Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 542: Dựa thế tu luyện Chấn Thạch kính (Thượng)



Hai mắt Sở Mộ lóe lên tinh mang lợi hại, làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Hắn chăm chú nhìn vào thông đạo kia, không nháy mắt lấy một cái.

Trong mắt sở mộ, trong thông đạo màu nâu có từng đạo quang mang bắn ra, giăng khắp nơi, nhìn như phong tỏa toàn bộ đường đi, làm cho không người nào có thể thông qua.

Trừ phi ngươi có thể biến thân thành nhỏ như con ruồi, dùng thân thể nhỏ nhắn linh hoạt mới có thể thông qua.

Nhưng mà Kiếm giả là một loại tồn tại đi ngược mà llene, dùng tâm cảnh dũng cảm không sợ vượt qua hết thảy khó khăn, đánh nát vô số trở ngại trùng trùng điệp điệp mới có thể tiến lên phía trước.

Đôi mắt lập lòe tinh mang lợi hại, chăm chú nhìn vào thông đạo hình vuông trước mắt, tìm kiếm quy luật trong đó, tìm ra sơ hở.

Cho dù khó khăn, nhưng mà không có vì thế mà vứt bỏ. bất luận một ai trong bọn hắn đều là tinh anh tỏng Kiếm giả, tâm chí kiên idjdnh.

- Ta nghĩ ta đã tìm ra quy luật.

Trong chốc lát, có một đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ dường như lầm bầm, dường như lại đang khoe khoang với mọi người, khóe miệng mang theo nụ cười tràn ngập tự tin, thi triển thân pháp nhanh chóng đi tới thông đạo.

Thân ảnh lóe lên đã xuất hiện trước thông đạo, hắn dừng chân. Lại nhìn kỹ góc độ và quỹ tích của đám quang mang liên tục bắn ra... Thân thể nhoáng lên, hóa thành một cơn gió nhẹ bay về phía trước.

Có một đạo quang mang bắn tới, thân thể Kiếm giả này phiêu động giống như mất đi sức nặng. Đạo quang mang kia phảng phất như dán qua người hắn, không có đánh trúng.

Sở Mộ và vô số Kiếm giả khác đều chăm chú nhìn vào. Bọn họ cũng đều biết, chỉ cần người nọ có thể thành công, tất nhiên sẽ đạt được không ít bảo vật. Nhưng mà loại lợi ích lớn này cũng đồng nghĩa với việc có nguy hiểm cực lớn. Không cẩn thận sẽ bị đạo quang mang tiếp theo đánh trúng mà chết ở trong thông đạo.

Trước khi không có nắm chắc chính thức, bọn hắn thà rằng tiếp tục quan sát chờ đợi, cũng không muốn chịu loại nguy hiểm biết rõ sẽ chết này. Đây không phải là cách làm chính xác.

Lại hiện lên hai đạo quang mang, học viên của Hắc Ưng kiếm phủ khẽ vươn tay, lập tức nắm lấy một quả cầu. Quang mang tăng tốc bắn tới, hắn một mặt né tránh, một mặt thu quang cầu kia vào trong oản luân không gian.

- Bảo vật, ta tới đây...

Có mấy Kiếm giả không bình tĩnh được nữa, bọn hắn cảm thấy mình đã nhìn ra quy luật của quang mang, có bảy thành nắm chắc có thể né tránh. Ba thành còn lại cũng chỉ đành giao phó cho vận khí mà thôi.

Vừa nhìn thấy học viên của Hắc Ưng kiếm phủ thu được bảo vật, tâm tư cũng động, thi triển thân pháp, nhanh chóng tiến vào trong thông đạo.

Có chuẩn bị cũng không giống như trước, nhanh chóng né tránh quang mang, liên tục tới gần quang cầu rồi vươn tay nắm lấy.

Trong nháy mắt khi bọn hắn nắm lấy quang cầu, quang mang hai bên tường đột nhiên từ bốn phương tám hướng tăng tốc bắn tới. Có hai người không tránh né kịp bị quang mang đánh trúng. Kiếm khí hộ thể trong nháy mắt bị xuyên thủng, bắn thẳng tới thân thể huyết nhục của hai người này.

Giữa tiếng kêu gào thảm thiết, thân thể hai Kiếm giả kia lập tức mất đi sinh cơ, nhanh chóng trở nên khô quắt.

Trong lòng mấy Kiếm giả khác trong thông đạo chấn động, có quang mang bắn tới, không tránh né kịp cho nên bọn họ vội vàng xuất kiếm chém một kiếm.

Tiếng ầm ầm vang vọng, kiếm khí và quang mang va chạm, không ngờ lại ngăn chặn quang mang. Nhưng mà lực lượng của quang mang quá lớn, kiếm khí bị đánh bay.

- Có thể dùng kiếm ngăn cản....

Hai mắt Sở Mộ sáng ngời.

Vốn hắn đang không ngừng quan sát, tìm hiểu quy luật bên trong. Nhưng mà chỉ có bảy thành nắm chắc, ba thành còn lại không cách nào chắc chắn.

Ba thành không nắm chắc còn lại quả thực là chuyện không tốt, nhưng mà nhìn thấy kiếm khí có thể ngăn cản quang mang, thoáng cái khiến cho nắm chắc của Sở Mộ tăng lên hai thành. Một thành cuối cùng còn lại, đành phải nhìn vào biểu hiện sau khi tiến vào trong thông đạo.

- Các vị sư huynh, ta đi trước một bước.

Sở Mộ nói.

- Đợi một chút, Sở sư đệ.

Vạn Bàn vội vàng vươn tay ngăn cản Sở Mộ, nghiêm túc nói:

- Sư đệ, bị loại quang mang này bắn trúng sẽ tử vong, hình như là tử vong chính thức.

- Ta biết rõ, nhưng ta nắm chắc.

Sở Mộ nhìn Vạn Bàn rồi nói.

- Vạn sư huynh, Sở sư đệ đã nắm chắc thì đừng có ngăn cản hắn.

Một gã đệ tử Đại Khôn kiếm phủ gần đó lên tiếng, thanh âm có chút kỳ quái. Hắn cảm thấy mình cũng không có nắm chắc, Sở Mộ không ngờ lại nói bản thân có nắm chắc, chuyện này khiến cho hắn có chút khó chịu.

- Sư đệ, cẩn thận.

Vạn Bàn nhìn Sở Mộ thật sâu, thả cánh tay xuống.

Sở Mộ gật gật đầu, thi triển thân pháp hóa thành một đạo tật phong, lại xuất hiện trước thông đạo.

Cùng lúc đó cũng có hơn mười Kiếm giả liên tục khởi hành, cùng nhau xuất hiện trước thông đạo, nhanh chóng xẹt qua Sở Mộ, dẫn đầu tiến vào trong thông đạo.

Vừa sải bước ra, tiến vào trong thông đạo lập tức có một đạo quang mang bắn tới. Thân thể Sở Mộ nhoáng cái tránh đi một đạo quang mang, còn một đạo quang mang từ góc chết bắn tới, căn bản không có cách nào né tránh.

Đồng Tâm kiếm rời khỏi vỏ, Thiên Nguyên kiếm khí ngưng tụ trong đó, một kiếm nhanh chóng xuất hiện ở bên trái, ngăn cản đạo quang mang này.

Sở Mộ chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng khổng lồ đụng vào trên thân Đồng Tâm kiếm, bàn tay chấn động. Kiếm khí thiếu chút nữa rời khỏi tay. Hắn vội vàng dùng phương pháp tá lực, đem bộ phận lực lượng cực lớn này hóa giiar.

Xâm nhập, xâm nhập, bất tri bất giác, Sở Mộ đã biến mất trong mắt đám người Vạn Bàn, chui vào trong thông đạo u ám mà thâm thúy.

- Các vị sư đệ, ta đi trước một bước.

Trong lòng Vạn Bàn cũng có nắm chắc, quay người nói với đám đệ tử Đại Khôn kiếm phủ sau lưng mình.

Sở Mộ dùng một kiếm ngăn cản quang mang đồng thời cũng vận kiếm, đem một quang cầu cách đó không xa hút vào trong tay, nhanh chóng thu vào trong oản luân không gian.

Xâm nhập tới nơi này, người dần dần ít đi, chỉ có hai người có thể cùng tiến với Sở Mộ.

Thân pháp, bộ pháp, kiếm thuật ba người hợp nhất, giúp nhau ngăn cản, né tránh quang mang bắn tới.

Lúc này đột nhiên có hơn chục đạo quang mang từ các góc độ khác nhau bắn tới, nhanh không thể tưởng tượng nổi, nhanh tới mức khiến cho người ta khó có thể phản ứng. Sở Mộ tránh đi ba đạo quang mang, Đồng Tâm kiếm chém ra, Chấn thạch ba động kiếm thi triển, một kiếm lập tức đánh vỡ bảy tám đạo quang mang.

Còn thừa mấy đạo quang mang từ phương hướng khác đánh tới, vừa vặn là tay trái của Sở Mộ. Hai Kiếm giả khác nhìn thấy vậy lập tức cười lạnh, bởi vì trong mắt bọn họ, Sở Mộ đã chết chắc.

Nguy hiểm trong nháy mắt hàng lâm, Địa Nguyên kiếm xuất hiện trong tay trái Sở Mộ, một kiếm chém ngang. Chấn Thạch kính được phát động, chấn động tần suất cao lập tức đánh vỡ mấy đạo quang mang này, giải trừ nguy hiểm.

- Song kiếm...

Hai kiếm giả này nhướng mày, khiếp sợ tới mức thiếu chút nữa bị mấy đạo quang mang đánh trúng, dọa cho bọn họ đổ mồ hôi lạnh.