Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 84: Con gái của mẹ đâu?



Lê Anh Quân không mấy bất ngờ với quyết định của cậu bạn thân của mình, cho nên việc chuẩn bị giấy tờ cho tên này là chuyện như cơm bữa vậy. Quan trọng hơn hết là người vẫn không biết mình đã sở hữu bao nhiêu là bất động sản dưới tên của anh vẫn còn đang say giấc kia kìa.

Đây là những việc mà anh có thể làm và muốn cô có một cuộc sống đầy đủ nhất khi anh không còn ở cạnh, nhưng việc này anh sẽ không để cho cô biết vì anh vừa ở Bạch đạo cũng như Hắc đạo anh đều có chân ở đó.

Vì thế những việc nguy hiểm như ám sát anh sẽ không thể đón trước mình sẽ mất khi nào nên việc cho cô những tài sản của anh là một trong những thứ thiết yếu nhất.

- ---------------

Cho dù vậy anh vẫn luôn yêu thương và chiều chuộng cô hết mực, đến mức cả thiên hạ đều phải hờn dỗi.

Về phía Lê Anh Thi, cô không nằm trong hắc đạo nhưng nguy hiểm vẫn luôn rình rập quanh cô không ngừng. Vì vậy mà anh luôn phải để cô ở trong tầm mắt nên anh mới yên tâm.

Trở lại thư phòng, anh và Anh Quân cứ thế mà bàn bạc về cải tạo khu đất ở tỉnh Q và xây thêm trung tâm thương mại ở đó, bên cạnh đó anh cũng sẽ mở thêm chi nhánh về cửa hàng thời trang đứng dưới tên của cô.

Đúng vậy anh đã biết cô chính là nhà thiết kế trẻ tuổi nhất với cái tên Y.Z qua lời kể của Lê Anh Quân anh trai của cô.

Hai người sau khi bàn công việc xong rồi cũng đã rời khỏi thư phòng mà đi xuống dưới lầu, lúc này hai ông bà Lê gia chủ và Trương gia chủ vẫn trò chuyện rất hân say.

Khi hai người họ nghe thấy tiếng bước chân liền ngẩn đầu lên nhìn thì thấy hai đứa con trai của mình sánh bước đi lại chỗ hai người ngồi.

Mỹ Lệ nhìn mãi vẫn không thấy cô con gái bảo bối ( ý là con dâu nha, chỉ là khi cô ở đây địa vị trong nhà của anh cực kỳ thấp nên anh cũng chẳng quan tâm) của mình mà nhìn về phía anh lạnh giọng hỏi: " Trương Gia Huy! Con gái của mẹ đâu? Không phải hai tiếng trước con bé đi cùng với con sao? Giờ khi hai đứa quay lại thì con gái của ta đâu rồi? "

Lê Anh Quân nhìn Trương phu nhân mà thương cảm cho tên bạn thân của anh, anh không ngờ địa vị của tên tảng băng này sao có thể thấp đến mức này cơ chứ.

Trương Gia Huy nghe mẹ của anh hỏi cũng chỉ nhàn nhạt lên tiếng: " Cô ấy khi nãy chấm bài phụ con thấm mệt nên đã ngủ mất rồi! Hiện tại con đã đưa cô ấy về phòng ngủ rồi, ba mẹ và hai bác cứ yên tâm. "

Nghe được câu trả lời của anh, mọi người nhìn về phía Lê Anh Quân cũng chỉ thấy anh gật đầu tỏ vẻ những lời của Gia Huy nói đều là sự thật cả.

Và mọi người cứ vậy mà tiếp tục trò chuyện đến quên cả thời gian, Trương lão gia nhìn đồng hồ lên tiếng: " Trời cũng đã khuya rồi hay là mọi người cứ ở lại Trương Gia nghỉ ngơi đi! Hơn nữa nếu mọi người cứ kiên quyết về sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa khu dinh thự của Lê gia của mọi người đường về khá vắng vẻ nên tôi sẽ không để mọi người quay về như thế được! "

Lê gia chủ hiểu được thành ý của ông bạn già của ông nên gật đầu trả lời: " Được rồi chúng tôi sẽ làm phiền Trương Gia của ông một đêm vậy! Dù sao chúng ta cũng sắp trở thành thông gia rồi! "

Trương lão gia chủ gật đầu rồi bảo quản gia Châu cho người đi dọn dẹp 3 căn phòng ở lầu hai.

Khi người làm dọn dẹp xong thì họ đã đi xuống báo lại với anh, anh gật đầu rồi quay sang nhìn mọi người lên tiếng: " Bác trai, bác gái phòng của hai bác xong rồi! Giờ chúng ta cũng nên về ngủ thôi, có chuyện gì thì sáng mai chúng ta sẽ bàn tiếp, được không? "

Nghe câu hỏi của anh, mọi người cũng chỉ gật đầu rồi theo quản gia về phía phòng ngủ đã được sắp xếp trước đó.

Thấy mọi người đều trở về phòng ngủ, anh cũng đã nhanh chân trở về phòng ngủ của bản thân mà tắm rửa rồi thay bộ áo choàng ngủ rồi đi đến giường ôm luôn cục bông mềm mại thơm thơm vào bên trong lòng.

Như thể cô cảm nhận được hơi ấm ấm áp của anh mà mỉm cười thoả mãn rồi tiếp tục ngủ say, anh cảm nhận được hơi thở đều đều của cô mà mỉm cười rồi đặc nụ hôn lên trán của cô một cái.

Cứ vậy mà cả anh và cô cũng đã chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai đã xuyên qua những tán lá cây xanh, rồi xuyên thẳng qua tấm rèm cửa sổ mà chiếu thẳng lên hai thân thể đang ôm nhau ngủ rất ngon lành.