Khi Đối Thủ Trở Thành Chồng Tôi

Chương 8



8.

Tôi tìm được cái ghế, ngồi nhìn mọi người chơi đùa dưới hồ bơi.

Một lúc sau, có một thiếu niên đẹp trai đến.

Là Tống Gia, bạn cặp với Hà tỷ.

Cậu ta là người mẫu đã từng hợp tác với rất nhiều tên tuổi lớn, hiện là người mẫu có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới, dành được không ít trái tim của các nữ minh tinh trong giới.

Đáng tiếc là, chuyện ngày xưa của cậu ta tôi đã nghe qua không ít, nên chẳng có tí hứng thú nào.

“Cái này tôi cố tình lấy cho chị.” Cậu ta đưa cho tôi chai nước ngọt, chuẩn bị ngồi xuống cạnh tôi: “Không biết chị thích vị nào nên tôi lấy đại.”

“Cám ơn.”

Tôi cười một tiếng, đang chuẩn bị tìm cớ để lịch sự từ chối, đột nhiên có bàn tay chẳng biết từ nơi nào xuất hiện giật sạch những chai nước.

“Đều là nước lạnh, cô ấy không uống được.”

Cố Kim Nghiễn đặt mông ngồi xuống cạnh tôi, lạnh lùng nhìn Tống Gia, giọng nghiêm túc: “Còn nữa, đạo diễn gọi cậu lại có chút chuyện cần bàn bạc.”

Tống Gia giật mình, không ngẩng đầu bỏ chạy.

Trên sóng comment ai cũng há hốc mồm:

[Há há há há đau lòng cho Tống Gia một giây, khí thế trong mắt Nghiễn ca mạnh quá mạnh, cậu ta sợ đến chóng mặt luôn rồi.]

[Công lực lừa người của Nghiễn ca ngày càng đỉnh chóp rồi, đạo diễn vừa nãy còn đang ngồi xổm góc nhà cũng dính đạn lạc.]

[Tống Gia: Đầu tiên, tôi không trêu chọc gì anh hết mà (thét chói tai) (uốn éo) (uốn éo dưới đất)]

[Nghiễn ca sao chạy tới nhanh dữ vậy? Ai nói cho tui biết đi, ca ca với Tiết San San là thế nào?]

[Lầu trên mời, tôi mới từ bên Tiết San San qua, cô ta một mực quấn lấy Nghiễn ca nhờ dạy bơi, anh ta còn nói: Quần áo cô hở quá, tôi sợ đứng cạnh cô tôi bị report, người ta tiêu chuẩn kép lắm, tôi khóc ngất mất.]

Tôi đứng dậy, tựa như trông thấy quỷ:

“Anh không ở cùng với Tiết San San, chạy qua đây làm gì?”

Anh ta trầm mặc dựa vào ghế, đột nhiên nắm cổ tay tôi.

“Em hy vọng tôi ở lại với cô ta sao?”

“Tôi…”

Cảm xúc ấm áp truyền đến, tôi có hơi ngẩn người.

Anh ta thấy tôi im lặng, lại dùng sức kéo sự chú ý của tôi lại. Tôi bị mất trọng tâm, cả người ngồi xuống đùi anh ta, toàn bộ sức lực dựa vào đôi tay anh ta đang dừng ở eo tôi để không bị té sấp mặt.

“Tôi làm sao mà em lại ghét tôi?”

Anh ta nhích lại gần hơn, gần đến nỗi môi tôi gần chạm vào chóp mũi anh ta.

Gò má tôi nóng lên, tim muốn nhảy khỏi lồng ngực:

“Tôi chính là ghét anh, anh nhanh…”

Di động Cố Kim Nghiễn để trên bàn đột nhiên rung lên hai cái.

Dường như là cùng một khoảnh khắc đó, anh ta lấy tay chặn lại ánh sáng trên màn hình, đẩy tôi đứng lên.

“Em thấy rồi?”

Tay anh ta siết chặt di động, cau mày nhìn tôi chằm chằm, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Thấy cái gì?

Não tôi còn chưa kịp load, đang muốn hỏi lạ thì thấy anh ta xoay người đi nhận điện thoại.

Đầu dây bên kia nhanh chóng truyền đến giọng nức nở của Tiết San San.