Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 57: Vậy em chắc lần này mình được bao nhiêu điểm?



Trương Gia Huy nhìn cô cũng chỉ có cưng chiều vô hạn mà lên tiếng: " Trong lúc ăn không được nhìn vào giáo án, như thế sẽ đau bao tử của em đó! "

Cứ vậy mà cô đã ăn sáng xong xuôi cũng chỉ còn mười phút nữa là bước vào phòng thi, những người dự thi đều bắt đầu đi đến phòng thi để chờ giáo viên đến.

" Anh Thi đưa tài liệu đây cho anh, còn cả cặp sách nữa! Em chỉ cần cầm theo bút và một số thứ để vào bên trong thôi! " Trương Gia Huy đưa tay ra cầm áo khoác và cập sách cho cô.

Trong phòng thi lúc này ai nấy đều rất căng thẳng, nhưng cũng chỉ có mỗi cô là vẫn ung dung thoải mái như cuộc thi cuối kỳ.

- ---------------

Và rồi các thầy cô cô giám thị chia ra mỗi người phát hai dãy bàn, và họ đều phát giấy trắc nghiệm và tự luận cho phần thi cuối hôm nay.

Số điểm của bài thi cuối cùng sẽ được cộng lại với hai bài thi trước để có thể loại các bạn điểm thấp và họ sẽ bước vào cuộc thi đối kháng quốc tế đại diện trường được tổ chức ở Mỹ.

Cuộc thi mấy chốc diễn ra rất căng thẳng ngay cả giáo viên của các trường đều lo lắng cho học sinh của mình. Vì họ đã cố gắng đi đến vòng bán kết hôm nay, và mọi nỗ lực của họ sẽ quyết định cho tương lai khi đến Mỹ tham gia và giành giải về cho trường, công với đó sẽ được một tấm vé đến Anh Quốc để du học, vì các thầy cô đại diện cho các trường đều đã có mặt ở tại nước Hoa để đại diện mà mời các em đến trường của mình để học.

Một tiếng gòng gã troi qua, các thí sinh đều đang sức đầu mẻ trán với những câu hỏi khó và không thể giải được đề bài.

Trái lại với họ thì Lê Anh Thi đã làm xong bài thi của mình hôm nay, đối với cô hôm nay đề tương đối khó nhưng giải trong một tiếng đã hơn vượt qua kỷ luật cô rồi.

" Thầy ơi em có thể nộp bài không ạ! "

Lê Anh Thi đứng lên hỏi thầy gác thi.

Thầy giám thị nghe cô hỏi không khỏi ngạc nhiên, ông cũng biết đề thi lần này còn khó hơn những năm trước, sau chỉ mới một tiếng thôi mà có người làm bài nhanh thần tốc vậy.

Ông thầy giáo nhìn vào đồng hồ rồi lại nhìn cô, thấy thời gian không mấy sai lệch nữa mới gật đầu: " Được rồi, các em khác trật tự làm bài! Còn em thì đem bài lên đây đi! "

Lê Anh Thi nghe thấy vậy liền gật đầu, sau đó cô nhanh chóng gôm dụng cụ trên bàn để vào cái túi nhỏ rồi mới đem bài thi đến cho giám thị coi thi.

Đến khi thử tục nộp bài hoàn tất thì cô mới rời khỏi phòng thi trước bao nhiêu cặp mắt ghen tị của các sinh viên trường khác.

Hơn thế họ cũng khá ghen tị với nhan sắc của cô, ở đâu ra có người đẹp đến nghiên nước nghiêng thành, mọi góc nghiêng của cô thôi cũng làm cho đám con trai trong phòng thi đều phải bùi ngùi sao xuyến.

Còn đám con gái kia thì nhìn cô ánh mắt chứa viên đạn, mọi hào quang của họ đều bị cô chiếm đoạt cả.

Nếu để họ biết cô là ai, quê quán ở đâu thì họ sẽ thê sát thủ đến hủy dung cô cho bỏ tức, có như vậy thì họ mới được đám con trai chú ý đến.

Ở phòng chờ, mọi người đều bắt đầu đứng ngồi không yên chờ đợi học sinh của trường mình an toàn ra ngoài phòng thi.

Nhưng họ đợi mãi đợi mãi vẫn không thấy, lúc này thầy cô mới nhìn thấy bóng dáng nhỏ của cô đã bước ra khỏi phòng thi thì mới đổ dồn về phía cô mà lên tiếng hỏi.

Rất nhiều câu hỏi và quay quanh cô làm cho Lê Anh Thi cảm thấy rất khó chịu, nhưng họ nào biết được có cặp mắt hình viên đạn đang nhìn chằm chằm vào những thầy cô giáo đang quay quanh cô, hơn thế khí lạnh cũng đã ngày một tăng cao nên bọn họ cảm thấy sao đến ông trời hôm nay cũng bảo tuyết vậy.

Biết thế hôm nay họ nên mặc thêm áo ấm rồi! Lạnh quá đi! Cái hàn khí chết tiệt nay! Sau càng lúc phòng chờ này càng trở nên âm u vậy?

" Cô không ơi đề thi lần này cũng không quá khó đâu! "

Lê Anh Thi nhìn một lượt thầy cô mà lên tiếng.

Giảng viên nghe thấy vậy liền không đồng tình với ý kiến của cô: " Không đúng Anh Thi, cô nghe mấy thầy cô khác nói đề thi lần này là cấp cả nước, và người ra đề lần này là thầy Maddi Jane đó! Độ khó đã nhân 5 mà em vẫn thấy không khó sao? "

Lê Anh Thi nghe vậy liền gật đầu lên tiếng: " Đúng ạ, thật sự đề thi lần này không khó! "

Lê Anh Thi nhẫn nại khẳng định lời nói của mình, và họ ngờ nghệch cho rằng cô muốn an ủi họ.

" Vậy em chắc lần này mình được bao nhiêu điểm? Có thể nằm trong top 3  thành tích thi xuất sắc không? " Giảng viên khác lên tiếng hỏi.

Lê Anh Thi nghe thấy vậy liền đưa tay xoa cằm mình lên tiếng: " À em không chắc nữa nhưng em có thể sẽ nắm được số điểm tối đa hoặc là thấp hơn điểm tối đa 10 điểm ạ! "

Lời nói của cô tuy ngắn gọn nhưng lại đầy đủ nha ý của cô là: Nếu như điểm tối đa là 800 thì ít hơn điểm tối đa sẽ là 790 mươi điểm nếu như cộng lại các môn đã thi.

Người nào đó từ đầu đến cuối chỉ nhìn bảo bối nhà mình kể từ lúc cô xuất hiện ở phòng chờ, và anh đã nghe lời cô nói, cho nên anh rất tin vào bảo bối nhà mình có thể đứng nhất trong kỳ thi lần này.

Và rồi mấy vị thầy cô đó cũng không dám bám theo cô để hỏi tình hình nữa mà buông tha cho cô, Trương Gia Huy thấy thế liền lên bảo cô ngồi ngay bên cạnh anh, một nơi mà giảng viên trường hoàng tộc đều rất muốn ngồi cạnh anh nhưng họ chưa kịp lại gần đã cảm thấy không khí rất ngột ngạt.

Cho nên họ chỉ ngồi ở những ghế chồng cách anh khoảng 2m mà an phận ngồi ở đó mà chờ đợi.