Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1087: Tinh Thần Độc Hỏa Toản (1)



- Hừ!

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, Độc Hỏa Vương cho rằng chân nguyên của hắn không còn bao nhiều, kỳ thật trong cơ thể hắn còn lưu sáu bảy thành chân nguyên, khôi phục Bất Tử Chi Thân chỉ dùng ba thành, nhưng không có nghĩa là hắn tùy ý tiêu xài chân nguyên, mà hỏa độc, dưới mắt nhìn thì không cách nào uy hiếp được Diệp Trần, nhưng hắn đã dùng một nửa chân nguyên để ngăn chặn hỏa độc, nếu không mất đi chân nguyên trấn áp, hỏa độc công tâm, không càn Độc Hỏa Vương giết hắn, hắn đã bị hỏa độc giết chết trước rồi.

- Ngưng Thủy!

Tay trái cầm Phá Tà Kiếm thi triển Kính Hoa Phá Diệt, tay phải cầm Thiên Hạt Kiếm, đánh ra một kiếm cách không, kiếm khí màu tím xuyên thấu hư không, điên cuồng tấn công Độc Hỏa Vương.

Độc Hỏa Vương bị dọa kêu to một tiếng.

- Nhất tâm nhị dụng, nhất tâm nhị dụng hoàn mỹ nhất?

Nhất tâm nhị dụng, cũng không ít người làm được, nhưng làm được như Diệp Trần, nhất tâm nhị dụng hoàn mỹ, là trợ thủ đắc lực đồng thời thi triển sát chiêu khác nhau, không có bao nhiêu người làm được, Độc Hỏa Vương tự nhận là mình làm không được.

- Độc Hỏa Chướng!

Tay trái hoa nửa vòng tròn, trước người của Độc Hỏa Vương, ngưng tụ ra một đạo bình chướng màu tím hình vòng cung.

Phanh!

Kiếm khí tấn công lên bình chướng màu tím, kích thích từng vòng rung động.

Kêu rên một tiếng, Độc Hỏa Vương nhảy ngược ra sau mấy bước, vừa mới chuẩn bị thi triển Độc Hỏa Viêm Bạo cũng dừng lại, không phát ra được.

- Tận dụng thời cơ!

Diệp Trần nhanh chóng lao tới, tay trái sử dụng Kính Hoa Phá Diệt, tay phải dùng Ngưng Thủy, một trái một phải, giống như hóa thành hai người, mãnh liệt công kích về phía Độc Hỏa Vương.

Bành bành bành bành bành bành bành...

Độc Hỏa Vương vừa lui lại lui nữa, khóe miệng tiết ra máu tươi.

- Chân nguyên của tiểu tử này rốt cuộc còn bao nhiêu? Tại sao hỏa độc trong cơ thể của hắn còn không bộc phát?

Độc Hỏa Vương dần dần sinh ra thoái ý, từ đầu đến cuối, hắn đều đánh giá thấp Diệp Trần, cho nên không có đánh giá đúng về thực lực của Diệp Trần, trong lòng của hắn lại không có ngọn nguồn.

- Lui!

Đột nhiên không gian bạo tạc, Độc Hỏa Vương muốn trốn vào trong hư không.

- Kính Hoa Phá Diệt, ngưng cho ta!

Trên người của Diệp Trần bốc lên nhiệt khí, dùng Thiên Hạt Kiếm thi triển Kính Hoa Phá Diệt.

Một màn buồn cười phát sinh, Độc Hỏa Vương bị kẹt ở trong bình chướng không gian, nửa người ở bên ngoài, nửa người ở trong hư không, thân thể chật vật không chịu nổi.

Không gian tan vỡ.

Thân thể lộ ra ngoài của Độc Hỏa Vương bị nghiền nát thành trăm ngàn khối, huyết quang bay đầy trời.

- Diệp Trần, ngươi nhất định phải chết, ta sẽ báo thù!

Ở sâu trong hư không, truyền ra tiếng gầm gừ điên cuồng của Độc Hỏa Vương.

Diệp Trần không để ý tới lời nói của Độc Hỏa Vương, hắn há mồm phun ra một ngụm màu đỏ tươi, máu tươi không còn một tia sinh cơ, chỉ có hỏa độc, kỳ thật thời điểm này, hắn đã tiếp cận dầu hết đèn tắt, vừa rồi dùng chân nguyên áp chế hỏa độc, rút một bộ phận, thi triển Kính Hoa Phá Diệt, hỏa độc bắt đầu phản công, chân nguyên liên tiếp bại lui, nếu như Độc Hỏa Vương lại kiên trì trong chốc lát, chết sẽ là Diệp Trần.

Đáng tiếc đối phương bị dọa sợ chạy đi.

- Hỏa độc này đúng là phiến toái!

Lấy ra đại lượng chân nguyên thủy tinh, Diệp Trần toàn lực luyện hóa, con mắt nhắm lại.

Lúc chạng vạng tối, trời chiều hạ xuống đỉnh núi, sắc trời u tối.

- Thực sự không thể khôi phục triệt để a, nhưng muốn thanh trừ hỏa độc, chỉ sợ không phải dễ dàng.

Diệp Trần có thể cảm giác được, hỏa độc trong thể nội không thể áp chế và không thể khu trừ, nhưng thập phần ương ngạnh, giống như giòi trong xương, chậm rãi ăn mòn huyết nhục và cốt cách của hắn, tuy nói hắn đã tu luyện tới cảnh giới Đoạn Chi Trọng Sinh, thế nhưng Đoạn Chi Trọng Sinh chỉ nhằm vào tứ chi, thân thể là trụ cột nên một khi bị vết thương trí mạng, vẫn nguy hiểm cực độ.

- Mặc kệ, trong thời gian ngắn thanh trừ không được hỏa độc, một lúc sau, có lẽ không có vấn đề.

Diệp Trần không có đem vấn đề hỏa độc là chuyện gì to tát, hắn không phải người bình thường, thân thể cũng không phải thân thể phàm trần, hỏa độc muốn ăn mòn chết hắn, hơn phân nửa là không có khả năng.

Nghiêng đầu, Diệp Trần nhìn thấy rất nhiều người.

Cao tầng Trường Thiên Phái đều đến.

- Diệp trưởng lão.

Thấy Diệp Trần tỉnh lại, Lý Trường Phong thở ra một hơi.

Diệp Trần khẽ gật đầu.

- Làm cho các ngươi lo lắng.

- Diệp trưởng lão khách khí, Diệp trưởng lão gặp dữ hóa lành, là chuyện may mắn của Trường Thiên Phái chúng ta. Đúng rồi, không biết Sinh Tử Cảnh Vương giả nhắm vào Diệp trưởng lão là người nào? Có phải là nhắm vào Trường Thiên Phái chúng ta không?

Chiến đấu vừa kết thúc, Lý Trường Phong đã lập tức chạy tới, nhưng Diệp Trần đang khôi phục lại, cho nên bọn họ đứng ở bên cạnh mà chờ đợi, không có lên tiếng quấy rầy.

Diệp Trần lắc đầu.

- Ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng hơn phân nửa là không phỉa nhắm vào Trường Thiên Phái.

Đây thuần túy là trực giác.

- Tốt rồi, ta muốn bế quan chữa thương! Không có việc gì, tốt nhất đừng tới quấy rầy ta.

Hỏa độc ở trong thể nội, bao nhiêu là phiền toái, ngăn chặn nó cũng tốn không ít thời gian.

Vèo!

Thân hình lóe lên, Diệp Trần bay về ngọn núi thuộc về mình.

Trong mật thất của Thái Thượng trưởng lão ở dưới mặt đất, Diệp Trần xếp bằng trên một bệ đá, trên tay cầm một Trữ Vật Linh Giới.

- Không biết Sinh Tử Cảnh Vương giả tài phú sẽ có bao nhiêu?

Đánh chết Huyết Thủ Vương, Diệp Trần cũng nhận được Trữ Vật Linh Giới của Huyết Thủ Vương, kể cả áp giáp và bao tay, áo giáp là đỉnh tiêm bán Cực phẩm khải giáp, cái bao tay tốt một chút là ngụy Cực phẩm bao tay, trong Sinh Tử Cảnh Vương giả cũng phân chia cao thấp, không hề nghi ngờ, bất kể là Cự Lang Vương, hay vẫn là Độc Hỏa Vương, Huyết Thủ Vương, đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường, thực lực cao thấp không phải cực lớn, trên người không có Cực phẩm bảo khí cũng là chuyện rất bình thường, cho nên không phải người nào cũng có cơ duyên giống như Diệp Trần.

Bằng vào linh hồn lực cường hãn, Diệp Trần xóa đi linh hồn ấn ký của Huyết Thủ Vương ở lại Trữ Vật Linh Giới và cho linh hồn lực của mình xâm nhập vào.

Tài phú của Huyết Thủ Vương, trong quy trong củ.