Không Chấp Nhận Yêu Anh

Chương 17: Say mê



Tư Hạ thoải mái ngồi trên ghế ngắm nhìn cảnh biển dưới ánh nắng nhẹ nhàng không quá gắt của mùa xuân, anh đi đến cạnh cô đặt trên bàn ly nước cam. Tư Hạ ngước mắt lên nhìn, trong bộ trang phục bình thường, mái tóc rủ xuống vẫn còn ướt, anh như trở thành con người hoàn toàn khác. Một người mà cô có thể yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

- Anh không sấy tóc sao.

- Tôi không quen làm mấy chuyện đó.

Nhìn thấy mái tóc đẫm trong nước, đi đến đâu là để lại dấu vết tới đó. Tư Hạ khá khó chịu, dù không muốn để tâm xíu nào. Cô đứng lên, nhanh chóng đi vào nhà tắm tìm máy sấy.

Không biết mở lời với anh như thế nào, đứng nhìn một hồi lâu. Anh vẫn chăm chú làm việc trên màn hình máy tính. Mặc cho chiếc áo thun đã ướt lưng, cô mạnh dạn lại gần:

- Anh đừng có nghĩ bậy bạ, chỉ là tôi thấy khó chịu khi nhìn tóc anh như thế này.

Anh không biết ý cô là gì, định quay ra sau thì cô đã vội đẩy người anh lại ngồi ngay ngắn, cảm giác được đôi bàn tay mềm mại nhẹ nhàng luồng qua từng sợi tóc của anh. Sức gió vừa phải, kết hợp cùng sự uyển chuyển, khéo léo của cô gái này, anh bất giác mỉm cười hạnh phúc. Cô là người đầu tiên chủ động chạm vào anh mà không cần sự đồng ý. Dĩ nhiên là anh hoàn toàn cho phép điều đó xảy ra.

Nhìn từ hướng của Tư Hạ, anh ngồi yên như một đứa trẻ ngoan nghe lời, vừa khó tin, vừa hài hước và đáng yêu. Phải chăng cô đã thuần phục được người đàn ông này.

Cô từ từ rời tay khỏi mái tóc của anh, âm thanh ồn ào bỗng chốc trở nên im lặng đến ngại ngùng. Chí Thần lập tức quay ra sau kéo tay cô về phía mình, vì mất thăng bằng và lực quá mạnh cô tự nhiên ngã nhào bất lực nằm trong lòng anh.

Khoảng cách giữa cả hai chỉ còn vài cm, cô thấy rõ từng nét trên khuôn mặt hoàn hảo của người đàn ông này. Càng nhìn càng bị cuốn vào đôi mắt sắc lạnh quyến rũ, cứ thế xâm lấn dần trong vô thức. Có vẻ cô điên thật rồi?

- Ai cho cô dám động vào tôi.

Tư Hạ ngập ngừng trả lời:

- Anh cũng ngồi yên đó thôi.

- Vì tôi không có sức phản kháng, cô phải trả giá cho chuyện đó.

- Anh đừng có bịa đặt, mau thả tôi ra.

Cô càng vùng vẫy, anh lại càng ôm chặt hơn. Tay anh từ từ chạm vào má cô vuốt ve, cảm giác hơi rùng mình, bàn tay khô ráp to lớn cứ thế di chuyển nâng niu khắp khuôn mặt cô. Cho dù có đặt giới hạn đến đâu nhưng trong tình huống này thì anh không thể kìm chế được nữa.

Anh cúi sát, đặt lên đôi môi kiều diễm một nụ hôn yêu thương. Lần này rất nhẹ nhàng và từ tốn, ban đầu cô có từ chối bằng hành động nhưng rồi cũng dần hoà nhập đến say mê. Anh mút lấy hai cánh môi mềm mại, cảm nhận vị ngọt như kẹo bông. Cô mở lòng đáp lại, mỗi động tác được phối hợp nhịp nhàng đến hoàn hảo. Thừa thắng xông lên, anh đưa đầu lưỡi linh hoạt tiến thẳng vào bên trong, không gian ấm nóng lan toả khắp khoang miệng. Tư Hạ có vẻ bối rối trước sự nhiệt tình của người đàn ông này, cô nắm chặt lấy vai anh. Nếu nói anh không có kinh nghiệm yêu đương quả thật là khó tin, vì anh quá nhần nhuyễn trong chuyện này. Cả hai say mê quấn lấy nhau trong nụ hôn sâu hơn hai mươi phút.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, đánh thức giấc mộng điên cuồng của Tư Hạ. Cô giật mình đẩy người anh ra, chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

"Tư Hạ, mày đang làm gì vậy?". Thoáng nhớ lại nụ hôn cuồng nhiệt khi nãy, trái tim cô đã đập liên hồi, rung động và hồi hộp. Cô làm sao thế này? Đã thích anh rồi sao? Không phải, không phải vậy. Làm sao có tình cảm với người như anh được? Cô không muốn chấp nhận điều đó.

Cô mở hé cửa đưa mắt nhìn xung quanh, mới đó mà người đâu rồi, vội bước ra ngoài cô thấy trên bàn có một mảnh giấy "Cô ở yên đây, tôi đi có việc lát sẽ quay lại ngay." Cô thở phào nhẹ nhõm, dù sao cũng đỡ phải gặp anh trong tình cảnh này.

Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, nắng vàng mờ dần nhường chỗ cho sắc đỏ hồng rực rỡ. Dưới không gian biển xanh rộng lớn, mặt trời to tròn đẹp huyền ảo, lòng cô bình yên đến lạ. Tư Hạ thả chân trần dạo bước trên bãi cát trắng, từng cơn gió thổi vào mang theo vị mặn của nước biển. Xa xa những chiếc thuyền cứ thế lênh đênh, cảnh vật xung quanh như dừng lại trong chớp mắt.

Anh nhẹ nhàng bước đến, ôm lấy cô từ phía sau. Thân hình bé nhỏ nhanh chóng nằm gọn trong lòng anh, cảm nhận được mùi hương nam tính thân quen, cô bất ngờ đẩy tay anh ra:

- Anh làm gì vậy?

- Không thấy sao, ôm cô. Yên đấy!

Hai má cô đỏ ửng, anh cứ hành động tuỳ ý như thế cô sẽ động lòng mất thôi. Tim cô gần như nổ tung, mất kiểm soát, chưa từng thấy anh dịu dàng với cô đến vậy. Rốt cuộc anh đang muốn gì đây? Giữa hai người trước giờ chỉ là hợp đồng hôn nhân. Lý do gì khiến anh thay đổi? Chẳng lẽ anh thích cô? Chắc là không đâu..