Khuynh Thế Độc Sủng: Ma Tôn Đại Nhân Thỉnh Buông Tay

Chương 49: Phát hiện hung khí



Hoa Nguyên Nguyên sờ soạng một hồi, trong lòng buồn bực, sao cái gì cũng không có?

" Ngươi làm cái gì vậy, cọ tới cọ lui, muốn quấy rầy thiếu phu nhân nhà ta không được an tường sao?" Cái nha hoàn hư hỏng dan díu cùng thiếu gia thấy nàng vẫn luôn chải đầu, rống lên một câu.

Hoa Nguyên Nguyên quay đầu liếc mắt môt cái, nha hoàn kia đang nhìn chằm chằm. Nàng không nói gì, chẳng phải đang giúp thiếu phu nhân chải đầu sao, cái nha hoàn hư kia lại không kiên nhẫn, xem ra có vấn đề.

Bất quá, Hoa Nguyên Nguyên vẫn không tìm thấy trên đầu thiếu phu nhân có dấu vết gì để lại, chẳng lẽ....

Hoa Nguyên Nguyên đành phải dùng linh lực dò xét,quả nhiên, hung khí làm hại thiếu phu nhân là một cái ngân châm, đã tiến vào sâu bên trong đầu, khó trách từ bên ngoài sờ vào không ra.

Nàng dùng linh lực đem châm hút ra một chút, sau đó liền kêu lớn:" Ai nha! Thứ gì vậy?" Sau đó rụt tay bị đau về, thổi thổi.

Lão phu nhân trong phòng nghe thấy độngg tĩnh, liền hỏi:" Làm sao vậy,"

Một bên, thiếu gia cùng nha hoàn hư kia khẩn trương lên, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

" Hồi lão phu nhân, sau đầu thiếu phu nhân tựa hồ có thứ gì đó đâm vào tay ta."

" Đi xem." Lão phu nhân kêu mama bên cạnh đến xem một chút. Vị mama bên cạnh phụng mệnh tiến lên, phát hiện một ngân trâm cắm ở sau gáy. Ma ma kinh hãi, xem ra, thiếu phu nhân là bị người hại chết.

Mama trở lại, thì thầm vào tai lão phu nhân, lão phu nhân sắc mặt cả kinh, tức giận nói:" Cái cẩu đồ vật nào, mà mà dám làm hại thiếu phu nhân."

Thiếu gia cùng nha hoàn hư kia nhìn nhau thoáng ra, lại thêm khẩn trương.

Nha hoàn kia có chút khó hiểu, rõ ràng nàng đem ngân châm toàn bộ đều đâm vào trong, đến đại phu cũng không tìm thấy, vì sao cái Nhứ Nhi đáng chết kia lại phát hiện ra.

Trong phòng một mảnh yên tĩnh, không ai dám phát ra tiếng, đây chính là tội lớn giết người.

" Tra, điều tra ra cho ta!" Lão phu nhân thấy không ai nói gì, nổi giận đùng đùng. Chuyện này không điều tra rõ, nếu bị nhà mẹ đẻ thiếu phu nhân bên kia biết được nàng là bị người hại chết, nhà chồng lại không tìm ra hung thủ đem ra xử lí, lão phu nhân không thể trả công đạo cho nhà thông gia.

Thiếu gia vừa nghe lão phu nhân muốn nghiêm tra, hơi chút luống cuống, vội vàng nói:" Nương, chuyện này, vẫn nên bàn bạc kĩ hơn."

Lão phu nhân nhìn về phía hắn, nhi tử của mình chính mình biết, thấy thiếu gia như thế, lão phu nhân trong lòng có chút suy đoán, nói với đám người còn lại trong phòng:" Các ngươi đều đi xuống hết đi."

Hạ nhân toàn bộ lui xuống bên ngoài, chờ đợi.

Hoa Nguyên Nguyên không khỏi có chút lo lắng, nếu lão phu nhân thiên vị nhi tử nhà mình thì làm sao bây giờ, quay đầu nhìn hướng Nguyên Chí bên kia.

Nguyên Chí lại im lặng, đây là có ý tứ gì, nàng không hiểu rõ.

Quả nhiên như nàng dự đoán, trong phòng, lão phu nhân đã biết chân tướng sự tình, thiếu gia cùng nha hoàn xấu xa kia liên thủ hại chết thiếu phu nhân, nhưng, lão phu nhân không đành lòng nhìn con trai độc nhất của mình bị bắt đi quan phủ, cũng chỉ trách cứ hắn vài câu.

Cửa phòng bị mở ra, thiếu gia đỡ lão phu nhân ta ngoài, lão phu nhân mở miệng nói với hạ nhân trong phủ:" Vừa rồi là trong lòng ta nghi ngờ, vì thiếu phu nhân an nghỉ, vẫn là nhanh chóng đem thiếu phu nhân xuống mồ cho thoả đáng..."