Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1354



Vợ ông ta trước hết có chút do dự, im lặng khoảng một phút sau mới lấy hết dũng khí lên tiếng: “Tôi thật sự không ngờ anh lại coi thường mạng sông của tôi và Dao Dao như vậy.”

Bên này chủ tịch Phạm vừa nghe thấy giọng vợ mình mặc dù có chút xúc động nhưng vẫn không chịu nhận thua: “Cô cũng không phải mới quen biết tôi ngày một ngày hai, tôi không thê để cho người khác năm thóp mình được, tôi không thể có điểm yêu. Từ ngày mà cô kết hôn với tôi cô phải biết rồi chứ, hơn nữa cô cũng.

không phải là người vợ duy nhật và tôi cũng không chỉ có một đứa con gái…”

“Đủ rồi…” Vợ chủ tịch Phạm nghe xong liền bật khóc thành tiếng: “Lúc đâu anh dựa dẫm vào nhà tôi, tìm đủ mọi cách đề theo đuổi tôi, bây g lờ anh phát đạt rôi, cũng chỉ đến vậy thôi sao.

“Đúng vậy, như anh dự đoán, Đường Ninh sẽ không làm gì tôi cả, bởi vì cô ây không phải anh.”

“Hừ, tôi biết ngay mà…” Nói xong, chủ tịch Phạm định cúp. máy nhưng vợ ông ta lúc này lại nói một câu khiến ông ta sợ khiếp vía.

“Tôi và con gái sẽ quay về Mỹ. Nhưng trước khi đi, tôi sẽ đem hết chứng cứ anh chạy vùng xám giao cho cảnh sát.”

Chủ tịch Phạm sững sờ, đột nhiên không biết làm gì cả, nhưng sau khi trấn tỉnh lại ông ta lại cười: “Sao cô có thê có được những thứ đó chứ?

Tôi chưa bao giò giải quyết trước mặt GÓI “Anh không tin? Trợ lý cũ của anh vì sao mà chêt?”

Chủ tịch Phạm nghe vậy liền kinh ngạc.

“Anh cho răng tôi ở cạnh anh nhiêu năm như vậy mà không tự vẽ cho mình một lỗi thoát sao? Anh là loại người cặn bã từ đầu đến chân, còn tồi sẽ khiến anh phải hối hận suốt đời.”

Nói xong, vợ chủ tịch Phạm đưa máy cho Đường Ninh.

Đường Ninh nhận lấy điện thoại, lập tức hỏi chủ tịch Phạm: “Sao? Có nói vị trí của Lâm Thiền hay không?”

Chủ tịch Phạm tức giận đến mức đập vỡ mặt bàn: “Đường Ninh, cô mà dám làm càn tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô.”

“Tôi không có hứng thú với những chuyện thôi nát kia của ông, tôi chỉ cân xà tích của Lâm Thiễn, còn về vợ con ông, tôi sẽ trực tiếp tiễn về Mỹ.”

“Thứ tiện nhân đó đã đi sâu vào hẻm núi rồi, cô tự đi tìm đi.” Chủ tịch Phạm hung ác nói: “Đường Ninh… cô thật độc ác.”

Chủ tịch Phạm nói xong liền cúp máy.

Đường Ninh cất điện thoại, quay y đâu nhìn vợ con chủ tịch Phạm: “Tôi sẽ thu xêp cho hai người về Mỹ, sẽ không có chuyện gì chứ?”

“Chỉ cân tôi vệ đên Mỹ, đó chính là địa bàn của nhà tôi, ông ta sẽ không thê làm hại tôi, hơn nữa, ông ta cũng sẽ không còn tâm trí đến gây sự với mọi người nữa đâu, vì ông ta còn phải nghĩ cách đề đối phó tôi.”

“Được rồi.” Đường Ninh nhìn hai mẹ con, trong lòng chọt nghĩ, nghiệp mà chủ tịch Phạm tạo ra có lẽ đủ đê đày ông ta xuống 18 tầng địa ngục.

Cho nên ông ta tưởng rằng mình có thể tiếp tục thong dong?

Từ lời nói của chủ tịch Phạm Đường Ninh có thể thây rằng ông ta chỉ dụ Lâm Thiền đến nơi nguy hiểm chứ không hề ra tay với cô ây. Nhưng cho dù là vậy, để một người phụ nữ đang mang thai ở nơi nguy. hiểm như vậy cũng đủ chết người rồi.

Đường Ninh lập tức gọi điện cho Lục Triệt, sạu một đêm tìm kiếm, Lục Triệt cũng nắm được phương hướng mà Lâm Thiên đi tới. Nhưng theo lời người bản địa, hang núi thâm sâu, hậu như không. có ai sông sót trở về.

Nơi đó nguy hiểm như vậy, cơ bản là hoang vu, ít người qua lại.

Lục Triệt lập tức liên lạc với cảnh sát địa phương cùng nhau tìm kiếm, chỉ hy vọng mọi thứ không quá muộn.

Lâm Thiển và Ninh Tương đang đi trên đường, nhưng Ninh Tương vẫn luôn cảm thấy có gì đó không ôn.

“Cô Lâm, không phải tôi muốn hất nước lạnh vào cô đâu nhưng. có một chuyện tôi phải nói rõ với cô.