Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 206: Vậy thì anh để ai làm người đại diện của em?



Lần này, Mặc Đình không cho cô sự lựa chọn nào khác, cũng không nhắc đến hai từ “Tinh Hoàng”, chỉ bá đạo nói một câu, cô chỉ có một sự lựa chọn, đó là đến với Hải Thụy!

Đoán chừng, trên thế giới này không có sự công bằng tuyệt đối, nhưng lại có cái gọi là quyền lực tuyệt đối.

Hải Thụy là của Mặc Đình.

Mà ở Hải Thụy, một khi xuất hiện chuyện mờ ám hoặc là quy tắc ngầm, Mặc Đình tuyệt đối sẽ không cho bát kỳ ai cơ hội, cho dù người này có là siêu sao thì kết cục cuối cùng cũng chỉ có thể là rớt đài.

Lần này, mặc dù Đường Ninh không gật đầu đồng ý, nhưng mà cô cũng không có nói lời từ chối, lúc cúp điện thoại, khóe miệng thậm chí còn hiện lên một nụ cười.

Bởi vì đến Hải Thụy, cô đã không còn sợ hãi hay tự ti nữa…

Lần này, tin tức bùng nỗ truyền đi khắp nơi, không cho Đường Ninh một có chút thời gian nghỉ ngơi, sự tẩy chay đối với cô đã thâm nhập đến mọi tầng lớp người dân. Thậm chí ngay cả tạp chí HerVision vừa xuất bản cũng chưa từng gặp phải sự thờ œ đón nhận như vậy. Rất dễ nhận thấy, đây rõ ràng là bởi vì “mạng người”, thái độ chuyên nghiệp của Đường Ninh cũng không thể cứu vãn được những lời công kích còn có trách mắng của những người anti cô.

Bởi vì La Hạo đã sớm nhìn thấu được thủ đoạn để đối phó với những trường hợp khẩn cấp của cô ta, nhưng lần này, Đường Ninh lại gây nên cảm giác phiền phức còn có mâu thuẫn đối chọi, là kết cục rối rắm do antifan gây ra, chỉ sợ ngay cả khi trên mạng xuất hiện người đứng ra bảo vệ Đường Ninh, cũng sẽ nhanh chóng đám antifan này xóa sổ.

Cho nên, sau khi bùng nổ ra sự việc của Hàn Hinh Nhi, cũng không còn ai dám đứng ra lên tiếng bênh vực Đường Ninh nữa….

Ngay cả đối tác cũ, thậm chí là Lâm Vĩ Sâm của TQ, sau khi sự việc này bùng nổ, khi đối mặt với giới truyền thông, cũng đã trực tiếp chọn cách ngậm miệng không bàn, không phải họ không tin Đường Ninh, mà là dù cho có nói bất cứ điều gì, đối với bọn họ mà nói thì đó đều là ngụy biện. Đối với Đường Ninh, trái lại còn họa vô đơn chí.

Tất nhiên, giải trí Tranh Điền đối với chuyện này vẫn như cũ không làm được gì.

Khi sự việc này xảy ra, Lan Hề cũng đã từng đến tìm La Hạo, mặc dù cô ta cũng rất ghét Đường Ninh, nhưng bởi vì địa vị ở nước ngoài của Đường Ninh đang trên đà phát triển, lợi ích mang lại cho Tranh Điền là vô cùng nỗi bật. Sau khi Tranh Điền trải qua ảnh hưởng tồi tệ từ việc bị An Tử Hạo vạch trần, bởi vì danh tiếng của Đường Ninh cho nên đang dần từng bước từng đi lên trở lại.

Tuy nhiên, lần này La Hạo lại chơi quá lớn, thậm chí còn không tiếc đánh cược cả tương lai của Tranh Điền, cho nên khiến Lan Hề vô cùng bắt mãn.

“Cậu có biết hay không? Bây giờ chúng ta với Đường Ninh là quan hệ đồng hội đồng thuyền, một bên bị tổn hại thì bên còn lại cũng không yên ổn. Nếu cậu vạch trần Đường Ninh như vậy, chẳng lẽ cậu không sợ sẽ đẩy Tranh Điền vào chỗ nguy hiểm sao?” Lan Hề cầm hết tất cả giấy báo trong tay ném vào mặt La Hạo: “Cậu có biết rằng sau khi sự việc của Đường Ninh bùng nỗ ra ngoài, cổ phiếu của công ty chúng ta đã giảm xuống mức sắp phải đóng băng không hả?”

La Hạo sau khi nghe câu này, trong đáy mắt không thể nói là không có chút do dự, nhưng… vẫn di chuyển yết hầu của mình, sau đó nói: “Tôi có chừng mực.”

“Cậu có chừng mực!?” Lan Hề cười lạnh chế nhạo: “Trong lòng cậu căn bản không có điểm dừng, cậu cho rằng cậu là cái gì?

Cậu cho rằng cậu là thần chắc? Cậu có thể khống chế tâm tư của mấy người, cậu còn có thể khống chế được cả một cộng đồng mạng?”

“Thực ra tôi vẫn luôn biết rằng cậu là người có thể giữ được bình tĩnh nhất trong ba người cậu, Dương Tịnh còn có Tử Hạo… bởi vì cậu nghĩ rằng mình có thể làm được những chuyện lớn.”

“Tôi cũng buộc phải thừa nhận rằng đôi khi có cậu bên cạnh sẽ khiến mọi người cảm thấy an tâm, thế nhưng…”

“Khi cậu dùng dao đâm một nhát, cũng chính là cầm dao đâm vào mình.”

Cuối cùng Lan Hề cũng đã hiểu thế nào gọi là tự làm tự chịu, tại sao cô ta lại thất bại như vậy, sự nghiệp tại sao lại tiếp tục bị hủy hoại trong tay mình?

“Tôi nói rồi, tôi tự biết chừng mực, cô chỉ cần giao hết cho tôi.”

Lan Hề cũng không nói gì nữa, chỉ là lại nhìn La Hạo vô cùng mỉa mai.

Ánh mắt của cả hai chạm nhau, cuối cùng, tất nhiên vẫn là Lan Hề phải nhượng bộ. Sự việc đã đến mức này, liệu có còn chỗ để quay đầu?

Chỉ có điều, đây là lần đầu tiên trong lòng cô ta… cảm thấy hỗ thẹn, mặc dù trước đó đã từng nhiều lần hãm hại Đường Ninh.

Giết người!

Khi một tội danh như vậy chụp xuống đầu, cái gì sẽ phá hủy?

Không ai có thể kiểm soát được.

“Nghe nói bạn của Hàn Hinh Nhi đã liên lạc với Đường Ninh mấy lần, Đường Ninh trực tiếp kêu cô ta đi chết đi.”

“Không phải nói là còn đi tìm một người bạn đánh Hàn Hình Nhi rồi đe dọa người ta không được nói ra sao?”

“Mấy người còn chưa đọc được tin tức mới nhất đúng không, nói rằng Đường Ninh bởi vì ghi hận Hàn gia, cho nên cố ý ngăn cản Hàn Hinh Nhi tìm thận khác.”

“Đường Ninh đi chết đi!”

“Đúng đấy, Đường Ninh đáng chết!”

“Đường Ninh, tại sao cô vân chưa chết.”

Đây là những lời bôi đen bao trùm khắp trên mạng, cũng như những lời lăng mạ bản thỉu đến tận cùng. Cư dân mạng đã nghe nhằm đồn bậy, đem chuyện Đường Ninh thất tín khiến cho Hàn Hinh Nhi suýt chết đồn thành Đường Ninh muốn đem Hàn Hinh Nhi đẩy vào chỗ chét….

Điều nực cười hơn nữa là người hâm mộ đã từng trung thành với cô trước đây đã công bố trên mạng rằng Đường Ninh sắp về nước, đồng thời còn kèm theo một lời nhận xét vô cùng hung hăng càn quấy: “Tiện nhân sẽ trở về Trung Quốc, chờ đợi nghênh đón công kích đi.”

Trên thực tế, vào lúc mười giờ tối ở Anh và tám giờ sáng ở Thịnh Kinh, chuyến bay của Đường Ninh đã lặng lẽ hạ cánh xuống sân bay trước một ngày.

Mặc Đình trực tiếp cử người đến đón Đường Ninh rời khỏi đường băng, dưới tình huống không làm đả động đến bắt kỳ phương tiện truyền thông nào, cô đã về đến Khải Duyệt Đế Cảnh.

Trong phút chốc tiến vào nhà, Mặc Đình trên người mặc quần áo ở nhà đang đợi ở cửa, lúc nhìn thấy cô, trong nháy mắt anh liền trực tiếp dang hai tay về phía cô.

Đường Ninh không chút suy nghĩ liền vội vàng chạy tới, vùi sâu vào trong ngực Mặc Đình, cả hai người bởi vì vậy mà đều thở dài thỏa mãn.

Bởi vì có người nói…

Phụ nữ là chiếc xương sườn thứ hai của người đàn ông, mà cái ôm chính là để chiếc xương sườn trở lại vị trí của nó.

“Em đồng ý.” Đường Ninh ôm chặt eo của Mặc Đình, sau đó không đầu không đuôi nói ra ba chữ.

Mặc Đình sững sờ một lúc, chợt phản ứng lại, cô đồng ý cái gì?

“Không trả lời qua điện thoại là bởi vì em muốn để anh nhìn thấy cảm xúc của em, để cho anh biết rằng em không nói đùa.”

Đường Ninh từ trong vòng tay của Mặc Đình ngắng đầu lên nhìn anh, nghiêm túc nói.

Mặc Đình đau lòng xoa xoa mái tóc của Đường Ninh, gật đầu nói: “Đế quốc của anh sẽ là nơi vững chắc nhát để bảo vệ cho em.”

“Em biết.” Đường Ninh gật đầu.

“Sẽ đối xử công bằng nhất với em.”

“Em cũng biết.” Đường Ninh trả lời không ngớt: “Em chỉ là sợ những người khác ở Hải Thụy sẽ cảm thấy không công bằng.”

“Em đã tỏa sáng trên.JK, đồng thời em còn giành được nhiều lần làm đại diện phát ngôn cho những nhãn hàng xa xỉ phẩm.

Còn ai dám nói nhiều?”

“Em sợ là anh sẽ bênh vực bao che em, đối với người khác thật không công bằng.” Đường Ninh đột nhiên bật cười: “Anh sẽ không như vậy chứ?”

“Công ty đã lập ra một kế hoạch hợp lý cho sự phát triển của mỗi nghệ sĩ, mỗi người đều có mục tiêu và triển vọng của riêng mình…”

Điều này có nghĩa là sự sắp xếp của Hải Thụy đối với mỗi người đều là phù hợp với sự phát triển trước mắt của họ, Hải Thụy chú trọng đến sự thay đổi tâm lý của các nghệ sĩ, chỉ cần có tâm lý không thoải mái, người đại diện sẽ điều chỉnh cho người đó đến khi người đó thấy rõ vị trí của bản thân mới thôi.

Vì vậy cho nên, bọn họ coi bản thân như đối thủ của mình, lấy đối thủ để làm mục tiêu.

“Vậy thì anh để ai làm người đại diện của em?”