Kiều Thê Tại Thượng, Tổng Tài Mau Quỳ Xuống!

Chương 45: Bị bắt



Lũ người Lâm Vũ đi vào trong căn nhà bỏ hoang.

Bọn chúng không nghĩ được mọi việc sẽ thuận lợi như thế, có vẻ như tên Lạc Tử Khanh kia cũng chỉ như thế mà thôi, kẻ phải bám lên Tôn gia mới có được vị thế như ngày hôm nay làm sao biết được kế hoạch hoàn mĩ không chút kẽ hở của bọn họ.

Vừa mới bước vào Lâm Vũ đã thấy được Tôn Giai Oánh - vị đại tiểu thư của Tôn gia, người nắm giữ trái tim của Lạc Tử Khanh đang gục đầu ngồi trên ghế gỗ.

Lão khà khà cười, thân thể béo núc ních rung lên vì kích động.

Mày, mau cởi trói cho người đẹp đi nào, sao lại không thân sĩ như thế chứ?!

Lâm Vũ chỉ tay vào người đàn ông cao lớn đang đứng phía sau Tôn Giai Oánh. Người đó nghe thấy mệnh lệnh của lão ta thì hơi cúi người, chậm rãi tháo dây thừng lỏng lẻo cho cô gái.

Tất da trắng bọc lấy đôi chân thon dài thẳng tắp, váy hai dây hơi trễ xuống, lộ ra bả vai trắng nõn nà cùng xương quai xanh mê người.

Lâm Vũ mắt trợn lớn, hai tay chà sát vào nhau, hứng phấn mà đi gần lại phía Tôn Giai Oánh.

Haha, cuối cùng thời khắc này cũng tới rồi, chúng ta sẽ cho thằng oắt chó chết kia một kinh hỉ!

Lão đã muốn làm việc này từ lâu lắm rồi, bắt nhốt và hiếp chết bảo bối trong lòng hắn, giết chết hai kẻ đứng đầu Tôn gia kia, khiến cho Lạc Tử Khanh phải quặn mình chịu đựng sự đau đớn dằn vặt và áy náy cả đời, chỉ có như thế mới giải được mối hận trong lòng lão.

Lâm Vũ không nhịn được mà cười to, giống như kẻ điên mà bóp chặt lấy cổ Tôn Giai Oánh, ác độc nói:

Tao sẽ làm chết mày, khiến khuôn mặt xinh đẹp này phải vặn vẹo vì thống khổ, muốn giãy giụa cũng không thể thoát khỏi sự nhục nhã này.

Ahahahaha

Nghĩ đến việc Tôn Giai Oánh sẽ sợ hãi, hốt hoảng mà khóc thét, Lâm Vũ liền thống khoái mà cười lớn, muốn bò cũng không bò được, phải trợn mắt cảm nhận bản thân bị xâm phạm và làm nhục, lão sẽ tặng một video dài về cho Lạc Tử Khanh, khuôn mặt của hắn sẽ đặc sắc lắm đây!

Lâm Vũ đặt móng heo xuống bờ vai mượt mà của Tôn Giai Oánh, đang định sờ vuốt cho thỏa lòng thì bị một tiếng hét làm giật mình.

Con mẹ nó, bỏ bàn tay thối của mày khỏi cơ thể của tiểu thư mau! Thằng chó già này, tao muốn giết chết mày!

Cả lũ già đều quay đầu nhìn về phía nơi phát ra tiếng động, một cô gái xinh đẹp, đường cong quyến rũ đang giãy giụa ở trên ghế, khuôn miệng hồng nhạt đang bá bá mà mắng chửi bọn họ.

Mặc Hâm dâm uế vươn tay, đôi mắt đục ngầu lóe lên ánh sáng kì dị, thân thể nhăn nheo xấu xí tiến lại gần cô gái.

- Khà khà, đây là con nhóc người hầu đó sao, hay là chúng ta cùng nhau làm chết nó đã, khuôn mặt kia, bộ ngực kia, trông quá là ngon rồi!

Tao cứng rồi mày ơi!

Tao cũng vậy!

Nếu giữ được, tao muốn mang cả hai đứa nó về làm búp bê tình dục, cứ muốn là phát tiết!

Cả lũ ngo ngoe muốn cởi thắt lưng ra, không nhịn nổi mà nắm lấy thứ kinh tởm xấu xí của bản thân.

Lâm Vũ tức giận đấm mạnh vào bàn, nói lớn:

Con đĩ điếm đấy để sau, chúng mày cút đến đây ngay!

Hai người phụ nữ với hai vẻ đẹp hoàn toàn trái ngược, Tôn Giai Oánh thì đẹp như mối tình đầu, trong sáng thanh thuần đến nỗi vừa nhìn liền muốn nhuốm bẩn, muốn đè chết ở trên giường mà làm.

Cô người hầu kia thì ngực lớn mông cong, khuôn mặt trương dương diễm lệ, đôi chân đi tất vừa thon vừa dài, cho dù thân thể có chút to lớn không cân đối, thế nhưng không thể phủ nhận việc cô ta là một vưu vật, một nô lệ tình dục mà ai cũng ao ước.

Mấy người kia hơi tiếc hận mà nhéo nhéo mặt cô người hầu, nắn bóp bộ ngực lớn cao ngất kia cho đã tay rồi mới chậm rãi đi đến chỗ Lâm Vũ.

Bọn họ đều là những kẻ giống nhau, không chỉ cùng hận Lạc Tử Khanh, mà còn đều là những lão già háo sắc.

Lâm Vũ nắm mái tóc dài bóng mượt của Tôn Giai Oánh rồi nhấc lên, móng heo sượt qua bờ môi mềm mại đỏ hồng của cô.

Cùng nhau làm, chuẩn bị video kĩ đi, cái miệng nhỏ này mà hút mút thì chắc sẽ sảng khoái lắm đây! Làm rách tươm cái động nhỏ của ả đi!

Bọn chúng hưng phấn mà cởi thắt lưng, không hề để ý tới hành động nhỏ của cô người hầu ở phía xa.

Đôi mắt lạnh lùng và tàn nhẫn sắc bén giống như sói hoang nhằm vào con mồi.