Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 179: Tướng mạo thay đổi!



Việc đã làm vào buổi sáng... Sao cứ có cảm giác kì lạ như vậy, ta sợ không phải là trúng tà nhìn thấy ma đấy chứ?

Còn là một con ma keo kiệt!

Trường Nhị Trung lúc này vẫn đang ở trong trạng thái toàn bộ trường học bị giới nghiêm, ngay cả âm lượng của bọn học sinh bước đi nói chuyện cũng nhẹ đi nhiều.

Một con phố vốn ở cổng trường Nhị Trung có rất nhiều cửa hàng vốn buôn bán rất thịnh vượng, lại đã đóng cửa, các ông bà chủ cũng không biết đã chạy đi đâu.

Dù sao lần này tình hình quá lớn, tin tức cũng quá xiết chặt, Trường Nhị Trung bên phía này không biết khi nào sẽ xảy ra đại chiến giữa các tu sĩ!

Các ông bà chủ ở chỗ này mở cửa hàng cơ bản đều là người bình thường, một khi khai chiến, dư âm còn lại sẽ làm chết rất nhiều, vì thế, đều tránh né một cách tự nhiên!

Liên tiếp ba ngày trở lại, toàn bộ Thành Phượng Hoàng cũng vì thế mà thần hồn nát thần tính trông gà hoá cuốc!

Ừ, tình hình hiện nay của Thành Phượng Hoàng đã không còn được xem như thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc, bởi vì ngọn lửa chiến tranh đã xâm nhập đến vùng tịnh thổ này.

Tiếng động chiến đấu, vang lên thỉnh thoảng.

Một lát sau Thành Đông bỗng nhiên truyền đến âm thanh nổ tung nổ vang, chiến tranh bắt đầu, sau một khắc Thành Tây đại hỏa phóng lên trời, lửa ngập trời, trung tâm thành phố bỗng nhiên có cao thủ Thành vệ quân bay tới bay lui rất nhiều.

Giải quyết vẫn đề vệ sinh cũng theo đó mà sứt đầu mẻ trán, thành phố vốn gọn gàng sạch sẽ, không biết khi nào lại bị nhiễm phải một vùng máu đen, khắp nơi đều tàn tạ!

Vào lúc giữa trưa đến nơi này, bỗng nhiên, tất cả mọi người đều nghe rõ ràng, trên đỉnh đầu của mọi người ở đây, một tiếng vang ầm ầm rất lớn, toàn bộ thành phố dường như cũng lay động một cái.

Nhưng... phía chân trời rõ ràng là một bầu trời trong trẻo, tiếng sấm nổ từ nơi nào tới!?

Cho đến lúc ngẩng đầu nhìn chăm chú, tất cả mọi người đều vì vậy mà kinh hãi.

Chỉ thấy trên bầu trời có một bóng người uyển chuyển cầm binh khí trong tay lóe lên, đang cùng một ma đầu cả người được vây quanh bởi một làn khói đen tiến hành đại chiến, hai người ở trên không đánh nhau kịch liệt, tiếng động mạnh mẽ rầm rầm vang lên liên tục, ma đầu này rất nhiều lần muốn lao xuống nhưng đều bị tiên nữ này gắt gao ngăn chặn!

Chiến sự cuối cùng—-

Sau khi ma đầu này hét một tiếng dài, rơi xuống một màn mưa máu, khói đen lập tức cuồn cuộn hướng về phía Bắc mà đi, tiên tử uyển chuyển cầm trong tay trường kiếm không chịu buông tay, nhanh chóng truy đuổi theo.

Mà vì ma đầu này đã đi xa, phía chân trời cuối cùng cũng trong sạch trở lại!

Sau cuộc đại chiến này, Thành Phượng Hoàng bỗng nhiên lại có thêm một truyền thuyết—-

“Ta đã nhìn thấy tiên nữ!”

Nhân trận chiến này, nhiều người đã quay video, bức. ảnh, trên mạng lập tức náo nhiệt lạ thường.

Nhưng lần này bầu không khí náo nhiệt đến cực. điểm cũng chỉ kéo dài không tới mười phút, giữa lúc hỗn loạn, tranh ảnh các dạng phép thuật của tiên nữa bản gốc được đăng nhanh chóng lên các tiêu điểm toàn bộ đều biến mất không còn tăm hơi, tái hiện xã hội hài hòa.

Những tin tức bên lề kia, rất nhiều các tin tức lớn, các tiêu đề lớn lại chiếm cứ nhãn cầu.

“Siêu sao Cô Lạc Nhạn cực kì nổi tiếng ở các lĩnh vực diễn xuất và ca hát đang biễu diễn khắp toàn quốc, biểu diễn để lấy tiền cứu trợ, Tất cả thu nhập toàn bộ quyên góp. cho Nhật Nguyệt Quan, giúp đỡ tướng sĩ chống lại Vu Minh! Trạm thứ nhất, trạm thứ tư... Trạm thứ sáu, Thành An Thái!”

Thành An Thái!

Tất cả mọi người Thành Phượng Hoàng đều kinh ngạc, Thành An Thái lại là trạm thứ sáu Cô Lạc Nhạn biễu diễn khắp toàn quốc!

Tin tức bất ngờ này khiến mọi người không cách nào. tin được.

Phải biết Thành Phượng Hoàng cách Thành An Thái đúng là chỉ có mấy trăm dặm đường, hơn nữa trên đoạn đường này hoàn toàn không có nguy hiểm, có thể nói là rất an toàn!

Sau khi nhanh chóng thừa nhận được tin tức này, tất cả fan hâm mộ của Cô Lạc Nhạn ở Thành Phượng Hoàng lập tức... như phát điên rồi.

Cô Lạc Nhạn.

Nữ minh tinh hot nhất Đế quốc Viêm Võ, sáu năm trước vừa mới ra mắt, lập tức dùng một bài hát 'Bầu trời đẫm máu trở nên nổi tiếng mạnh mẽ, giọng nữ trung tính đó hát cho hi sinh và dũng cảm của tất cả Võ giả

Đại lục Tỉnh Hồn.

Nghe nói Bộ trưởng bộ tài chính đương nhiệm Đế quốc Viêm Võ, Nam Chính Kiền, là đệ nhất Nguyên soái năm đó đang giữ chức tại Nhật Nguyệt Quan chinh chiến Nam Quân rất khen ngợi bài hát này vì ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh nhưng lại dịu dàng tình cảm.

Cũng hạ lệnh tại chỗ, tướng sĩ toàn quân, xoay người tập thể, cúi chào người vợ xa cách nơi quê hương!

“Ngày ấy người đi, tuyết rơi dưới bầu trời, người nói trong lòng là nhà, người nói sau lưng là nước...”

“Người chiến đấu ở Trường Nguyên, người chiến đấu ở hoang mạc, người nên nhớ tới, lúc người mệt trở về ánh mắt, nơi ngoái đầu nhìn lại là ta...”

“Ta nghe nói, người gào thét nhật nguyệt, người dũng cảm lửa cháy bừng bừng, bên cạnh người có đồng đội, phía sau người có ta..."

“Ngày ấy người trở về, bầu trời đãm máu, cười an tĩnh trong tấm hình, là thanh xuân của ta đang dừng hình ảnh...”

“Người mãi mãi cười, cười nói với ta, người bảo vệ nhà, người bảo vệ nước...”

“Nhưng trong lòng ta yên lặng nói với người, người bảo vệ tất cả, lại không bảo vệ ta nữa...”

“Ngày ấy người đi, bầu trời đổ tuyết, ngày ấy, người trở về, bầu trời đổ máu..."

Chính bài hát này, từng câu từng chữ tất cả đều hát lên sự dũng cảm và hi sinh của Võ giả và quân nhân, càng hát lên sự lưu luyến dịu dàng vô tận của những người vợ.

Nghe nói, bài hát này là sáng tác dựa trên một câu chuyện có thật.

Từ đó về sau, bốn chữ thiết huyết nhu tình treo vững vàng trên đầu của Cô Lạc Nhạn.

Trong thời gian sáu năm tiếp theo, Cô Lạc Nhạn sáng tác rất nhiều ca khúc quân vũ, ca ngợi Võ giả, ca ngợi chiến sĩ, thậm chí tự mình đi đến Nhật Nguyệt Quan mấy lần, ở bên kia biểu diễn để lấy tiền cứu trợ, rất được các tướng sĩ yêu thích.

Danh tiếng của Cô Lạc Nhạn ở Đế quốc Viêm Võ rất vang dội, thanh danh ở trong quân đội càng hiển hách, các tướng sĩ tất cả đều thân thiết gọi nàng là: Em gái quốc dân!

Mà lần gần nhất biểu diễn khắp toàn quốc, có thể nói khiến cổ họng của rất nhiều fan đều la khàn cả giọng!