Khắc Cốt Ghi Tâm

Chương 29: Gạt người phải trước hết phải tự gạt mình



Vài ngày sau, Nguyễn Gia Hân giao kế hoạch đã chuẩn bị tốt cho Tần Hải.

Tần Hải nhìn bản kế hoạch kia và gật đầu, hài lòng nói: “Quả nhiên tôi không nhìn lầm cô!”

"Tần tổng, phương án đã giao cho ngài. Nhưng tôi vẫn giữ nguyên ý kiến không đầu tư như ban đầu!”

Nụ cười trên mặt Tần Hải trở nên cứng đờ: "Tổng giám Nguyễn hình như rất có ý kiến với quyết định lần này của tôi đúng không?”

"Nếu như Tần tổng khăng khăng như thế, đương nhiên tôi không lời nào để nói, tôi chỉ có vài điều không rõ, có lẽ là do tôi ngu dốt, không thể hiểu được dụng ý của ngài.”

"Chờ đến khi tất cả những chuyện này kết thúc, có lẽ tôi sẽ giải thích nghi ngờ cho cô, nhưng bây giờ, vẫn chưa phải thời điểm!”

Sau khi nói xong câu đó, Tần Hải nhìn về phía Nguyễn Gia Hân, người có dáng dấp cao gầy, đường cong lả lướt, giọng điệu có chút không rõ ràng: "Hai ngày sau tôi sẽ gặp mặt Hoa Ảnh thảo luận việc đầu tư, tôi hi vọng Tổng giám Nguyễn sẽ lấy đại cục làm trọng, trước lúc đó hãy giữa khoảng cách với Mục tổng!”

"Nếu Tần tổng không tin tưởng tôi, sau này tất cả các dự án liên quan đến M•K không cần phải để tôi tham gia, cuối cùng, tôi nhắc lại cho Tần tổng một câu, lần này chuyện hợp tác đầu tư rất quan trọng, không biết Tần tổng có nên trưng cầu ý kiến của tổng bộ không?” Sắc mặt Nguyễn Gia Hân trở nên lạnh lẽo.

Nhìn thấy Nguyễn Gia Hân đột nhiên tức giận, Tần Hải run lên một cái sau đó lập tức trầm tĩnh trở lại.

Với sự thông minh và thủ đoạn của người phụ nữ Nguyễn Gia Hân này, không đến nỗi làm ra loại chuyện như phản bội công ty.

Làm việc với Nguyễn Gia Hân lâu như thế, Tần Hải có thể nhận ra dã tâm muốn thăng tiến của cô, nhưng nếu muốn phụ thuộc vào đàn ông, lúc trước cô ta đã sớm đồng ý với mình, tội gì bây giờ lại tự hủy thanh danh phản chiến đối thủ.

Vậy nên sắc mặt Tần Hải hoà hoãn lại, giọng điệu ôn hòa: "Nguyễn Gia Hân, cô như vậy là thế nào? Cô cũng biết VC chúng ta quan trọng nhất chính là số liệu và giữ bí mật, một chút vô ý sẽ mất tất cả. Nếu lần này hợp tác thành công, đối với cô và tôi đều có chỗ tốt, tôi cẩn thận nhiều chút chẳng lẽ không nên?"

Nguyễn Gia Hân đã sớm nhìn thấu lời lẽ cũ rích này của anh ta, nghe giọng điệu này, Tần Hải kéo dài tới bây giờ vẫn chưa báo cáo tổng bộ, cũng không biết muốn dự định làm gì.

Không muốn tiếp tục dây dưa với anh ta, Nguyễn Gia Hân nói: "Tần tổng, tôi còn có rất nhiều công việc, tôi về trước."

Dứt lời cô quay người rời đi.

Tòa nhà MK.

"Mục tổng, Hoa Ảnh đã bắt đầu tìm kiếm đối tác." Hà Chung báo cáo, nói xong lại có chút nghi hoặc: "Đã có rất nhiều công ty tiếp xúc với bọn họ, nhưng giống như đang chờ đợi điều gì đó, vẫn luôn chậm chạp không lựa chọn!” Vẻ mặt Tề Thịnh ở bên cạnh có chút cổ quái: "Sẽ không phải là chờ anh chứ?”

Mục Chính Phong vẫn luôn đưa lưng về phía ghế của bọn họ quay người, khóe môi cong lên, cười xấu xa: "Cậu cũng không được coi là quá ngốc!”

"Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Tề Thịnh hiếu kì, anh ta vẫn luôn tiếp xúc với Thịnh Thế, đối với chuyện Mục Chính Phong đối phó với Hoa Ảnh cũng không hiểu quá rõ.

"Muốn lừa gạt người khác, trước tiên phải gạt chính mình, cậu cho rằng tại sao rất nhiều công ty như SC, UV đều tin rằng tôi muốn đầu tư cho Hoa Ảnh, kể cả chính Hoa Ảnh cũng tin? Đó là vì tôi thật sự đã đưa ra một kế hoạch đầu tư rất hoàn chỉnh.”

Tề Thịnh giật mình: "Bà mẹ nó, anh muốn làm gì? Anh có biết phương án đầu tư của mình giá trị đến mức nào không, vậy mà anh lại lãng phí trên một công ty sắp xong đời!”

"Tôi có chỗ dùng, tôi cố ý lộ một phần nhỏ bản kế hoạch ra ngoài. Bây giờ, tất cả những người muốn đầu tư, bao gồm cả bản thân Hoa Ảnh đều đang đợi tôi lấy bản kế hoạch của mình đi qua!”

"Vậy bây giờ anh định làm thế nào?"

"Cứ như vậy đi! Vào phút cuối cùng không đợi được tôi bọn họ đương nhiên sẽ phải lựa chọn!”

"Vậy anh có biết cuối cùng Hoa Ảnh sẽ chọn người nào không?”

"Đến lúc đó chẳng phải cậu sẽ biết sao!” Trong mắt Mục Chính Phong chứa đầy ý cân nhắc, có sự tự tin mạnh mẽ rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.

Dường như không muốn nói thêm gì nữa, anh nâng cổ tay nhìn đồng hồ: “Đến giờ rồi, tan tầm về nhà."

Nhìn dáng vẻ tiêu tiêu sái sái đó rời đi, có một giám đốc than thở một tiếng: "Mấy người nói xem, tại sao có thể có nhiều người chỉ vì một câu nói mà liều lĩnh đi đầu tư một dự án không rõ nguồn gốc như vậy chứ?”

Tề Thịnh cười nói: "Bởi vì người nói câu nói đó là ArthurMu!"

Dù sao đây cũng chính là Mục Chính Phong, người chưa bao giờ khiến mọi người thất vọng ở một nơi ăn thịt người như Phố Wall.

Mấy người đằng sau liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương là sự may mắn.

Cũng may đây chính là ông chủ nhà mình, nếu là đối thủ, nghĩ lại không khỏi cảm thấy trong lòng phát lạnh.

Sau khi lên xe, Mục Chính Phong gửi một tin nhắn cho Nguyễn Gia Hân, vẫn không nhận được hồi âm như cũ.

Mục Chính Phong cũng không thèm để ý, cảm thán một câu: "Nguyễn Gia Hân, em thật thông minh, không chịu nổi đồng đội heo quá ngu! Cũng may, không để em tuyệt vọng sao có thể bỏ gian tà theo chính nghĩa!”

Dứt lời liền khởi động xe nhanh chóng rời đi.

Ba ngày sau, tập đoàn SC venture Capital đầu tư vào Hoa Ảnh media, mạnh mẽ đưa tin tức về việc hợp tác mở rộng trong lĩnh vực điện ảnh đăng tải lên trên các trang báo lớn.

Nguyễn Gia Hân nhìn thấy tin tức này khi đang ở trong văn phòng, lòng cô lập tức trầm xuống, nhắm mắt lại, vẫn chậm một bước.

Nửa tiếng trước, nhìn thấy bản kế hoạch của Tần Hải đưa qua không phải bản kế hoạch ban đầu của Nguyễn Gia Hân, bên trong tăng thêm rất nhiều thứ, so với kế hoạch ban đầu của cô còn tinh xảo và hoàn mỹ hơn, nhìn rất có ưu thế.

Nhưng vẫn đề là ở chỗ, nội dung được thêm vào cô đã từng nhìn thấy trên xe Mục Chính Phong, lúc ấy mấy trang giấy viết đầy những thứ này bị Mục Chính Phong ném như giấy lộn ở một góc trên xe.

Bây giờ cô đã có thể chắc chắn rằng công ty bọn họ bị Mục Chính Phong lừa.

Nguyễn Gia Hân suy nghĩ một lát, nói không chừng việc này chính là muốn cô gánh đây, tiên hạ thủ vi cường.

Nghĩ đến điều này, cô bật máy tính lên soạn một email và gửi đi.

...

"Xem ra Hoa Ảnh thật sự đã sắp không chịu đựng nổi, nếu không cũng sẽ không quyết định đối tác nhanh như thế!” Tề Thịnh vừa nhìn vẻ mặt đầy hăng hái trên tivi của Tần Hải vừa tổng kết.

Sau đó anh ta lại hiếu kỳ hỏi: "Nhưng tại sao lại là SC?”

"Nắm được một phần ba bản kế hoạch của tôi, chỉ cần không phải quá mức ngu ngốc, không phải anh ta thì có thể là ai?”

"Vì sao lại lựa chọn Tần Hải?"

"Không tại sao, nhìn anh ta thấy khó chịu thôi." Mục Chính Phong thẳng thừng nói.

Tề Thịnh không có ý định nói tiếp, xem ra là ân oán cá nhân nha!

Hà Chung ở bên cạnh sau khi suy nghĩ một chút thận trọng hỏi: "Nhưng cô Nguyễn Gia Hân có phải sẽ bị rắc rối không? Kế hoạch của Tân Hải là đứng tên cô ấy?”

"Cô gái nhỏ của chúng ta cũng không phải tiểu bạch thỏ!” Mục Chính Phong cười như yêu nghiệt.

Điện thoại đột nhiên vang lên.

Mục Chính Phong vừa ấn kết nối liên nghe thấy giọng nói vô cùng quen thuộc kia.

"ArthurMu danh bất hư truyền!" Giọng nói của Nguyễn Gia Hân nghe không ra hỉ nộ.

"Chị gái, lúc trước đã sớm nói không được tức giận nha!” Mục Chính Phong rất là vô tội, anh cũng tốt bụng hảo ý khuyên nhủ Nguyễn Gia Hân.

"Ngay từ đầu anh đã không có ý định đầu tư vào Hoa Ảnh, nhưng lại dùng tên tuổi của anh đi dụ rất nhiều người như vậy, xem ra mục đích không nhỏ."

"Ừm! Gần như vậy!" Mục Chính Phong mơ hồ đáp.

"Được! Em thật muốn xem xem anh còn muốn làm gì nữa?”

Mục Chính Phong dặn dò: "Tự em phải cẩn thận, đừng để người khác bắt nạt!”

Nhận ra lời nói bóng gió của anh, Nguyễn Gia Hân cười nhạo một tiếng: "Ngoại trừ tên xấu bụng khốn kiếp anh, em còn có thể bị ai bắt nạt?”

"Em xem! Em quả nhiên là tức giận, lại còn mắng chửi người khác!” Mục Chính Phong đánh đòn phủ đầu, ủy khuất chỉ trích.

"..." Nguyễn Gia Hân im lặng cúp điện thoại, tại sao mỗi lần đến cùng cô đều sẽ bị thất bại bởi một người như vậy chứ?

Tề Thịnh chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Mục Chính Phong và Nguyễn Gia Hân chung đụng thế nào, trong lúc nhất thời ánh mắt trở nên ngu ngốc.

Sau khi thấy Mục Chính Phong bị cúp điện thoại, Tề Thịnh tiến tới: "Đây là... chị gái thần tiên phương nào?”

Mục Chính Phong không để ý đến anh ta, thay đổi gương mặt nghiêm nghị ra lệnh: "Ngay khi khoản đầu tư của SC vừa đến, lập tức liên hệ với tổng giám đốc Hoa Ảnh đàm phán."

"Rõ!"