Khi Được Gặp Em

Chương 2-2



"Đúng rồi chị A Anh, bên phía Dương Dịch muốn hợp tác ạ."

Dương Dịch, Kỳ Tử Ngạn, Triệu Ngu, Sính Anh Cơ là bốn idol lưu lượng trong giới giải trí bây giờ. Fan của bọn họ đánh nhau tới sứt đầu mẻ trán, nói chung là không hợp nhau. Dương Dịch là xuất thân từ gia đình có truyền thống nghệ thuật, nói đại là con ông cháu cha, rất nổi tiếng, vừa đẹp trai lại có tài. Kỳ Tử Ngạn cũng như Sính Anh Cơ, xuất phát từ chương trình đào tạo idol, là tiền bối của cô.

Triệu Ngu ban đầu là thành viên trong girl group, cuối cùng sau này tách ra hoạt động solo. Được xem là đối thủ một mất một còn của Sính Anh Cơ. Hai người bọn họ chưa từng gặp nhau, đoàn đội của họ sợ nhất là va chạm với đối phương, chạy còn không kịp chứ đừng nói là hợp tác. Nhưng mà Dương Dịch với Sính Anh Cơ quan hệ không tồi. Trước đây anh là khách mời cố định của một show âm nhạc, Sính Anh Cơ được mời đến làm khách mời một tập từ đó mà quen nhau.

Tính cách Dương Dịch rất thú vị, nên Sính Anh Cơ cũng khá thích anh chàng này. Dạo này nghe nói anh đang rục rịch ra mắt album mới, vừa mới đây còn nhắn tin gào thét kêu Sính Anh Cơ nhất định phải ủng hộ còn tuyên truyền cho album của anh đây. Chẳng biết sao lại chạy tới đòi hợp tác nữa.

"Quản lý của ảnh bảo gì?"

"Dạ, họ bảo là muốn mời chị hát một bài song ca trong album mới với quay cả MV ạ. Bên họ đánh tiếng muốn hợp tác nên cũng đã gửi tài liệu đến rồi ạ, ngày mai em đem cho chị."

"Ừ."

Sính Anh Cơ gật đầu, tùy tiện lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Dương Dịch.

Tiểu Anh: [ Muốn hợp tác? ]

Dương Dịch ở bên kia rất nhanh đã trả lời: [ Đúng vậy. Muốn mời em hát song ca, sao, đã xem tài liệu rồi hả? ]

Tiểu Anh: [ Chưa. Vừa mới về tới thủ đô thôi, ngày mai em sẽ xem qua.]

Dương Dịch: [ Được, nghỉ ngơi đi, có gì thì liên hệ trực tiếp với anh là được.]

Sính Anh Cơ cũng không nhắn nữa, nhắm mắt lại, ngủ một chút. Kỳ nghỉ này với cô mà nói cũng chẳng khác gì ngày bình thường khi đi làm là bao. Thật ra mấy chuyện như thế này đoàn đội của cô có thể tự xử lý được, nhưng mà từ lúc debut tới giờ, công việc của cô không phải hoàn toàn là do đoàn đội thu xếp. Tài nguyên của Sính Anh Cơ không thiếu, nhưng mà có nhận hay không thì còn phải xem cô có muốn hay không.

Dương Dịch với Sính Anh Cơ quan hệ không tồi, nói chung là bạn bè trong giới, nhưng mà do đặc thù công việc và vị thế nên bọn họ cũng tận lực không cọ nhiệt với nhau. Ban đầu khi phía Dương Dịch ngỏ lời muốn hợp tác, Cảnh Điền còn muốn từ chối, nhưng cuối cùng vẫn đợi Sính Anh Cơ phản hồi lại thì mới dám quyết định. Dù sao thì xem qua tài liệu và hợp đồng mà không hợp ý thì từ chối cũng không muộn.

Sính Anh Cơ về đến nhà cũng mệt bở hơi tai, ngồi máy bay đường dài với thời gian qua cô cũng không nghỉ ngơi điều độ nên sắc mặt hơi kém. Buổi sáng khi Tiểu Mễ và Cảnh Điền đến gõ cửa nhà của cô nhìn sắc mặt tái nhợt của Sính Anh Cơ cũng sợ xanh mặt.

"Em không khỏe hả?" Cảnh Điền mặc tây trang được ủi phẳng phiu, trên người còn dùng nước hoa Gucci đắt tiền. Anh đẩy gọng kính của mình lên, quan sát Sính Anh Cơ từ trên xuống dưới, cũng có chút không đành lòng. "Có phải gầy quá hay không? Giảm tải lịch trình cho em nhé?"

"Hơi mệt thôi ạ, vẫn ổn. Với cả lịch trình đã cố định xong rồi hủy cũng không hay lắm."

Sính Anh Cơ tùy tiện ngồi trong phòng khách, nhận bữa sáng từ tay của Tiểu Mễ rồi chậm rãi ăn. Cảnh Điền cũng không dám đưa tài liệu cho cô xem. Cô có tật xấu là vừa ăn vừa làm việc thì nhất định sẽ thành chỉ có làm việc chứ không có ăn. Hơn nữa, Sính Anh Cơ mà mệt thì nhất định sẽ không ăn gì cả, vì ăn không nổi. Tật xấu này không ai chữa được, đoàn đội của cô cũng chỉ có thể tận lực bắt cô ăn đúng giờ, ăn xong mới được làm việc.

Sính Anh Cơ ăn sáng, tùy tiện bật tivi, thấy đang chiếu một bộ phim truyền hình do Hoắc Tu đóng thì cũng để xem luôn. Cô kỳ thực không thích xem phim, thời gian ở nhà nếu không đọc sách thì viết nhạc, căn bản là loại người 24/7 đều làm việc. Lúc còn mới nổi, Cảnh Điền vui mừng khôn xiết vì nghệ sĩ nhà mình chăm chỉ nỗ lực, giờ thì anh chỉ có sợ chết khiếp. Đạo lý làm việc và nghỉ ngơi điều độ anh hiểu rõ hơn ai hết, nhưng mà sinh hoạt cá nhân ở nhà của cô anh làm gì quản nổi.

Bởi vậy chỉ cần Sính Anh Cơ sắc mặt xấu một chút là Cảnh Điền lo tới rụng tóc luôn.

"Đây là phim truyền hình mới nhất của thầy Hoắc đó ạ." Tiểu Mễ là một fan cuồng nhiệt của ảnh đế Hoắc Tu, nhìn thấy Sính Anh Cơ xem phim của hắn thì không khỏi vui vẻ. Cậu dồn sức nói một đống lớn lời khen ngợi với vị ảnh đế này. Sính Anh Cơ vừa ăn vừa xem, cũng không phải thật sự chú ý gì, chỉ cảm thấy đúng là ảnh đế, diễn tốt, dáng người đẹp, mặt cũng đẹp, thảo nào có rất nhiều fan. "Nói chung là hoàn mỹ đó ạ."

"Cậu cũng không sợ chết." Cảnh Điền từ trong nhà bếp đi ra, pha cho Sính Anh Cơ một ly nước mật ong. Anh châm chọc nhìn trợ lý Tiểu Mễ còn đang mê mẩn xem phim, sau đó chỉ chỉ nghệ sĩ của mình đang ngồi ăn. "Em gái của ảnh đế đối thủ nhà cậu ở đây, cậu còn dám bày ra bộ mặt si mê đó với Hoắc Tu?"

"Éc." Tiểu Mễ lúc này mới nhớ ra Sính Anh Cơ là em gái của Thừa Kính – đối thủ cho chức ảnh đế của Hoắc Tu thì không khỏi xấu hổ gãi gãi đầu. "Chị Tiểu Anh đừng giận em nha.."

Sính Anh Cơ tùy tiện thu dọn phần cơm để Tiểu Mễ đi dọn rác, cười cười nói.

"Chị không xem phim của ai cả nên không quan trọng."

"Anh nói này, em cũng nên xem đi, học hỏi kinh nghiệm diễn của họ. Không phải muốn chuyển hình tượng sao, cũng nên nỗ lực chút."