Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 521: Lĩnh ngộ trong cơn lốc (Hạ)



Nhưng mà ở Cổ Kiếm đại lục, có một ít tri thức lại bị cho rằng là bí mật. Chỉ có một bộ phận cực nhỏ người mới có thể biết được. Huống chi loại vật như cơn lốc này, tất cả mọi người biết rõ uy lực của nó cường đại, không nên bị cuốn vào bên trong. Một khi bị cuốn vào bên trong, phải mau chóng nghĩ biện pháp phá vỡ cơn lốc, mà không phải là đi vào trong cơn lốc.

Dựa theo ý nghĩ của người bình thường, uy lực ở bên ngoài cơn lốc đã mạnh mẽ như vậy. Như vậy uy lực ở trung tâm tất nhiên sẽ càng cường đại hơn mới đúng.

Chính là bởi vì loại ý nghĩ này cho nên đại bộ phận người trong Cổ Kiếm đại lục đều cho rằng bên trong cơn lốc là nguy hiểm nhất. Mà một số nhỏ người biết rõ chân tướng cũng sẽ không công bố loại chuyện này ra.

Dù sao cũng có một bộ phận Kiếm giả biết thi triển cơn lốc công kích, các loại cơn lốc thiên nhiên cũng rất nhiều. Có đôi khi đây là chuyện liên quna tới việc mình có thể đoạt được thêm tài nguyên so với người khác hay không. Cho nên chỉ có kẻ ngu mới nguyện ý đi công bố.

Cho nên bọn hắn nhìn Sở Mộ đi vào trong trung tâm cơn lốc cười lạnh lẽo không thôi.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, lại có người không kiên trì được trong cơn lốc mà vong.

Kiếm giả kích phát bảo giá kia thì không ngừng đối kháng với cơn lốc màu đen, bảo vệ toàn thân.

Chỉ chốc lát sau có một Kiếm giả mang theo cơn lốc màu đen bao phủ phóng tới cung điện. Đụng vào cung điện, cung điện không chút sứt mẻ, cơn lốc màu đen đột nhiên tán loạn. Mà Kiếm giả kia lúc này nắm lấy cơ hội, lập tức xông towisganaf cung điện.

- Cái gì? Không ngờ lại dùng phương pháp này tới cung điện?

Một ít Kiếm giả chứng kiến lập tức đấm ngực dậm chân, không ngờ lại bị người khác làm vậy đầu tiên.

- ha ha, không ngờ ta đây lại gặp họa đắc phúc.

Kiếm giả này cười ha hả, vội vàng dọc theo biên giới cung điện, nhanh chóng phóng về phía cửa cung điện. Muốn vọt lên vào cung điện trước người khác.

- Đi.

- Không thể để cho hắn vượt lên trước.

Những Kiếm giả còn lại bây giờ không quan tâm tới việc có bị cuốn vào cơn lốc màu đen hay không, nhanh chóng phóng về phía cung điện.

- Chỉ là cơn lốc cũng muốn vây khốn truyền nhân Thất Sát kiếm đạo ta hay sao?

Trong một cơn lốc màu đen, toàn thân Kiếm giả này bộc phát ra sát ý khủng bố vô cùng. Sát ý như kiếm ngưng tụ, không ngờ lại khiến cho cơn lốc màu đen đang xoay tròn kia hơi dùng lại.

Chợt, trong tiếng quát lạnh của Kiếm giả này, một kiếm đem toàn bộ sát ý cô đọng, chém về phía trước. Một kiếm này ẩn chứa sát khí ngập trời tới cực điểm, đồng thời còn có toàn bộ Tiên thiên kiếm khí và lực lượng Kim chi ý cảnh. Trực tiếp đánh ra một vết nứt nhỏ trên cơn lốc. Lúc này cả người Kiếm giả này hóa thành một đạo quang mang nhanh chóng lui ra.

- là người của Hắc Ưng kiếm phủ, nghe đồn hắn đạt được truyền thừa của Thất sát kiếm đạo, xem ra là thực.

Một ít thanh âm không nhỏ truyền vào trong tai không ít người, khiến cho tiếng sợ hãi thán phục liên tiếp vang vọng.

- Không ngờ là truyền thừa kiếm đạo, chỉ sợ lần này người lấy được lợi ích lớn nhất trong địa cung chính là hắn.

- Hừ, Thất Sát kiếm đạo thì sao chứ? Không Ngôn sư huynh Chân Viêm kiếm tông ta cũng đạt được truyền thừa của một môn kiếm đạo không tầm thường.

- Đừng có thấy người của Chân Viêm kiếm tông các ngươi nhận được truyền thừa là đã rất oai phong, Hắc Thủy kiếm tông ta cũng có người đạt được truyền thừa kiếm đạo.

Xoẹt một tiếng, kiếm khí hộ thể của Sở Mộ bị cơn lốc xé rách. Lực lượng cơn lốc đáng sợ xâm nhập tới, muốn xé rách thân thể Sở Mộ. Rốt cuộc hắn cũng chui vào bên trong phong nhãn.

Trường bào màu xanh trên người bị xé rách, trên cánh tay có một vết thương đủ để thấy được xương trắng, máu tươi ồ ồ chảy ra.

Nếu không phải vừa vặn, chỉ sợ hắn không chỉ có có một vết thương như vậy.

Hắn vội vàng lấy ra tạo huyết đan ăn vào, sau khi thôi động dược lực. Miệng vết thương bắt đầu cầm máu, từ từ khép lại.

- Tạm thời an toàn, nhưng mà phải thế nào mới có thể thoát khỏi cơn lốc này đây?

Sở Mộ thầm nghĩ, thông qua cơn lốc màu đen nhìn qua, mơ hồ có thể nhìn thấy không ít người đã phóng tới cung điện. Đang xông vào trong cánh cửa lớn kia.

- Dùng thực lực của ta không có cách nào phá vỡ cơn lốc, trừ phi như những người khác. Do chính cơn lốc phóng về phía cung điện.

Cơn lốc bao phủ Sở Mộ là cơn lốc cuối cùng trong mấy chục đạo cơn lốc màu đen. Nó đang chậm rãi đi về phía cung điện.

Sở Mộ dứt khoát cảm nhận lực lượng cơn lốc màu đen bốn phía.

Uy lực của cơn lốc màu đen này thập phần khủng bố, tràn ngập khí tức hủy diệt. Mà trong nháy mắt đó hộ thể kiếm khí vô hình bị cắt nát, làm tổn thương canhs tay, Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong ẩn chứa loại lực lượng xé rách khủng bố kia.

- Tìm hiểu cơn lốc màu đen này, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với Tê Liệt ý cảnh của ta.

Âm thầm nói một tiếng. Sở Mộ phân đại bộ phận tâm thần tìm hiểu. Lưu lại một phần tâm thần nhỏ chú ý động tĩnh bốn phía.

Nhất tâm nhị dụng đối với hắn quá dễ dàng.

Lực lượng xé rách trong cơn lốc màu đen này quả thực vô cùng đáng sợ, Sở Mộ cũng không dám chạm tới quá gần. Chỉ có thể chậm rãi tìm hiểu rồi lại phân tích, lại so sánh với Tê Liệt ý cảnh của mình.

Trước đó Sở Mộ tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh đều thông qua Kim chi ý cảnh và Phong chi ý cảnh mà bắt đầu. Nhưng lần này lại trực tiếp bắt đầu từ lực lượng xé rách. So với những lần trước đó càng thêm nhẹ nhõm.

Kể từ đó, không chỉ có giảm bớt đường vào, lại còn khiến cho Sở Mộ trực tiếp tiến vào tìm hiểu. Tìm hiểu so với những lần trước đó còn nhanh hơn một ít.

Cơn lốc màu đen nhanh chóng cuốn về phía cung điện. Lúc này toàn bộ Kiếm giả cũng đã tiến vào trong cung điện.

Cung điện cực lớn tổng cộng có bốn cánh cửa lớn, toàn bộ đều mở rộng. Chỉ cần có thể đáp xuống bên ngoài cung điện là có thể thông qua cánh cửa lớn đang mở rộng mà tiến vào trong.

- Xé rách tất cả, xé rách... Thì ra là thế... Không ngờ lại là như vậy.

Một loại lĩnh ngộ xuất hiện trong đầu Sở Mộ, kiếm quang màu vàng nhạt trong thế giới tinh thần không ngừng dao động, dường như có dấu hiệu tăng lớn lên.

Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy kiếm quang màu vàng nhợt tăng lên, tỏ vẻ Tê Liệt ý cảnh của Sở Mộ cũng lần nữa được lĩnh ngộ sâu sắc. Vốn ban đầu chỉ lĩnh ngộ ba thành hai, tăng lên tới ba thành ba.

Không nên xem thường trình độ lĩnh ngộ tăng lên như vậy, chỉ tăng lên một chút nhỏ nhoi nhưng thực lực chỉnh thể lại tăng lên không nhỏ.

Lúc này cơn lốc màu đen trùng kích vào cung điện rồi bị nghiền nát, Sở Mộ cũng thừa cơ rơi xuống biên giới cung điện. Đáng tiếc, nếu như dừng lại bên trong cơn lốc màu đen dài hơn một chút, chỉ sợ hắn sẽ tiếp tục tham ngộ được, đem Tê liệt ý cảnh tăng lên tới ba thành bốn, thậm chí là ba thành năm cũng không biết chừng.

Không có dừng lại, Sở Mộ nhanh chóng đi về phía cửa cung điện. Thân ảnh nhoáng lên, trực tiếp tiến vào trong cửa lớn cung điện.