichi thấy vậy cũng nhanh chóng nhảy lên nói:

"Tôi đi cũng muốn đi cùng."

Hoàng hậu thấy cửu hoàng tử cũng muốn đi cùng liền lên tiếng: "Taichi! Con không thể đi được. Như vậy rất nguy hiểm."

Cậu quay sang nhìn bà đáp: "Cậu ấy cũng là người đã cứu con, con không thể nào không lo cho cậu ấy. Pisamon, đi thôi!" vừa dứt lời liền đi cùng Pisamon.

Khi hai người họ vừa rời đi thì Hắc phù thủy tối cao - Ryuukyu Guiseppi quay qua nhìn đức vua. Ông nhìn đức vua với ánh mắt căm thù, cũng chỉ vì ông ta mà mẹ của con ông mới không còn.

"Ngài vẫn sống rất tốt đó chứ nhỉ?" Ryuukyu lên tiếng cười khinh.

Trưởng nguyên lão liền đi lên trước đức vua và hoàng hậu nói: "Ngươi muốn làm gì?"

Ánh mắt lạnh lẽo của ông đưa sang nhìn trưởng nguyên lão nói: "Ông nghĩ bản thân mình đủ trình độ để nói chuyện với ta sao? Với ông, ta chỉ cần.." vừa nói ông vừa đưa tay lên hướng phía trưởng nguyên lão nắm chặt tay ra ám hiệu cho ông ta biết, ".. là cũng đủ để ông có thể sang thế giới bên kia tạ lỗi với hoàng hậu của ta rồi! Ông nghĩ ta không biết vì sao hoàng hậu của ta lại có thể bị bắt một cách dễ dàng như vậy sao?"

Trưởng nguyên lão vẫn cố gắng tỏ vẻ bình tình, không hiểu gì cả: "Ý ngươi là sao chứ? Ta đâu thể làm như vậy với bà ta." ông ta vừa đi tới chỗ Hasa vừa nói.

Ryuukyu nhanh như một cái chớt mắt xuất hiện thình linh ngay sau Hasa giữ chặt cổ của bà ta dùng pháp thuật đưa bà ta lên không. Hasa bất ngờ bị ông giữ ở huyệt không thể làm gì. Mọi người ở đó đều bất ngờ, mấy nguyên lão còn lại đều chĩa gậy thần về phía ông.

Vẻ mặt của ông vẫn rất bình thản, "Ngươi còn muốn chối sao? Chính ngươi đã thông đồng với bà ta và tên Samon kia muốn giết ta và hoàng hậu của ta để có thể lên vị trí cao nhất sao? Hắn đã không còn nữa!" khóe miệng ông cong lên, "Ta có nên giết luôn ngươi và bà ta nữa không nhỉ?"

Đức vua liền xông lên lớn tiếng: "Ngươi đang nói cái quái gì vậy chứ? Mizuna chết là phải rồi, cô ta đã phản bội lại bạch phù thủy để có quan hệ với hắc phù thủy ngươi. Đó chính là tội. Còn việc ngươi nói trưởng nguyên với nguyên lão Hasa là vô căn cứ."

"Ngài lấy gì bảo đảm là vô căn cứ? Ngài không nghĩ là lí do tại sao bọn quái vật lại tự nhiên tới đây sao?" Ryuukyu đưa mắt sang nhìn đức vua.

Nhìn thấy biểu hiện trên mặt của ông đức vua cau mày lại, "Ngươi có ý gì?"

"Chính hai người này.." Ryuukuu chỉ tay vào hai người kia nói, ".. chúng là sứ giả ở bên đó, chúng đội lót dáng người để có thể vào đây lấy lòng ngài để thực hiện kế hoạch chiếm lấy nơi này cho họ. Và lí do vì sao tới bây giờ mới làm là vì kết giới được lập ra bởi hoàng hậu của ta tới giờ mới yếu đi và có thể phá hủy được."

Một vị nguyên lão khác lên tiếng: "Nếu nói như ngươi thì không phải người họ cũng không thể nào vào được sao? Nhưng họ đã ở đây từ rất lâu rồi."

"Nếu ta đoán không sai thì hai người này gần đây mới chuyển vào thành phố đúng không?" Ryuukyu làm vẻ nhớ lại hỏi.

"..."

Mấy người họ im lặng một hồi, sau đó một nguyên lão khác đứng ra nói, "Đúng vậy, nhưng thế thì sao?"

"Chính là ở điểm đó, vì sao mà hai người này lại không chuyển vô đây ở luôn mà lại tới tận giờ, đơn giản là vì họ là quái vật cấp cao việc đi vào đây đã gây ra việc làm hao hụt sức mạnh. Tuy không nhiều nhưng lâu ngày cũng sẽ không chống cự được." Vừa nói ông vừa đi qua chỗ đức vua và hoàng hậu của Makomik nhìn họ với ánh mắt đầy sát khí. "Do đó họ phải lấy cái cớ gì đó để bản thân có thể sống ở ngoài. Có như vậy sức mạnh mới có thể duy trì được lâu dài. Cũng chính vì vậy, những tên quái vật khác thường là cấp thấp không thể vào đây được. Nếu vào được cũng sẽ nhanh chóng không giữ được mạng."

Nghe xong lời suy giải của Ryuukyu mọi người đều đưa ánh mắt nghi hoặc sang nhìn về phía hai người họ. Quả thực thì lời ông nói họ không thể không tin vì thực sự là lúc đầu họ đã từ chối hết lần này tới lần khác lời đề nghị của đức vua về việc vào cung ở, nhưng vài này trước khi bọn quái vật tới thì họ lại đột nhiên đòi vào.

Trưởng nguyên lão kia cuối cùng cũng phải lộ diện, hắn xé "toạc" đi lớp vỏ bọc bên ngoài của mình đi là một hình dạng con người khác với nửa quái vật. "Như ngươi nói, Guiseppe."