Không Yêu Nữa, Nay Mệt Rồi

Chương 18: Vì đó là anh



Raw Ⅰ convert: Vespertine

Edit Ⅰ beta: Thịt Ba Chỉ

Người phụ nữ dường như phát hiện ra dấu vết lạ, nhìn quanh phòng nhưng không thấy gì khác thường.

Bà ngập ngừng gọi tên con trai để chắc rằng anh không ẩn núp trong bóng tối tĩnh lặng.

Theo tiếng gọi của người phụ nữ, Cố Tử Hâm có cảm giác vật cứng đang vùi sâu trong mình bỗng run lên, khiến cô suýt thì rên thành tiếng.

Mẹ Cố đứng ngoài tủ vẫn hơi ngờ vực, chần chừ rời khỏi phòng, “Cạch” một tiếng, cửa đóng, mọi ánh sáng tắt ngúm.

Cùng lúc đó, cậu chàng đang đầm mình chốn ướt át mau chóng rút ra nhấp vào, khiến cô choáng ngợp bởi khoái cảm ùn ùn kéo đến, đành trân mình chịu đựng những cú thúc vũ bão.

Cô khẽ ậm ừ, tiếng rên nhỏ gần như bị vùi lấp giữa âm thanh quần áo cọ xát.

Tay Cố Tử Hâm bám vào lưng Minh Vu Diệp, siết chặt mỗi lúc anh dập vào, cách lớp quần áo chẳng khác nào mèo cào, không những không đau mà còn khiến anh thêm rạo rực, cây gậy cứng rắn càng phình to ra, húc thẳng vào cửa tử cung.

“Minh…Minh….Vu Diệp, nhẹ thôi….Ưmmm…” Lời cô ngắt quãng vì nhịp thúc của anh, cô nén không nổi rên thành tiếng, sau đó lại bối rối nghiến răng.

Khe nhỏ vì Cố Tử Hâm căng thẳng mà cũng đột ngột co rụt, siết chặt khiến chàng trai rên lên, suýt buông giáp đầu hàng.

“Hâm Hâm…” Minh Vu Diệp rong ruổi trong cơ thể cô, giọng nói vốn trong trẻo trầm thấp, giờ lại khàn khàn, thấp thoáng thở dốc, gợi cảm chết người.

Còn thấm đẫm chiều chuộng và dịu dàng.

Cô gái ngước mắt nhìn anh, chỉ vừa dõi vào đôi mắt dài hẹp cháy bỏng tình, còn chưa kịp trông rõ đã bị đôi môi cuồng dại lấp kín môi.

Lưỡi Minh Vu Diệp ranh mãnh luồn vào miệng cô, lưu luyến không ngừng, giọt mồ hôi nóng hổi chảy dài trên má anh xuống cổ cô, rồi chui vào lớp quần áo nửa hở.

Cố Tử Hâm lúng túng không biết làm sao để hoà quyện cùng anh, nhưng thật ra, khoảnh khắc cô trao anh quyền kiểm soát cơ thể mình, anh đã có được trọn vẹn cô.

Ngoài cửa có tiếng tắm gội trong phòng tắm, song ngắt quãng tiếng nước xa không át nổi tiếng yêu ướt át.

Mắt Minh Vu Diệp sâu thẳm, dưới thân vẫn nhấp nhỏm đều đều, một tay nâng cơ thể rã rời của cô, một tay đẩy cửa tủ.

Cố Tử Hâm vừa căng thẳng vừa xấu hổ, bám víu lấy thân hình cao lớn của anh, ôm chặt.

Anh siết cô vào lòng, hông giã dồn dập, trứng dái đập tới tấp vào bờ mông núng nính, cứ thế vừa đi vừa thúc vào nhấp ra, ôm cô đè lên giường.

Sự mạnh bạo của anh đã đập tan chút thẹn thùng còn sót lại trong cô, tiếng rên nũng nịu trong miệng càng lúc càng lớn, láng máng cảm thấy có gì đó tuôn trào từ sâu trong khe thịt.

Minh Vu Diệp thở hổn hển, ngón tay thon dài bấm chặt eo cô, gốc rễ co giật liên tục, anh mau chóng rút ra, tinh dịch phúng xuất ào ạt.

Nước xuân xối xả lên cây gậy đang mềm dần của chàng trai, tinh dịch dính bết khóm cỏ thưa của cô gái, một ít dính trên đồng phục xộc xệch vẫn chậm rãi chảy xuống.

Dù đã ‘làm chuyện xấu’ với anh, nhưng giờ phút này, Cố Tử Hâm lại không thể bình thản đối mặt, đành xấu hổ rúc mặt vào chăn, bị chàng trai kéo vào trong vòng tay ấm áp.

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

Một hành động rất đỗi bình thường lại khiến cô chợt hứng lên lần nữa.

Vì đó là anh. Bạn Cố lặng lẽ viện cớ cho mình.