Quý Ngũ thúc gật gật đầu, không ngờ Lỗ Hải lại nói: - Ta không đi uống rượu hoa, ta muốn đi đổ phường, uống rượu vào là ta gây họa đấy.
Lục Thất nghe xong kinh ngạc nhìn Lỗ Hải, Lỗ Hải toét miệng, cười nói: - Không cần nhìn, ta không có ngu.
Lục Thất nghe thì mỉm cười, gật gật đầu, rồi lại nghe Lỗ Hải hỏi: - Ngươi giống như không thích ở bên ngoài tìm nữ nhân ngủ.
Lục Thất lại nhìn hắn, cười cười, ôn hòa nói: - Ta thích sự yên tĩnh ở nhà, ở nhà ta có thể ngủ ngon giấc một chút.
Lỗ Hải gật đầu, cười nói: - Nữ nhân trong nhà ngươi đều là mỹ nhân mà.
Lục Thất nhìn hắn, ôn hòa nói: - Lỗ Hải, con người của ta có thể dung túng rất nhiều việc, nhưng tuyệt không chấp nhận thân nhân chịu nhục. Nữ nhân của ta đều là thân nhân của ta, về sau ngươi phải tôn trọng các nàng, nếu không chúng ta huynh đệ cũng không cần làm.
Lỗ Hải ngẩn ra, gật đầu nói: - Lời ngươi nói ta nhớ kỹ rồi, trong lòng của Lỗ Hải ta, thực sự tín phục ngươi lắm đấy.
Lục Thất mỉm cười gật đầu, ôn hòa nói: - Trong lòng ta, cũng coi ngươi và Diêu Tùng là huynh đệ.
Lục Thất mỉm cười, lắc đầu nói: - Dạy không được, trời sinh ta có một chút dị năng nhìn xuyên thấu, có thể mơ hồ nhìn được tình hình bên trong bảo hạp.
Lỗ Hải ngẩn ra, lập tức vẻ mặt thất vọng buông lỏng ra Lục Thất, Lục Thất nhìn gã, ôn hòa nói: - Bên trong đổ phường có phân nửa là kỹ xảo gạt người đấy, liền nói đến bảo hạp đổ súc sắc, nếu ta chấp tiểu, sẽ có cao nhân dùng bạc ném một cái lên bàn, con súc sắc ở trong bảo hạp lập tức sẽ trở thành đại. Lúc ấy ta đang cần gấp bạc để chuộc người, nên mới vứt bỏ mọi đắn đo liên tục thắng đủ vạn lượng.
Lỗ Hải kinh ngạc gật đầu, Quý Ngũ thúc chợt lạnh giọng nói: - Đã nghe chưa, còn đòi đánh bạc, ngẫm lại xem ngươi đã dâng cho người ta bao nhiêu bạc rồi.
Lỗ Hải lập tức như quả cầu da bị xì hơi ỉu xìu, nhưng rất nhanh buồn bực mắng: - Con mẹ nó, ông nội đây về sau sẽ không bao giờ chơi đổ súc sắc nữa.
- Ở ngoài năm trăm dặm Hoàn Lang sơn, bang áo xám có dựng lên sơn trại, nghe nói hiện giờ có hơn tám trăm người, Sơn chủ thì có năm người, trong đó bao gồm Hôi Ưng, mà đại nhân hỏi về bang áo xám làm gì? Quý Ngũ thúc ôn tồn hỏi ngược lại.
Lục Thất suy nghĩ một chút, ôn hòa nói: - Quân tiễu phỉ có thể sẽ đi tiêu diệt bang áo xám, mà trước đó không lâu, ta từng cùng với Hôi Ưng tiếp xúc qua một lần. Ta đang nghĩ có thể đi gặp mặt một chút không, để cho bang áo xám đi lánh mũi nhọn.
- Tâm tư của đại nhân là muốn thâm giao với Hôi Ưng ư. Quý Ngũ thúc ôn hòa nói.
Lục Thất gật gật đầu, ôn hòa nói: - Ngũ thúc, ngày sau nếu ta có kỳ ngộ, có lẽ sẽ có thể thống lĩnh càng nhiều quân binh đấy.
Trong xe, Lục Thất tiếp nhận công văn của Mạnh Thạch, nhìn xong thì lâm vào sửng sốt. Công văn chia làm hai phần, một là Thái tử bổ nhiệm hắn làm Điện Ti Đô Ngu Hầu, một công văn khác là giao cho hắn đi chấp hành chỉ lệnh của Đại tướng quân.
Quân chức Đô Ngu Hầu hắn có từng nghe qua. Trong Tiết Độ Sứ Nha quân có chức quan Đô Ngưu Hầu, còn trong ngoại Nha quân của Tiết Độ Phó Sứ sắp đặt chức quan Phó Đô Ngu Hầu. Quân chức này tương đương với Trung Quân Lệnh trong doanh quân, nắm giữ quyền uy rất lớn. Tuy nhiên Đô Ngu Hầu mà Thái tử bổ nhiệm, chỉ có thể là chức quan hư quyền.