Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 949



“Bây giờ tôi đang lịch sự, nếu không, tôi cứ giao cho luật sư.” Giọng An Tử Hạo có vẻ lạnh lùng hơn: “Nếu tôi đã nẻ mặt mũi các người mà các người không muốn, vậy thì…

tôi chỉ có thể giải quyết thôi, xem như tôi nhiều năm nuôi thêm một vài con gia súc.”

“Cậu muốn cái gì?” Mẹ Vân tức giận run lên, nhịn không được, mười triệu, bà ta cũng không muốn trả lại.

“Rất đơn giản, từ nay mang theo tên con trai rác rưởi của các người rời khỏi Thịnh Kinh. Đừng có xuất hiện trước mặt tôi. Chỉ cần các người xuất hiện, tôi sẽ lập tức giao giấy nợ cho luật sư. Sau đó, đừng trách tôi tàn nhẫn.”

“Tất cả còn không phải là do chính các người tự mình gây ra sao?” An Tử Hạo khinh thường liếc mắt nhìn mấy người, khit mũi nói: “Có đi hay không?”

“Đi!” Cha Vân dùng hết sức lực nói: “An Tử Hạo, xem như cậu lợi hại.”

“Cho nên, các người đừng ép tôi càng thêm nhẫn tâm.”

Nói xong, An Tử Hạo rút lại giấy nợ, rồi rời khỏi phòng bệnh mà không thèm nhìn lại. Những gông cùm của rất nhiều năm cuối cùng đã được cắt bỏ hoàn toàn từ ngày hôm nay. Cho dù Vân Hinh ở trên trời có biết, anh ấy cũng sẽ không nhân nhượng, bởi vì chỉ có một người anh ấy muốn bảo vệ, Thẩm Tinh Yên.

Vào lúc này, Thảm Tinh Yên đang tham gia buổi thử kính cho “Gái cũ tốt nhất”, một bộ phim hài do đạo diễn Uông, người được mệnh danh là vua của phim hài kịch sản xuất.

Là một diễn viên nỏi tiếng bởi vì Mặc Đình, kỹ năng diễn xuất và các điều kiện khác của Thảm Tinh Yên không được đạo diễn ưu ái.

Cô ấy có thể không thắng được nữ thứ hai hoặc thứ ba, nhưng không ngờ người cùng tham gia buổi thử kính còn có Bạch Lâm Lâm.

Bạch Lâm Lâm cũng không khá hơn là bao, nhưng lại có một chị gái ở Hollywood trà trộn vào nên cả hai thế lực ngang nhau.

Tiểu Thất đã gọi cho An Tử Hạo để giải thích tình hình tại hiện trường, có lẽ vì ấy sợ Bạch Lâm Lâm sẽ bắt nạt Thẩm Tinh Yên một lần nữa. An Tử Hạo theo sát hiện trường thử vai, thấy Thẩm Tinh Yên cầm tạm tập kịch bản, liền sải bước đi tới: “Có chuyện gì?”

Khi Thẩm Tinh Yên nhìn thấy An Tử Hạo xuất hiện, cô ấy lập tức nói với anh ấy: “Thật ra, em có ý kiến khác.”

“Ý tưởng của em là trở thành diễn viên đóng thế mạnh nhất của Thịnh Kinh.”

Thẩm Tinh Yên hít sâu một hơi, biết hình tượng ngốc nghếch của mình đã ăn sâu vào trái tim An Tử Hạo nên không quen với việc cô ấy nghiêm túc, nhưng cô ấy vẫn nói ra nội tâm của mình: “Em biết, anh để cho em đến thử: vai. Đó là bởi vì để em tiêu tốn tài nguyên, để em có phim hay để diễn. Không đòi hỏi em bất cứ điều gì, nhưng bây giờ, em muốn có yêu cầu đối với bản thân.”

“Em đã đọc kịch bản này. Vốn dĩ là anh yêu cầu em tranh giành nữ chính số hai, nhưng em nghĩ tiểu tử nữ giả nam này phù hợp với em hơn.”

An Tử Hạo nghiêm túc nhìn Thẩm Tinh Yên, khóe miệng đột nhiên nhếch lên: “Chuẩn bị muốn trở thành siêu sao?”

“Ngay cả khi không phải cho bản thân em, em cũng sẽ làm điều đó vì ước mơ của anh. Anh từng là một người đại diện vàng, em không muốn khả năng của anh ở chỗ em lại trở thành lúc được lúc mắt.”

An Tử Hạo xoa tóc Thẩm Tinh Yên và tháy rằng cô ấy đã thực sự trưởng thành.

“Em quả thực thích hợp với vai giả nam này hơn. Tuy trông không thuận mắt, nhưng người này phong phú và hoàn chỉnh nhất trong toàn bộ kịch bản. Diễn xuất tốt có thể tốt hơn nữ thứ hoặc thậm chí là nữ chính, nhưng nếu làm không tốt thì sẽ là một nhân vật ít người biết đến, nhưng nếu chúng ta không chịu thiệt, dù sao em cũng tích lũy kinh nghiệm cho mình rồi.”

“Ừm.” Thẩm Tinh Yên gật đầu.

“Bạch Lâm Lâm đến vì vai nữ chính thứ hai, nhưng cô ta không biết rằng nữ chính thứ hai chỉ là để làm nổi bật sự tồn tại của nữ chính. Thực ra, giá trị kém xa so với các nhân vật khác. Có nhiều cảnh quay hơn, nhưng không có nghĩa là được người ta thích.”

Nghe An Tử Hạo nói xong, Thẳm Tinh Yên cũng nở nụ cười, nói thầm vào tai An Tử Hạo: “Theo tính cách của Bạch Lâm Lâm, cô ta nhát định sẽ diễn không qua.”

Bạch Lâm Lâm dường như biết hai người Thẩm Tinh Yên đang nói về chính mình, vì vậy cô ta đảo mắt đi về phía bọn họ: “Nữ chính số hai là của tôi, cô có nghĩ cũng đừng nghĩ.

Cô ấy còn không thèm nghĩ…

Chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ của Bạch Lâm Lâm khi đứng trước mặt Đường Ninh, liền không nhịn được cười.

“Tại sao cô lại cười?”

“Đang suy nghĩ về dáng đứng phạt của cô.”