Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1387



Cô có tư cách gì để tha thứ cho Hạ Hàm Mạt?

Nếu cộ không phải quá nhân từ như vậy, đề chủ tịch Phạm đạt được hết lần này đến lần khác, mọi chuyện sẽ không như bây giờ.

“Bây giờ bên ngoài đều đồn đại rằng Hạ Hàm Mạt bị bỏ thuốc trước, sau đó lại nhảy lầu, điều này cũng đủ để đám quân chúng ăn dưa kia vẽ ra một vở kịch hay rôi.”

“Chị vẫn còn nói nữa?” Lâm Thiền vừa lấy điện thoại ra vừa hỏi chị Long.

Nghe được lời cảnh cáo của Lâm Thiền, chị Long gật đầu: “Chị chỉ nói chuyện một chút thôi, vậy bây giờ chủ tịch Mặc đã đi xử lý chuyện đó rôi hả?”

Đường Ninh khẽ gật đầu.

“Chủ tịch Phạm đó độc ác như vậy, nêu là chị, chị thật sự không biết sẽ nghĩ ra cách tàn nhân gì đề trị ông ta nữa. Nhưng chị tin rằng Boss nhất định sẽ có cách khiến ông ta phải khó chịu.”

Muốn một người phải khó chịu, đầu tiên bạn phải tìm hiều rõ ràng người đó thích gì nhất, muốn gì nhất và quan tâm đến thứ gì nhật.

Chủ tịch Phạm rất thương con gái ông ta, nhưng ông ta không chỉ có một cô con gái, loại người cặn bã này rất nhiều tình nhận và đương nhiên con cái cũng nhiều.

Trừ người vợ cũ ra thì những người phụ nữ này đêu cam tâm tình nguyện đi theo ông ta, giữa những người đó đều biết được sự tôn tại của đôi phương.

Vậy thì đối với một người đàn ông ác mạ như vậy, rốt cuộc thì ông ta có điều gì phải sợ hãi chứ?

Ông ta có một nhược điểm đó chính là chị gái ông ta.

Buôi tôi hôm đó sau khi chuyện của Hạ Hàm Mạt xảy ra, chủ tịch Phạm chui thẳng vào nhà chị gái ông ta, định trôn đánh tin tức. Mặc dù ông ta không thể bảo đảm răng Hạ Hàm Mạt sẽ mật mạng, nhưng cũng chẳng kém là mây, công thêm với phía cảnh sát “Đừng nói nữa, chỉ cần cô sống sót, tôi sẽ tha thứ cho cô.” Đường Ninh che miệng cô ta, nói: “Chỉ cân cô sông.”

Trên khuôn mặt của Hạ Hàm Mạt đầy máu, khi nghe những lời của Đường Ninh, cuôi cùng cũng cười.

Tuy nhiên, Đường Ninh lại vô cùng khó chịu.

Nhìn Hạ Hàm Mạt ngắt đi, hai tay Đường Ninh nắm chặt thành năm đấm, cô chỉ cảm thây mình quá nhân từ với giám đốc Phạm, cô hết lần này đến lần khác đề thứ cặn bã đó làm tốn thương người thân của mình.

Mặc Đình biết Đường Ninh cảm thấy không thoải mái, nhanh chóng vươn tay ôm lấy cô: “Đừng lo lăng, anh đã sắp xếp hết rồi.

“Không được, em phải đích thân làm cho ông ta sống không bằng chết.”

Ngay sau đó, cảnh sát đến hiện trường, tiếp đó một xe cấp cứu cũng đên hiện trường. Cảnh sát đang tiên hành điều tra, còn Hạ Hàm Mạt thì được đưa đến bệnh viện gần đó đề cập cứu.

Đường Ninh và Mặc Đình đi theo đến bệnh viện, không biết tại sao vào lúc này, dường như tất cả ân oán đột nhiên bị quét sạch.

Hạ Hàm Mạt chắc chắn có lỗi, cô không có sao?

Đường Ninh chuyện này mà tự trách mình, nhất là sau khi đến bệnh viện, nhìn ba chữ lớn đang giải phẫu, cô ngôi trên ghế, cả người bình tĩnh đến đáng sợ.

Nhưng ngay sau đó, Mặc Đình phát hiện ra có vêt máu dưới váy của Đường Ninh…

Và vết máu này ở giữa hai chân, rõ ràng không phải của Hạ Hàm Mạt.

“Bác si Bác si Đường Ninh sau đó được đưa đến khoa sản, nhân viên y tế kiểm tra Đường Ninh và em bé, bác sĩ nhìn thây tình trạng của Đường Ninh thì lắc đầu: “Khi mang thai phải duy trì tâm trạng ôn định và vui vẻ. Đứa trẻ này bị tôn hại quá lớn…”

“Cả mẹ và em bé đều phải nằm trên giường nghỉ ngơi ít nhất nửa tháng, hơn nữa tâm trạng cũng không được quá kịch động nữa.”

Đường Ninh tỉnh dây, nghe được lời dặn của bác sĩ, ngàng đâu nhìn Mặc Đình: “Hàm Mạt thế nào rồi?”