Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính

Chương 95-4: Phiên ngoại 3: H+



Chương H bù, cảnh nhạy cảm mong mọi người cân nhắc trước khi xem.

Cảnh báo vậy thôi chứ toi biết mọi người sẽ xem mà:v

***

"Anh, những thứ này là gì?"

Lạc Viêm Chi trố mắt nhìn quảng cáo hộp bôi trơn mà hắn đang chỉ, tay cầm ly nước siết chặt lại. Cậu ho nhẹ một tiếng, giả vờ như không có việc gì mà nói, "Chắc là hộp thuốc hay gì đó thôi."

Mấy ngày hôm nay cậu để cho Bạch Cẩm Thành tiếp cận mạng xã hội để hiểu thêm về thế giới này, thế nhưng lại không lường trước được việc hắn sẽ mò được đến những thứ như vậy. Quảng cáo chết tiệt, sao lại hiện lung tung thế chứ!

"Vậy sao, sao em thấy ở đây ghi là 'đưa đời sống tình dục lên một tầm cao mới' vậy?"

"Khụ khụ khụ..." Hắn vừa dứt lời, Lạc Viêm Chi đã bị sặc nước mà ho dữ dội. Quảng cáo thì quảng cáo đi, còn ghi rõ công dụng như thế làm gì.

Bạch Cẩm Thành đứng dậy, ôm lấy cậu từ đằng sau, khẽ cắn lấy vành tai đang đỏ cháy của cậu. Hơi thở ấm áp của hắn phả vào gáy khiến cậu rụt người lại.

"Anh à, anh thật đáng yêu." Rõ ràng hắn đã đọc và hiểu hết công dụng rồi, vậy mà còn giả bộ hỏi rồi nghe cậu bịa chuyện.

Lạc Viêm Chi xấu hổ, không đáp lại hắn. Bàn tay Bạch Cẩm Thành lại hư hỏng luồn vào trong quần của cậu trước khi cậu kịp phản ứng, nhẹ bóp lấy bờ mông tròn căng kia một cách yêu thích. "Mua nó thử nhé?"

Nói mà cũng không yên, hắn vừa hôn lên cổ cậu lại vừa mân mê lấy hai miếng thịt căng đầy như quả đào. Lạc Viêm Chi bị hắn sờ suýt chút nữa là súng đã lên nóng, cậu vội vàng bắt tay hắn lại, đỏ mặt nói, "Ở dưới kia có bán."

Vậy là cả hai võ trang kín mít, chủ yếu là do Lạc Viêm Chi ngại nên bịt kín mặt như đi cướp ngân hàng, may mà hôm nay người đi mua sắm không đông lắm. Đến chỗ cửa hàng người lớn, Lạc Viêm Chi nhanh chóng tìm thấy thứ cần tìm vậy nên khua nhanh lấy nó rồi chuẩn bị đi tính tiền.

"Đi thôi."

Kêu mãi không thấy Bạch Cẩm Thành phản ứng, Lạc Viêm Chi nghi ngờ mà quay đầu lại. Đập vào mắt là hình ảnh hắn đang ngồi nghiên cứu cái trứng rung, còn cực kỳ nghiêm túc mà đọc hướng dẫn.

Da đầu cậu tê rần, không hiểu sao lại cảm thấy có một thứ gì đó không lành sắp sửa xảy ra. Bạch Cẩm Thành nghiên cứu xong cách dùng, gật gù tỏ ý đã hiểu, sau đó nhanh chóng đi lại chỗ cậu, bỏ nó vào giỏ hàng. Động tác mượt mà lưu loát cứ như không phải bản thân vừa mua mấy thứ đen tối vậy.

"Em..." Cậu cứng họng, không biết nên nói thế nào cho đúng.

"Thử một chút xem sao." Bạch Cẩm Thành nói hết sức thản nhiên.

"Không được, anh chưa dùng thứ này lần nào." Lạc Viêm Chi lắc đầu lia lịa.

"Thứ một chút thôi, nếu như không được thì không tiếp tục nữa." Bạch Cẩm Thành nhẹ giọng dỗ cậu.

"Nhưng mà..."

"Anh à, ngoan nào." Hắn vuốt ve lên người cậu cách một lớp áo, âm thanh hạ thấp dụ dỗ.

Lạc Viêm Chi run rẩy, hoàn toàn đánh mất phản kháng với âm thanh từ tính này. Cuối cùng cả hai vẫn mang theo đống đồ người lớn này ra thanh toán. Lúc trả tiền cậu không dám nhìn thẳng vào mắt của nhân viên, cũng may trùm kín hết lại, nếu không lần sau chắc không dám đến đây mua nữa.

Vừa về đến nhà, cậu đã bị Bạch Cẩm Thành đè lên cửa kéo khẩu trang xuống rồi bắt đầu hôn. Nụ hôn mãnh liệt tràn đầy ham muốn từng đợt trút xuống như muốn ăn Lạc Viêm Chi vào bụng. Đầu lưỡi luồn lách cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cậu, vừa cuốn vừa hút khiến cậu không khép được miệng lại. Nước bọt không tự chủ được mà chảy xuống khoé môi, gương mặt Lạc Viêm Chi bây giờ đã trở nên vô cùng quyến rũ.

Ánh mắt cậu ướt nước nhìn chằm chằm vào Bạch Cẩm Thành khiến cho dương vật của hắn bắt đầu dựng lên, hắn thở nhẹ một hơi, lại cúi đầu hôn tiếp. Đôi môi Lạc Viêm Chi rất mềm, hôn cứ như chạm vào một miếng thạch vậy, nó khiến cho người ta hôn mãi cũng không chán.

"Đợi đã, ở đây không được đâu." Lạc Viêm Chi cố gắng dứt khỏi cơn kích tình này, thở hổn hển đẩy nhẹ hắn ra.

Bạch Cẩm Thành lùi vài bước, cầm lấy món đồ mà mình vừa mới mua được, cúi xuống bồng lấy cả người cậu lên rồi bước nhanh vào phòng ngủ.

"Khoan, anh chưa tắm mà!" Lạc Viêm Chi kêu lên.

"Làm xong rồi tắm." Hắn bình tĩnh nói, thế nhưng bước chân gấp gáp đã bại lộ hết tâm tình của hắn lúc này.

Đè Lạc Viêm Chi lên giường, Bạch Cẩm Thành nhanh chóng cởi bỏ hết đám quần áo vướng víu. Da thịt như ngọc trần trụi trước ánh nhìn của người đối diện, dù đã bị nhìn nhiều lần rồi, thế nhưng cậu vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ, vô thức mà dùng tay che lại những bộ phận nhạy cảm.

"Đã làm nhiều lần rồi mà anh vẫn xấu hổ sao?" Bạch Cẩm Thành cười khẽ kéo tay cậu ra, cúi đầu cắn nhẹ lên núm vú hồng hồng đang dựng đứng.

Hắn vừa cắn lại vừa mút lấy nó, bên kia cũng không buông tha mà lấy tay vân vê. Vốn dĩ đây không phải là bộ phận nhạy cảm của cậu, nhưng mà bị liếm cắn với tần suất như thế này cũng dần cảm thấy được một khoái cảm kỳ lạ.

Lạc Viêm Chi kìm nén không rên lấy một tiếng, cơ thể bị hắn dẫn dắt dần dần trở nên thành thật hơn nhiều. Dương vật bên dưới cũng bắt đầu dựng lên, ở trên đầu khấc còn dính một lớp dịch trong suốt. Bạch Cẩm Thành hôn một đường xuống dưới, tại bộ phận nhạy cảm đó mà thổi nhẹ một hơi. Cậu giật mình, dương vật rung rung rồi cứng hết cỡ.

Lạc Viêm Chi xấu hổ không dám nhìn hắn, dương vật bị hắn nắm trong tay, trêu đùa đến mức liên tục chảy ra dịch nhầy. Bạch Cẩm Thành hôn nhẹ nó, sao đó ngậm hết vào miệng.

"Ứm..." Âm thanh cậu đột nhiên cao vút, cơ thể bị khoang miệng ấm áp bao bọc khiến ngón chân co quắp lại vì sướng. Lạc Viêm Chi thở nhẹ, cả người mềm nhũn trước kỹ thuật của hắn.

Bạch Cẩm Thành vừa liếm vừa hút, hắn biết để nó càng sâu thì cậu sẽ càng sướng. Bàn tay vuốt nhẹ phần gốc sau đó từ từ di chuyển xuống cái lỗ nhỏ đang không ngừng co rút. Lạc Viêm Chi giật nảy mình, vô thức khép chặt chân lại.

"Anh à, anh sắp bắn rồi." Hắn buông dương vật cậu ra, nhìn nó cứng đến mức muốn nổ tung mà vô cùng thoả mãn. Chỉ có mình hắn mới làm được điều này, chỉ mình hắn thôi.

Bị ngưng lại giữa chừng khiến cậu rất khó chịu, chỉ thiếu một chút nữa đã bắn được rồi.

"Chờ chút đã." Bạch Cẩm Thành nhớ tới hai thứ mình vừa mua, lập tức lục lọi lấy ra.

Cái gei bôi trơn này là hàng tốt, chất dính đặc không làm cho người ta khó chịu. Hắn đổ nhiều ra tay, cũng không khác thứ dược mà bản thân dùng bữa trước, có thể giúp cậu thả lỏng. Hắn bôi nhẹ lên lỗ nhỏ đang căng thẳng, đầu tiên là xoa nhẹ giúp nó thả lỏng rồi mới từ từ đẩy vào.

Dù làm mấy lần rồi, nhưng bị dị vật cho vào vẫn khiến cho cậu không thể thích ứng ngay được. Lạc Viêm Chi biết nếu như mình cứ như vậy thì cả hai sẽ không thoải mái được, vậy nên cố gắng thả lỏng. Khi ngón tay thứ hai đã thoải mái đảo lộn được rồi, đột nhiên trong mông có một thứ tròn tròn bị đẩy vào.

Lạc Viêm Chi giật mình, "Gì vậy?"

"Thứ ban nãy anh mua." Bạch Cẩm Thành nghiên cứu nút bấm trên tay, sau đó thử bấm một cái.

"Rõ ràng là em mu-" Đột nhiên trong huyệt rung lên khiến cậu giật mình, âm thanh rung động mãnh liệt khiến Lạc Viêm Chi run rẩy, cơ thể trở nên mềm nhũn.

Trứng rung bị Bạch Cẩm Thành đẩy vào đúng chỗ nhạy cảm, hậu huyệt không ngừng bị kích thích khiến dương vật ướt đẫm.

"Đừng mà... A... Nhanh quá..." Hông cậu rung lên, bên trong bị chấn động sung sướng khó tả. Cậu không khép chân lại được, dương vật sắp bị chơi đến cao trào. Chưa bao giờ cậu nếm được cảm giác này, nhất là khi vật tròn tròn trong mông không ngừng rung mạnh. Vừa ngứa lại vừa sung sướng giày vò liên tục khiến cho Lạc Viêm Chi khổ không thể tả, vật giữa háng đã cứng hết cỡ nhưng lại chưa chạm đến điểm mấu chốt để có thể bắn ra.

Nhìn dáng vẻ chật vật của cậu, Bạch Cẩm Thành thở dốc, dưới háng đã cứng muốn chọc thủng quần, hắn không chịu nổi nữa, dương vật cứ đè lên lỗ nhỏ mà ma sát liên tục.

"Anh à, có muốn em tiến vào không?" Hắn cúi đầu hỏi, trong mắt là tình ý mãnh liệt.

Bây giờ đầu óc Lạc Viêm Chi đã mơ hồ, cậu chỉ có thể vô thức mà đáp, "Muốn... Đâm anh đi...ư..."

"Được." Bạch Cẩm Thành nghiến răng, rút mạnh trứng rung ra, thay vào đó là dương vật to lớn của mình, đẩy một phát lút cán.

"A!" Lạc Viêm Chi thở mạnh, chưa kịp thích ứng với sự trống rỗng đã lập tức bị nhồi cho căng đầy.

Bạch Cẩm Thành rất thành thạo đưa đẩy mài ép vào vách thành, chọn đúng chỗ nhạy cảm của cậu mà thúc tới. Cậu không kìm nén nổi nữa, vật nhỏ rỉ nước ngày càng nhiều.

"Đừng mà... A... Anh bắn..." Lạc Viêm Chi rùng mình dữ dội, cảm giác như có một luồng điện kéo thẳng xuống bụng dưới. Sau vài lần đưa đẩy, cuối cùng cậu cũng thành công bắn ra. Là bị chơi đến bắn.

Huyệt đạo co rút do cao trào kẹp chặt lấy dương vật của hắn khiến hắn hít sâu một hơi, hắn vỗ lên mông của cậu, khàn giọng nói, "Shh thả lỏng, anh muốn em bắn luôn bây giờ sao?"

Không biết tại sao dù đã cao trào một lần rồi mà cậu vẫn cảm thấy chưa đủ, vẫn muốn làm thêm nữa, dương vật vừa bắn tinh đã vội vàng ngẩng đầu lên, nghênh đón một đợt cày cấy chuyên chú của Bạch Cẩm Thành.

Bạch Cẩm Thành nắc vào liên hồi, cứ như muốn đánh bay cả hồn lẫn xác của Lạc Viêm Chi vậy. Hắn không cho cậu thủ dâm, muốn cậu chỉ dựa vào sự đưa đẩy của mình cũng có thể đạt đến sung sướng.

"A... Anh...muốn bắn...." Lạc Viêm Chi đỏ bừng mặt, không hiểu sao hôm nay cơ thể lại hưng phấn đến vậy.

"Hôm nay dâm đãng như thế là vì chai dược kia sao?" Bạch Cẩm Thành bật cười vì bộ dạng này, cạy mở đôi môi cậu ra, lưỡi cuốn lưỡi trao đổi một nụ hôn sâu. Đầu lưỡi Lạc Viêm Chi cứ như kẹo bông gòn vậy, hôn mãi cũng không chán.

Bớt được chút thời gian tách ra cậu mới có thể nói, "Anh không dâm đãng."

"Có dâm hay không phải xem mới biết." Hắn cười gian trá, sau đó lại lập tức thúc hông.

Miệng Lạc Viêm Chi thì nói như vậy, thế nhưng cơ thể vẫn luôn lắc lư đung đưa theo nhịp điệu nhanh chậm mà hắn đâm vào. Hậu huyệt đỏ lên, vì dương vật quá cỡ mà giãn rộng hết mức, cực kỳ phối hợp mà mấp mô theo nó.

Bạch Cẩm Thành cắn mạnh lên cổ cậu, cắn lên cái yết hầu đang trượt lên trượt xuống rồi lại tạo một dấu răng nơi hai đầu vú đỏ hồng. Mùi hương tình dục lan rộng trong không khí, chính chủ tựa như đã đánh mất đi lí trí.

"Kẹp chặt chút, em sắp ra rồi." Đưa đẩy một hồi lâu, cuối cùng Bạch Cẩm Thành cũng nói.

Lạc Viêm Chi nào biết chuyện gì, chỉ theo tâm trí mà làm theo những gì hắn nói mà thôi. Cậu co rút hậu huyệt của mình lại, vật nhỏ kia cũng sắp xuất ra lần ba.

"Ư... Nhanh... A..."

"Dâm quá đó."

Hắn nghiến răng, mạnh mẽ hôn lên đôi môi sưng đỏ kia, sau đó rùng mình bắn ra tinh dịch trắng đục vào cơ thể của Lạc Viêm Chi.

"A!" Lạc Viêm Chi cong người lên, cả người run rẩy vì sung sướng liên tục đổ ập vào.

Cậu thở hổn hển, ánh mắt không có tiêu cự trở nên mê li sau cuộc hoan lạc. Hai chân cậu mở ra, giữa hai đùi vẫn đang chảy một chút dịch trắng, tạo thành một tư thế vô cùng dâm dật. Nhìn tư thế này, Bạch Cẩm Thành lập tức cứng lên lần nữa.

"Anh." Hắn để dương vật mình cọ cọ hậu huyệt.

"Để anh nghỉ đã!" Thấy được nguy cơ, cậu vội vàng lên tiếng.

Thế nhưng đã quá muộn, câu nói ban nãy của hắn chỉ là để thông báo mà thôi. Dương vật lại lần nữa đâm vào người, bắt đầu một cuộc xỏ xiên mới.

Hai người quần nhau cả đêm, gei bôi trơn kích dục có lẽ đã phát huy được tác dụng của mình một cách triệt để.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!