Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1111: Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phong (3)



- Vậy đi! Nếu như ta áp chế tu vi bằng với tu vi của ngươi. Chỉ cần ngươi có thể tiếp được ba kiếm của ta, ta sẽ lập tức quay đầu rời đi. Còn nếu như ngươi không tiếp được thì ta muốn mượn bảo kiếm của ngươi ba tháng.

Ân!

Lời nói của Đồng Kiếm Vương khiến cho Diệp Trần hơi kinh ngạc.

Hắn còn tưởng rằng đối phương đến là để đoạt kiếm. Không thể tưởng được, đối phương chỉ vì mượn kiếm mà đến. Tuy rằng chưa thể tin tưởng được nhưng theo như Diệp Trần thấy thì việc này có chút đáng tin cậy. Với thực lực của đối phương không cần phải lừa gạt bản thân hắn. Nếu như muốn đoạt kiếm thì có thể cường đoạt, không cần phải nói nhiều như vậy.

- Thật có lỗi, vãn bối cũng không thể nào tiếp nổi ba chiêu của tiền bối.

Áp chế tu vi cũng chỉ là áp chế số lượng chân nguyên mà thôi. Còn về chất lượng vẫn tinh thuần hơn Diệp Trần rất nhiều. Diệp Trần có được hủy diệt kiếm ý nên không sợ điểm này. Bất quá Vương giả Sinh Tử Cảnh lợi hại, áo nghĩa võ hoạc của họ đều rất cường đại. Ví dụ nhu người đeo mặt nạ, lôi hỏa áo nghĩa võ học của hắn cường đại đến đáng sợ. Tin rằng Đồng Kiếm Vương cũng không yếu hơn chút nào.

- Ha ha! Tâm tư của ngươi ngược lại rất kín đáo.

Đồng Kiếm Vương vừa nói vừa cười:

- Ba kiếm này của ta chỉ là kiếm chiêu bình thường. Nếu như ngươi cảm thấy không công bình thì có thể đưa ra chủ ý!

- Tiền bối nói thật chứ?

Điều này lại càng khiến cho Diệp Trần kinh ngạc.

- Đúng vậy!

- Tốt! Vậy vãn bối tiếp ba chiêu của tiền bối!

Diệp Trần đáp ứng.

- Quả nhiên là có can đảm. Hi vọng rằng thực lực của ngươi cũng cường đại như sự can đảm của ngươi.

Vừa nói xong, ánh măt của Đồng Kiếm Vương liền trở nên lợi hại, thân thể hắn có thể coi như là một thanh tuyệt thế bảo kiếm.

Thân hình bỗng nhiên khẽ động, tốc độ của Đồng Kiếm Vương đạt đến cực hạn. Nhanh đến nỗi người ta có cảm tưởng hắn trốn vào trong hư không. Người đến kiếm đến, một kiếm của Đồng Kiếm Vương vọt tới trước mặt Diệp Trần. Kiếm quang mày xanh nhìn như bình thường nhưng lại khiến cho lòng người rung động lắc lư. Một kiếm này giống như có thể chém chết linh hồn vậy.

Theo như lời nói của Đồng Kiếm Vương, hắn lúc này đã áp chế tu vi, một kiếm này ẩn chứa chân nguyên cùng với Diệp Trần chiến đấu không hơn kém bao nhiêu. Chỉ là độ tinh thuần của chân nguyên thì không cách nào áp chế được.

Trong không trung lưu lại một vệt kiếm quang màu đen.

- Kiếm Vực!

Đối mặt với một kiếm bình thường của Đồng Kiếm Vương, nhưng Diệp Trần không dám lãnh đạm. Hắn cảm giác được một kiếm này của đối phương không tầm thường như bề ngoài. Trong đó ắt hẳn có ẩn chứa sự ảo diệu của kiếm đạo. Cái này cùng một loại với bạch kim kiếm thể của Chiến Vương.

- Quả nhiên không cách nào ở trong phạm vi rộng cải biến quỹ tích xuất kiếm của hắn.

Kiếm vực xuất hiện, chỉ là để kiếm quang của Đồng Kiếm Vương có chút độ lệch. Nếu như để kiếm này tùy ý đâm tới, Diệp Trần tuyệt đối sẽ trúng chiêu.

Boang!

Phá Tà Kiếm rời khỏi vỏ, Diệp Trần cũng xuất ra một kiếm đánh lên thân trường kiếm của Đồng Kiếm Vương.

Liệt hỏa rực rỡ phiêu tán rơi rụng!

Đồng Kiếm Vương lui về phía sau.

- Tốt! Kiếm vực rõ ràng đã đạt tới đệ nhất trọng đỉnh phong. Khoảng cách tới đệ nhị trọng không xa.

Đồng Kiếm Vương trầm trồ khen ngợi.

Diệp Trần liên tiếp lui về phía sau hơn mười bước, tay trái nắm chặt Phá Tà Kiếm có phần tê dại, một dòng máu tươi dọc theo cánh tay trái chảy xuống dưới đất. Một kiếm này của Đồng Kiếm Vương chí cương chí cường. Kiếm kính đã cô đọng đến trình độ tột đỉnh cùng với lực lượng ẩn chứa trong một kiếm này giống như một chỉnh thể, không cần cô đọng, chho nên cũng không có phân tán. Mà kiếm kính của Diệp Trần bất kể cô đọng đến mức nào đi chăng nữa thì cuối cùng vẫn chênh lệch một bậc.

- Là kiếm nguyên?

Diệp Trần cuối cùng cũng minh bạch vì sao một kiếm vừa rồi của Đồng Kiếm Vương lại cùng với bạch kim kiếm thể của Chiến Vương cùng một loại. Nguyên lai đối phương cũng có kiếm thể. Kiếm thể tu luyện ra chân nguyên gọi là kiếm nguyên.

Kiếm nguyên rất giống với kiếm quang. Chỉ có một điều khác duy nhất là kiếm khách có thể thúc dục kiếm quang, mà kiếm thể lại có năng lực chứa đựng kiếm quang. Kiếm quang lại bị thi triển ra tiến hành cô đọng, cho nên rất cường đại.

Trên cơ sở, kiếm thể cao hơn một bậc.

Đương nhiên, nếu kiếm thể nếu gặp phải kiếm vực thì vẫn bị khắc chế một chút. Vừa rồi nếu như không có kiếm vực thì Diệp Trần cũng không chỉ có đơn giản bị đẩy lùi về phía sau mười bước như vậy. Tuyệt đối sẽ chịu kết quả bay ngược ra phía sau mà thổ huyết.

- Ta còn tưởng rằng chỉ là kiếm vực đệ nhất trọng. Không ngờ rằng ngươi đã đạt tới kiếm vực đệ nhất trọng đỉnh phong.

Đừng tưởng kiếm vực đệ nhất trọng và kiếm vực đệ nhất trọng đỉnh phong chênh lệnh không lớn. Thế nhưng mà Đồng Kiếm Vương biết rất rõ. Nếu như chỉ là kiếm vực đệ nhất trọng thì một kiếm vừa rồi của hắn không có khả năng bị lệch quỹ tích, từ đó mà đối phương có được cơ hội ngăn cản.

- Đỡ tiếp kiếm thứ hai cảu ta.

Đồng Kiếm Vương lại nhảy về phía Diệp Trần một lần nữa. Trường kiếm trong tay vung lên, hàng trăm kiếm bao phủ Diệp Trần ở bên trong. Mỗi một kiếm đều có ẩn chứa lực lượng đỉnh phong cộng thêm sự thúc dục của kiếm nguyên, uy lực càng thêm kinh thế hãi tục.

Trong mắt Diệp Trần lóe lên tinh quang. Kiếm vực được thúc dục đến cực hạn, kiếm hoa vốn có quỹ tích nhưng lúc này cũng xuất hiện sự mất phương hướng. Cùng lúc đó, Phá Tà Kiếm trong chốc lát chém ra mấy trăm kiếm bảo vệ thân thể Diệp Trần. Kiếm kỹ bình thường tự nhiên không thể nào ngăn cản được kiếm hoa đinh ốc, cho nên Diệp Trầm thi triển ra Chấn Kiếm Quyết có ẩn chứa lực lượng chấn động. Từ sau khi Sinh Tử bí cảnh đóng cửa đến nay, Diệp Trần tuy chưa từng tận lực nghiên cứu Chấn Kiếm Quyết nhưng thân thể sớm đã quen thuộc lực lượng chấn động. Hơn nữa linh thân thể dĩ nhiên đột phá đến ngũ giai, lực lượng chấn động đối với Diệp Trần mà nói chỉ như gió nhẹ quất vào mặt mà thôi.

Đinh đinh đang đang!

Bốn phía Diệp Trần nổ tung thành tửng mảng, lực lượng chấn động cùng lực lượng đinh ốc va chạm khiến cho quỹ tích nổ tung, tạo ra động tĩnh rất lớn.

- Lực lượng chấn động!

Tròng mắt Đồng Kiếm Vương hơi híp lại. Trong ấn tượng của hắn thì chỉ có Ma Đao bí quyết của Ma Đao Tông mới có được lực lượng chấn động. Ma Đao bí quyết trong tay Ma Đao Vương phát huy ra uy lực càng khủng bố. Dưới một đao của hắn Vương giả cùng giai tất nhiên bị chấn thương nặng hoặc là binh khí trong tay bị đánh bay. Trừ phi thực lực cao hơn hắn một đoạn, bằng không không thể nào là đối thủ của hắn.

- Lợi hại, đón thêm kiếm thứ ba của ta. Một kiếm này cũng là kiếm chiêu bình thường. Nhưng nó cũng có điểm khác với kiếm chiêu bình thường. Kiếm này, ngươi tuyệt đối không thể nào khiến cho quỹ tích thay đổi. Trừ phi kiếm vực của ngươi đạt tới đệ nhị trọng.

Hai kiếm qua đi đều không làm gì được Diệp Trần. Đồng Kiếm Vương cảm thấy mất mặt. Kiếm thứ ba nói như thế nào hắn đều muốn đánh bại đối phương. Đối với hắn mượn kiếm hay không mượn kiếm giờ không còn quan trọng nữa.

- Tốt! Ta cũng có một chiêu kiếm chiêu, thử xem xem tiền bối có thể phá được không.

Đồng Kiếm Vương là Vương giả Sinh Tử Cảnh, tốc độ ra chiêu vốn vượt ra kiếm khách dưới Sinh Tử Cảnh. Hơn nữa lại dùng kiếm chiêu bình thường, tốc độ lại nhanh hơn, khiến cho Diệp Trần căn bản không có thời gian thi triển Ngưng Thủy cùng Kính Hoa Phá Diệt. Cũng chỉ có thể sử dụng chiêu mạnh nhất trong Chấn Kiếm Quyết nghênh chiến. Cũng may từ khi sáng tạo ra Chấn Kiếm Quyết đến nay, hắn cũng có chỗ tâm đắc, căn cứ theo ma trảm của Lam Sơn Mi mà nghiên cứu ra một sát chiêu.

Sát chiêu này, công tác chuẩn bị thời gian rất ngắn, tất cả chỉ có một chữ nhanh.

- Loa Toàn Phi Hoa Kiếm!

Loa Toàn Phi Hoa Kiếm, là cội nguồn của kiếm chiêu. Bất quá Đồng Kiếm Vương đã từng nói qua không cần tuyệt chiêu cho nên mới tạm thời đem chiêu này chuyển đổi thành kiếm chiêu bình thường. Chỉ ẩn chứa kiếm kính đặc biệt, không có ẩn chứa áo nghĩa võ học bên trong.

Một kiếm đâm ra, không gian bị xoắn động, một khe hở hình đinh ốc xuất hiện.

Lực lượng đinh ốc vòng đi vòng lại, bằng vào kiếm vực đệ nhất trọng đỉnh phong, kiếm chi quy tắc của Diệp Trần xác thực khó có thể khiến cho quỹ tích của một kiếm này bị lệch đi. Trừ phi đối thủ thực sự cùng một cấp bậc với hắn.

Phá Tà Kiếm sớm được đổi thành Thiên Hạt Kiếm, hai tay Diệp Trần cầm kiếm, nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ. Tại thời điểm một kiếm của Đồng Kiếm Vương đâm tới, Thiên Hạt Kiếm bỗng nhiên lóe lên, phi kiếm chém ra.

- Thiên Cát Kiếm!

Ngang!

Kim quang chói mắt khiến cho không gian phải biến sắc, lực lượng chấn động trong nháy mắt đạt tới một cao điểm. Diệp Trần ở trạng thái bình thường rất khó có thể đạt tới cao điểm này.