Kiều Phi Bị Tráo Đổi

Chương 116: Cướp thê



“ Không đâu, sẽ không….” Chỉ cần nắm trọn trái tim của Mạc Phong Tức thì nàng ta sẽ không cần lo lắng gì cả, đúng vậy. Thời Tịnh Kỳ khó khăn lắm mới trấn an được mình, thì tiếng nô tỳ vọng tới khiến nàng ta run rẩy.

“ Thái tử Điện hạ vạn an!”

“ Thái tử…” Thời Tịnh Kỳ quay mặt lại Mạc Phong Tức đứng ngay sau lưng nàng ta, Thời Tịnh Kỳ sợ hãi lùi lại mấy bước, sao Mạc Phong Tức lại ở đây. Mạc Phong Tức có nghe thấy những gì vừa nãy nàng ta nói không? “ Điện hạ vạn phúc kim an!”

Mạc Phong Tức lại gần nàng ta, hắn vẫn giữ nụ cười đó, nắm lấy một nhánh tóc của Thời Tịnh Kỳ: “ Sợ?”

“ Thần thiếp không có!”

Không có vậy mà lại không giám nhìn thẳng, Mạc Phong Tức cười lạnh. “ Kỳ nhi nàng có biết muốn trở thành Thái tử phi, điều đâu tiên nàng cần học là dù trong bất kỳ chuyện gì cũng không được thay đổi sắc mặt không? Phải bình tĩnh trước tất cả mọi chuyện, ta cứ nghĩ nàng đã có được điều đó từ lâu rồi chứ?”

Vậy là Mạc Phong Tức biết hết toàn bộ, Thời Quân Dao gài bẫy mình! Thời Tịnh Kỳ cố gắng giải thích: “ Điện hạ nhưng nàng ta không tôn trọng thiếp, dù sao thiếp cũng từng là đại tỷ của nàng ta, vậy mà nàng ta….”

Mạc Phong Tức không cười nữa, hắn đối với những giọt nước mắt này của Thời Tịnh Kỳ một chút cũng không lay động. “ Tiên Hoàng hậu ngay cả giây phút bị phế truất cũng chưa từng thay đổi sắc mặt, đó là lý do nàng ta là Hoàng hậu còn những nữ nhân khác chỉ có thể làm phi, làm thiếp. Và đến bây giờ người quản lý lục cung là Đức phi chứ không phải ai khác, ta để nàng tới theo học Đức phi mà, tại sao một chút cũng không học được thế!”

“ Thiếp….”

Muốn trở thành Hoàng hậu mà không chịu nổi một chút đả kích thì chỉ có thể làm thiếp, chỉ có thiếp mới làm cái trò một khóc hai nháo ba thắt cổ thôi. Thời Tịnh Kỳ trước đó hiểu được bao nhiêu? Và bây giờ hiểu bao nhiêu đã rất rõ ràng.

“ Nàng không thể tới trễ đâu, đi thôi!”

Sau ngày hôm đó Mạc Phong Tức nói Thời Tịnh Kỳ theo Đức phi học tập, bao giờ hắn thấy tốt thì sẽ làm lễ phong phi cho nàng ta. Thái hậu vì chuyện ra đi của Cửu hoàng tử nên cũng chẳng để tâm tới chuyện này, Thời Tịnh Kỳ khổ không có chỗ kêu, Lương quý phi ghét nàng ta vậy nên cũng sẽ chẳng vì nàng ta mà mở lời đâu.

Đã ba ngày trôi qua, Hứa Quân Dao vẫn không thấy Xuân Đào trở về. Sau một hồi tra hỏi, Lạc Cơ mới sợ hãi nói ra: “ Ngày hôm đó Vương phi tới Diêu Hoa cung, Xuân Đào tỷ tỷ mật báo cho người, sau khi trở về đã bị Thái tử đưa đi rồi.” Lạc Cơ rơi nước mắt, không biết Xuân Đào có sao không nữa.

Đông Ca nghe có tiếng động liền ra ngoài, sau khi trở vào khuôn mặt liền nghiêm trọng: “ Vương phi, Thái tử cho mời người, Thái tử nói vị Vương phi kia của hắn muốn gặp người.”

“ Xem ra nếu như ta không gặp hắn, thì hắn sẽ không để yên rồi!” Mạc Phong Tức này thật khiến người ta khó hiểu, tại sao nhất định muốn gặp riêng nàng? Hay là hắn muốn tổn hại danh dự của nàng sao? “ Đông Ca, chúng ta đi thôi!”

……….

Đông Cung.

Mạc Phong Tức đối với sự xuất hiện của nàng có chút bất ngờ, tuy hắn mời nàng nhưng không chắc nàng sẽ tới, vì nàng từ khi trở thành Thần Vương phi thì chẳng cho ai mặt mũi cả, ngay cả Tiên Hoàng hậu, chỉ cần nàng không thích thì sẽ chẳng lộ diện. Xem ra so với hắn thì tiểu nha đầu bị hắn bắt ba ngày trước còn quan trọng hơn nhiều rồi.

“ Tiểu hoàng thẩm, ta còn nghĩ người sẽ không tới.”

“ Nói thật Bản phi cũng không muốn tới! Tiểu nha đầu Xuân Đào của Hiên Vịnh Cung, Thái tử cũng mượn đủ lâu rồi có phải nên trả người rồi không?” Mạc Phong Tức rót trà, nhưng hiển nhiên Hứa Quân Dao không có tâm trạng uống trà cùng hắn.

Động tác rót trả của Mạc Phong Tức có hơi chững lại, quả nhiên nàng tới là vì tiểu nha đầu kia. Hắn cười, giọng cười của hắn làm Hứa Quân Dao khó chịu cùng cực, như thể hắn đang cười nhạo nàng vậy. “ Tiểu hoàng thẩm nha đầu đó của người quy củ không tốt, vậy nên ta sẽ đổi người khác cho Hiên Vịnh Cung.”

“ Thái tử có thể nói cho Bản phi biết, Xuân Đào đã đắc tội ngươi điều gì không?”

“ Thân làm cung nữ lại xen vào chuyện của chủ tử, tiểu hoàng thẩm nói xem tội này đủ chưa?” Mạc Phong Tức uống trà nhàn nhã tựa lưng vào ghế thưởng thức biểu cảm trên khuôn mặt của nàng, tại sao trước đó hắn lại không phát hiện nàng đẹp như vậy nhỉ. Kể cả khi nàng ăn mặc giản dị để tang cho Cửu hoàng tử, nàng vẫn đẹp theo cách riêng của nàng.

Hứa Quân Dao bị hắn nhìn tới khó chịu, nàng nghiêm mặt: “ Thái tử, Xuân Đào là người của Hiên Vịnh Cung muốn xử lý cũng phải do Bản phi xử lý, nếu là nàng phạm sai lầm thì do chủ tử là Bản phi dạy dỗ không nghiêm, Bản phi sẽ tới chỗ Đức phi nhận lỗi sau.” Người ta nhất định phải mang đi, ngươi là nam nhân xem vào việc hậu viện không thấy xấu hổ sao, Hứa Quân Dao còn nhắc hắn đây vẫn là hậu cung của Hoàng đế, hắn mới chỉ là Thái tử thôi.

Quả nhiên là thông tuệ, nàng càng như vậy Mạc Phong Tức càng không muốn bỏ qua cho nàng. “ Thôi được rồi, ta sẽ trả lại nha đầu đó, tiểu hoàng thẩm không cần nhận lỗi ta chịu không nổi. Giữa chúng ta không cần nói chuyện người ngoài như này mãi đâu…”

“ Thái tử nói là Vương phi của ngươi mời Bản phi, nhưng tới cũng lâu rồi mà sao ủng chưa thấy cháu dâu vậy?” Hứa Quân Dao không muốn nghe hắn nói, nàng đã đạt được mục đích vậy nên chẳng muốn tiếp tục ở đây giằng co với hắn nữa. Nhìn bản mặt của Mạc Phong Tức, khiến nàng cảm thấy, thật không hiểu tại sao hắn lại là người có chung dòng máu với Mạc Ảnh Quân cơ chứ, đúng là nghe thôi cũng thấy xỉ nhục Mạc Ảnh Quân mà.

Mạc Phong Tức lại gần nàng, hơi thở thanh lãnh cùng mùi hương trên người nàng khiến Mạc Phong Tức tham luyến, càng muốn lại gần nàng hơn. Nhưng Hứa Quân Dao không cho hắn cơ hội, Hứa Quân Dao lùi lại trừng mắt nhìn hắn, trong mắt hắn là si mê, trong mắt nàng là cảnh giác.

“ Tiểu hoàng thẩm đừng lo lắng như vậy, dẫu sao trước đó ta và nàng từng có chuyện tình xưa, tiểu hoàng thẩm như vậy thật khiến ta đau lòng đấy.”

Hứa Quân Dao trợn mắt, trong lòng nàng xuất hiện một ý nghĩ khiến nàng sợ hãi, nhìn vào ánh mắt chứa dục vọng chiếm đoạt bẩn thỉu, xấu xí của hắn càng làm suy nghĩ đó của nàng chắc chắn hơn. Mục tiêu của Mạc Phong Tức là nàng, mà hắn hình như không thèm che giấu trước mặt nàng. Hứa Quân Dao giận dữ đến người phát run: “ Thái tử ngươi nhớ cho kỹ, ngoại trừ Mạc Ảnh Quân phu quân của ta ra thì ta không có chuyện tình với bất kỳ ai hết.”

Mạc Phong Tức nghe thấy tên của Mạc Ảnh Quân, nghe thấy nàng gọi phu quân sự ghen tị xấu xí trong người khiến hắn nổi giận, Mạc Phong Tức nắm lấy cánh tay nàng. “ Mạc Ảnh Quân, Mạc Ảnh Quân… nếu không có sự cố đó thì phu quân của nàng là ta, Mạc Phong Tức ta chứ không phải Mạc Ảnh Quân kẻ đi cướp thê tử của người khác như hắn!” Lực đạo của Mạc Phong Tức không nhẹ, gần như muốn giam cầm cánh tay nàng, hắn giận dữ, hắn đã nghĩ trước mặt hắn chỉ cần nàng ngoan ngoãn một chút, chỉ cần nàng không nhắc tới Mạc Ảnh Quân, không gọi Mạc Ảnh Quân là phu quân, thì nàng muốn chơi như thế nào hắn( Mạc Phong Tức) vẫn sẽ dung túng nàng hết mực.