Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 196: Lần này đúng là mặt mũi bị đánh đến ngốc luôn rồi!



“An Tử Hạo muốn rời đi?”

“Loại công ty như thế này, đương nhiên là muốn rời đi, ở lại chờ chết à?”

“An Tử Hạo rời đi thì Đường Ninh phải làm sao bây giờ?”

“Đường Ninh vẫn là người mẫu của Tranh Điền đấy thây.”

Nghe thấy tin An Tử Hạo muốn rời đi, cánh truyền thông bắt đầu nhao nhao xì xào bàn tán, thật ra thì đây cũng không phải là chuyện đáng trách, bởi vì An Tử Hạo đã đem tất cả bí mật của Tranh Điền ra ngoài ánh sáng.

Bất kể những chuyện này có phải là thật hay không, đối với Tranh Điền mà nói, chắc chắn là một đòn đánh gây thương tích rất lớn, bởi vì bất cứ chuyện nào mà An Tử Hạo nói ra, đều sẽ trở thành vết nhơ mà Tranh Điền không thể xóa nhòa, sẽ bị đối thủ không ngừng đào bới lợi dụng, cho đến khi Lan Hề hoàn toàn bị hủy diệt…

Mà An Tử Hạo và Lan Hề đã ầm ï đến mức độ này, đương nhiên không thể nào tiếp tục làm việc với nhau.

“An Tử Hạo, anh cho rằng rời khỏi Tranh Điền thì sẽ có người chấp nhận anh sao? Anh không để ý lợi ích của công ty, anh để lộ chuyện cơ mật của công ty, anh cho rằng anh còn có thể lăn lộn trong cái vòng này sao?” Lan Hề lớn tiếng hỏi An Tử Hạo, âm thanh bén nhọn mà run rẫy, chói tai lại khó nghe.

“Sẽ không ai chấp nhận anh, không một ai…” Lan Hề đứng trước mặt mấy người vệ sĩ, rồng to với An Tử Hạo.

Thế nhưng như vậy thì thế nào?

Sắc mặt An Tử Hạo chưa từng bình tĩnh đến như vậy, những quá khứ đó, những thống khổ xoắn xuýt, giãy dụa cuối cùng cũng qua đi.

Cho nên An Tử Hạo chỉ cười rồi nói với Lan Hà: “Tôi đã lựa chọn rời khỏi giải trí Tranh Điền, thì cũng không còn có ý định tiếp tục làm người đại diện.”

“Lan Hề, cả một đời cô đều muốn khống chế và quản lý cuộc ⁄ ` Vi DI n2 Ẻ Ậ Ä sông của người khác, nhưng mà bất cứ ai cô cũng không thê khống ché, cuối cùng lại đánh mắt luôn bản thân.”

Giọng An Tử Hạo rất nhẹ, cũng rất bình thản, Bởi vì ngay lúc anh ấy nói câu muốn rời khỏi giải trí Tranh Điền, cũng là lúc anh ấy bắt đầu cuộc sống mới của mình. Cuối cùng An Tử Hạo lại một lần nữa quay người đối mặt với cánh truyền thông, cúi thấp người xuống, nói với đám phóng viên cách nhìn của mình về Đường Ninh: “Đường Ninh, cô ấy… đúng là một người phụ nữ vĩ đại, ít nhất thì, đối với tôi mà nói, cô ấy cực kỳ Vĩ đại.”

“Một người có thể giữ nguyên bổn phận của mình, thân ở trong vòng tròn phồn hoa này nhưng vẫn kiên trì giữ bản chất con người mình, cô ấy không thể là một người phụ nữ **** giống như trong miệng của Lan Hề và phóng viên kia.”

“Đường Ninh thích đi trên sàn chữ T, là bởi vì cô ấy biết rõ đây là số mệnh của cô ấy, vốn dĩ cô ấy muốn nương nhờ vào nóc nhà Tranh Điền, hoàn thành giấc mộng của mình, nhưng mà bây giờ…”

“Cái cô ấy nhận được chỉ có những lần hãm hại của Lan Hè…”

“Đối với Lan Hè, tôi không còn gì để nói.”

“Tôi chỉ có một câu, muốn cầu xin mọi người, tổn thương mà Tranh Điền mang đến cho Đường Ninh còn nhiều hơn cả sự trợ giúp, đây chính là sự thật, sau này, chỉ cần là những tin tức mà Tranh Điền truyền ra ngoài, mà chuyện đó lại liên quan đến Đường Ninh, thì tôi cầu xin mọi người không nên tin, cũng đừng bao giờ tin vào đó.”

Cuối cùng, An Tử Hạo nhìn Đường Ninh, hỏi Đường Ninh: “Lựa chọn của em là gì?”

Đường Ninh cười nhẹ, cô đã nói rồi, hôm nay cô đến đây chỉ đơn thuần là để giúp bạn bè, cho nên cô trả lời: “Em muốn quay lại London, anh có thể nhanh lên một chút không?”

Cánh truyền thông dưới sân khấu cười lớn, đồng thời phát hiện ra thái độ của Đường Ninh, cô đúng là một người không muốn chủ động gây phiền toái, có sao nói vậy, nói được làm được.

Ngay lúc này đây, cô cũng không mảy may nào nghĩ đến việc dẫm thêm một cước vào Lan Hè, có thể thấy rõ sự nhân từ của cô, đúng là khiến người khác thật sự kính nễ.

Trong tình cảnh cấu xé nhau như thế này, vậy mà cô có thể hoàn toàn không đếm xỉa đến, rõ ràng có thể thấy, cô thật sự không muốn người khác biết đến sự tồn tại của mình.

Trong giây phút này, việc cô cần làm chỉ là giúp An Tử Hạo tìm lại bản thân.

Mà món nợ giữa cô và Lan Hề vẫn chưa được tính đến.

“An Tử Hạo, anh không thể đi, anh đang vi phạm hợp đồng, anh đừng quên, phí bồi thường vi phạm hợp đồng của anh là gấp bal”

Lan Hề tự phụ, cô ta cho rằng sau khi An Tử Hạo rời khỏi Tranh Điền, thì thanh danh sẽ thật sự thối đến mức không thể ngửi được, không thể nào tiếp tục lăn lộn trong cái vòng này nữa…

Có lẽ là, An Tử Hạo cuối cùng sẽ không thẻ trở thành người đại diện của ai được nữa.

Nhưng mà điều đó không có nghĩa là cuộc đời của An Tử Hạo cứ thế bị hủy.

An Tử Hạo không nói gì, bởi vì ngay sau đó, lập tức xuất hiện mấy người đàn ông mặc đồng phục màu đen bước vào trong sảnh lớn của Tranh Điền.

Đó là mấy người đàn ông ngoại quốc ăn mặc rất chỉnh tề, nhìn vóc dáng thì có vẻ như cũng là vệ sĩ.

Sau đó, một người đàn ông trung niên có dáng người hơi cồng kềnh bước lên phía trước bốn người vệ sĩ, khuôn mặt vui vẻ nói với Lan Hè: “Thật ra thì, Lan tổng, tôi thật sự phải cảm hơn cô, Tử Hạo là đứa học trò mà tôi đắc ý nhất, từ rất lâu trước kia tôi đã có ý định đưa nó sang Mỹ để phát triển…”

“Nó rất có thiên phú ở lĩnh vực hí kịch, cho nên tôi muốn để nó sang Mỹ làm đạo diễn, tương lai sẽ tiền quân vào Hollywood.”

“Về phần người mẫu của công ty cô, chỉ có một người, cô tự quyết định đi.”

Hóa ra đây chính là lựa chọn và dự định của An Tử Hạo, cuối cùng Đường Ninh cũng thở phào một hơi.

“A, các người có nhận ra ông ấy là ai không?” Có phóng viên sáng mắt lên, đột nhiên nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên này, sau đó kêu lên: “Vị đạo diễn nổi danh Chu Hoán Thân.”

“Thật sự không thể ngờ được, An Tử Hạo không chỉ như diều gặp gió ở lĩnh vực làm người đại diện, mà còn có thiên phú về những thứ khác.”

“Lần này thì mặt mũi của giải trí Tranh Điền cũng vứt đi được rồi đấy nhỉ? Lan Hề còn cho rằng sau khi An Tử Hạo rời đi sẽ chết đói… không ngờ người ta trực tiếp được đạo diễn trứ danh nhìn trúng… chớp mắt liền cướp luôn miếng bánh thơm ngon này…”

“Lần này đúng là mặt mũi bị đánh đến ngốc luôn rồi!”

“Thật hy vọng sẽ có một công ty quản lý tốt hơn cướp Đường Ninh đi luôn!”

Giải trí Hải Thụy, Mặc Đình ngồi trong phòng làm việc xem tin tức giải trí, nhìn thây Đường Ninh thật sự cho người đến xây thành một bức tường thịt, khóe môi anh nhịn không được cong lên một ý cười khó có thể phát hiện.

Trên internet đã sớm bùng nổ, người hâm mộ Đường Ninh nhao nhao nhắn tin đến, bảo Đường Ninh tranh thủ thời gian tìm một nhà mới, giải trsi Tranh Điền này thật sự không thể tiếp tục hợp tác nữa.

Nhưng thật ra Đường Ninh lại cảm thấy, lúc này đúng lúc lại là thời điểm hợp tác tốt nhất, bởi vì mọi hành động của Lan Hề đều sẽ bị nhìn chằm chằm, phạm vi hoạt động của cô sẽ rộng rãi hơn rất nhiều.

Mặc Đình biết rõ ý định của Đường Ninh, nhưng mà điều này cũng không thể ngăn cản Mặc Đình cảm thấy may mắn, coi như hiện tại Đường Ninh không rời khỏi Tranh Điền cùng với An Tử Hạo, nhưng cũng không có nghĩa là Đường Ninh thật sự không có kế hoạch gì.

Nhất là câu nói phóng viên kia không nhịn được mà nói ra, câu nói hi vọng Đường Ninh có thể tìm được công ty quản lý tốt hơn. .

||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||

Thật ra, trong lòng Mặc Đình đã sớm có kế hoạch để tiến hành.

Đương nhiên điều này cũng không thể ngăn cản Mặc Đình cảm thấy mừng cho An Tử Hạo, mặc dù sau đó không còn được làm người đại diện nữa, nhưng mà anh cũng tin tưởng, An Tử Hạo tham gia vào lĩnh vực mới, chính là khởi đầu mới… sau này nói không chừng còn có cơ hội hợp tác.

Quan trọng nhất là, nhiệm vụ giúp Đường Ninh xem lại những hợp đồng, lại một lần nữa trở về trên tay anh…

Đường Tiểu Ninh luôn lo lắng anh sẽ mệt mỏi, thế nhưng…

chuyện này về sau cũng chỉ là một chuyện bình thường.

Đại sảnh Tranh Điền đã sớm hỗn loạn thành một đống, nhất là vào lúc An Tử Hạo và Đường Ninh chuẩn bị rời khỏi giải trí Tranh Điền. La Hạo nhìn hai người rời đi trong ánh nhìn chăm chú của đám truyền thông, thế nhưng trong mắt anh ta, Đường Ninh và An Tử Hạo đang dẫm lên máu thịt của Lan Hề để bước ra khỏi cánh cổng lớn này…

Muốn đi thì đi?

Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Không một ai để mắt đến vị tổng thanh tra nghệ sĩ ở trong cái xó xỉnh này, mà anh ta…

mới là người đáng sợ nhất ở Tranh Điền.