Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 757



Thực ra Thẩm Tinh Yên là người có tính cách vô cùng kỳ quặc như vậy, hơn nữa cô cũng biết đến là một thầy lang tứ phương, cho nên … Bạch Lệ Hoa biết, chị không ngạc nhiên chút nào.

Chị Long có tâm thái muốn thử một chút, dù sao chị ấy cũng không phải cầm đi cho bác sĩ chính quy kiểm tra, cho nên chị ấy không dành kỳ vọng cao đối với Bạch Lệ Hoa.

Nhưng, có hi vọng còn tốt hơn không có hi vọng….

Cho nên, Chị Long nhanh chóng đưa báo cáo kiểm tra của chị và Lục Triệt cho Bạch Lệ Hoa: “Dì Bạch, đều ở đây ạ.”

Bạch Lệ Hoa cầm trong tay xem kỹ càng, sau khi đối chiếu, nói với chị Long: “Từ báo cáo nhìn thấy, cơ thể cô và cậu Lục hoàn toàn khỏe mạnh, các chỉ số đều bình thường.”

“Vậy tại sao chúng cháu lại….”

“Cô đừng vội.” Bạch Lệ Hoa bình tĩnh nói với chị Long: “Trong y học, bây giờ có rất nhiều chuyện không thể giải thích được, mà vô sinh cũng có một bộ phận tương đối người, giống như cô, không tìm ra nguyên nhân nào.”

Vậy bệnh viện nói với với hai người, môi trường cũng ảnh hưởng ít nhiều đến mang thai không?

*Đây…. là ý gì?’Chị Long hiển nhiên không nghĩ đến nguyên nhân môi trường mà ra.

“Cô Long, cô và cậu Lục nên chuyển nhà rồi.” Bạch Lệ Hoa giống như đột nhiên giành được đáp án, cười với chị Long: “Trong mục vô sinh, có một nguyên nhân là nguyên nhân lý hóa và môi trường ô nhiễm, hai người thể chất khỏe mạnh, không bằng thử đổi môi trường xem sao?”

“Còn có chuyện này sao? Nhưng lúc trước bệnh viện không nói với cháu…”

“Hai người đều là đi kiểm tra một mình, thể chất cũng đều không có vấn đề, đại đa só bệnh viện không phải muốn cô làm thử thụ tinh ống nghiệm, chính là muốn cô thuận theo tự nhiên, rất nhiều bác sĩ xem nhẹ những nguyên nhân tưởng như nhỏ nhặt này.”

Chị Long trong lòng đột nhiên dấy lên hy vọng, cũng nhìn Bạch Lệ Hoa với vẻ cặp mắt khác xưa: “Không ngờ dì Bạch của chúng ta lại lợi hại như vậy.”

Kỳ thực, Đường Ninh cũng đã chú ý, Bạch Lệ Hoa đối với các bài thuốc, cũng có rất nhiều nghiên cứu.

Ít nhất bữa ăn trước mắt của cô ấy, Bạch Lệ Hoa rất chăm chút cho nó, không hề đi tìm đọc tài liệu hiểu biết thuộc tính của nó, nhưng rất biết cách phối hợp chế biến có dinh dưỡng.

“Quay về thử đi, nếu như có tác dụng, cô hãy đến cảm ơn tôi.

Chị Long rất phấn khởi, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Lục Triệt. Mà Đường Ninh lại đặt ánh mắt nghiêm túc lên người dì Bạch: “Không ngờ rằng dì Bạch lại giấu tài kỹ như vậy.”

“Không dám nói đến, tôi đã từng học qua, vì tiểu Tinh đứa trẻ đó từ nhỏ đã bị thương, công thêm tập võ cho nên tôi đã đi học.”

Đường Ninh gật đầu, không tiếp tục hỏi đến cùng nữa, nhưng…

Trình độ này, không phải là kiểu học tùy tiện sơ sài đó.

Ít nhất, Bạch Lệ Hoa rất chuyên nghiệp, điểm này Đường Ninh có thể hoàn toàn khẳng định.

“Vậy mặt của dì…”

Ý của Đường Ninh, Bạch Lệ Hoa hiểu, vì sao bà ấy hiểu những điều này, lại không chọn đi phẫu thuật thầm mỹ, khôi phục lại dung nhan của bản thân.

“Vết thương quá nặng, không có cách nào phục hồi, muốn bỏ khẩu trang xuống để nhìn mọi người thì ít nhất phải thực hiện bồn lần phẫu thuật. Dù có thực sự là phẫu thuật thảm mỹ thì khuôn mặt cũng sẽ không được tự nhiên, ngược lại còn có thể càng dọa người, cho nên tôi từ bỏ rồi.” Bạch Lệ Hoa nghiêm túc giải thích: “Những năm qua, tôi đã ra nước ngoài vài lần, nhưng…”

“Xin lỗi dì Bạch.”

“Không sao.” Bạch Lệ hoa cười nói, nhưng dưới lớp khẩu trang, vì nụ cười này da của bà ấy bị kéo căng chặt.

Thời gian trôi qua đã quá lâu, chỉ giữ lại vết sẹo này, nhưng …. hận này, thù này lại khiến bà ấy khắc cốt ghi tâm Ngày hôm sau, đoàn làm phim “The Savage Wars” đã gọi cho An Tử Hạo. Đoàn làm phim rất hài lòng với biểu hiện của Thẩm Tinh Yên và muốn ký hợp đồng với cô ta làm nhân vật phản diện trong vở kịch.

Có lẽ vì vẻ ngoài tàn nhẫn của cô ta đã đề lại ấn tượng rất sâu sắc cho người phỏng vần, nên đoàn phim đã trực tiếp liên hệ với An Tử Hạo và yêu cầu khi sang Mỹ dẫn theo Thẩm Tỉnh Yên.

Vai nữ chính không lấy được, trái lại lấy được nữ phản diện!

An Tử Hạo nhìn Thẩm Tinh Yên cách đó không xa, liền cảm thấy cô gái này thật sự là khiến người ta khó bề tưởng tượng, cô ta tùy ý thì cũng thôi đi, cuộc cô ta cũng tùy ý như vậy sao?

“Họ An kia, đừng nhìn tôi như thế.” Thảm Tinh Yên hai ngày này chơi game điều khiển trong phòng trọ.