Kim Bài Đả Thủ

Chương 17



“… Má!” Phòng Vũ không quen lắm.

“Làm gì vậy?” Phòng Vũ đưa tay lên lau mặt theo bản năng.

“Sao cậu giống Hoa Miêu thế, cứ thích túm người khác mà hôn.”

“Tôi mà giống Hoa Miêu sao?” Nhìn phản ứng của Phòng Vũ, Dương Lỗi đã không vui rồi, thế mà Phòng Vũ còn so sánh hắn với Hoa Miêu, điều này càng khiến hắn không vui hơn.

“Hoa Miêu hôn anh rồi ư?” Dương Lỗi lạnh nhạt nói.

“Cậu ấy cứ đòi! Nhưng tôi không cho!”

Tuy cảm thấy hơi quái dị, Phòng Vũ cũng không để ý nhiều. Bạn bè đùa giỡn với nhau có khi còn điên hơn lúc này.

“Cậu đừng bắt chước cậu ấy hôn bậy hôn bạ, nếu không tôi sẽ xử cậu.”

Dương Lỗi cũng không cảm thấy tổn thương lắm, Phòng Vũ là một người đàn ông bình thường, hắn cũng là một người đàn ông bình thường, hắn chưa bao giờ cho rằng nếu mình có tình cảm đặc biệt với Phòng Vũ thì không còn là đàn ông nữa. Dương Lỗi chỉ biết mình rất thích người anh em này, thích đến mức không phân biệt nổi đây là tình cảm gì, chỉ biết nó đã vượt qua giới hạn của tình anh em, coi như hắn thích Phòng Vũ đi, nhưng hắn chưa bao giờ cảm thấy mình và Hoa Miêu là cùng một loại người.

“Tôi thích hôn đó, rồi sao? Anh định xử tôi thế nào?” Dương Lỗi khiêu khích.

“Cái gì, muốn thử không?” Phòng Vũ sợ Dương Lỗi khiêu khích sao?

“Thử thì thử, sợ anh chắc? Hôm nay tôi phải hôn cho đủ!”

Dương Lỗi biết Phòng Vũ đang đùa với mình, thế nên quyết định chơi tới bến luôn, hắn đưa tay kéo bả vai Phòng Vũ, nhào qua định hôn Phòng Vũ, nhưng lại bị Phòng Vũ đá một phát vào bắp chân.

“Đừng hưng!”

“Hưng” là từ địa phương, ý nói “nổi điên”.

“Về nhà thôi! Cho cậu xem phim người lớn!”

Phòng Vũ nhanh chóng quyết định.

Dương Lỗi nghe lời lái xe về nhà Phòng Vũ, sau đó thật sự lấy phim người lớn ra xem.

Đương nhiên Dương Lỗi không dám bật cuộn băng về hai người đàn ông nọ, hắn chưa to gan đến thế. Hắn tìm một cuộn băng nam nữ, thừa dịp Phòng Vũ đi tắm kiểm tra một chút, xác định là nam nữ mới yên tâm.

Biết hôm nay Dương Lỗi muốn ở lại, sau khi tắm xong đi ra, Phòng Vũ ném cái chăn cho Dương Lỗi, còn mình thì nằm trên chiếc giường dây thép định ngủ.

“Nè nè, xem phim đã!”

Dương Lỗi huých Phòng Vũ.

“Tự giải nhiệt một mình đi!”

Phòng Vũ tưởng rằng hành động vừa rồi của Dương Lỗi là do lâu quá chưa giải tỏa.

“Tôi xem một mình thì còn gì thú vị?” Dương Lỗi âm thầm tính toán trong lòng.

“… Tôi uống nhiều quá, buồn ngủ.” Cồn bắt đầu phát huy tác dụng, đầu óc Phòng Vũ quay mòng mòng.

“Hôm nay không phải tôi là người lớn nhất sao?” Dương Lỗi hỏi.

“Phải không?”

Phòng Vũ không trả lời, một lát sau chống tay ngồi dậy, miễn cưỡng nâng mí mắt lên nhìn màn hình.

“Ai…” Phòng Vũ bất đắc dĩ.

Dương Lỗi thích nhất là dáng vẻ Phòng Vũ chiều theo sự bốc đồng của mình.

Cuộn băng được bật lên. Trên màn hình, một gã đàn ông cường tráng khoả thân đang thủ dâm, sau đó đâm cậu em của mình vào miệng một cô gái chỉ mặc đồ lót. Cô gái liếm mút cho gã, gã đàn ông liên tục đong đưa eo, đoạn đẩy cô gái ra, cởi bỏ vật che chắn cuối cùng của cô gái rồi đè cô gái xuống giường… Gã dùng một tay xoa nắn bầu ngực đầy đặn của cô gái, tay còn lại thì cầm phần dưới đã sưng đỏ của mình, tách đùi cô gái ra, đâm thẳng vào bên trong…

Hình ảnh vô cùng kích thích, cả người Dương Lỗi dần dần trở nên nóng ran, hắn liếc Phòng Vũ một cái, Phòng Vũ cũng đang thở hổn hển.

Gã đàn ông trong cuộn băng càng làm càng hăng.

Máy quay chiếu cận cảnh bộ vị đang kết hợp của hai người, tiếng nước ẩm ướt, tiếng rên rỉ của cô gái, tiếng thở dốc của gã đàn ông, tất cả truyền ra từ TV một cách rõ ràng…

Phần dưới của Dương Lỗi đã nổi lên thành túp lều. Nhìn bộ vị kết hợp của hai người nọ, hắn nhịn không được nhớ lại hình ảnh trong cuộn băng lần trước, nhớ tới bộ vị kết hợp chặt chẽ của hai người đàn ông, nhớ tới khuôn mặt vừa đau đớn vừa say mê của người bị đè bên dưới, khuôn mặt đó chợt biến thành Phòng Vũ…

Hô hấp của Dương Lỗi càng lúc càng nặng nề, một dòng nhiệt lưu chạy thẳng xuống bụng dưới, hắn có thể cảm giác phần dưới của mình lại sưng lên nữa rồi.

Dương Lỗi liếc nhìn phần dưới của Phòng Vũ, Phòng Vũ cũng có phản ứng, nơi đó đã phồng lên, vị trí ngay chóp quần đã ướt đẫm một mảng.

Dương Lỗi cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hắn nhìn thoáng qua biểu tình của Phòng Vũ, Phòng Vũ đang nhìn chằm chằm TV, không nói tiếng nào, hơi thở càng lúc càng dồn dập.

“……”

Dương Lỗi cử động.

“… Cũng sung quá nhỉ.” Dương Lỗi khàn giọng nói, hắn hạ quyết tâm, thò tay vào quần móc cái vật cứng ngắc chịu hết nổi của mình ra.

Phòng Vũ vô thức liếc một cái.

Vật đó của Dương Lỗi rất đồ sộ, nhìn từ góc độ nào Dương Lỗi cũng có tư cách tự hào về nó, bất kể là kích thước hay độ cứng đều thể hiện rõ chất nam tính của Dương Lỗi, đủ để làm cho hàng tá đấng mày râu tự ti mặc cảm. Đây là kích thước và độ hoành tráng mà tất cả đàn ông đều mơ ước, chỗ nào cũng chứng tỏ Dương Lỗi là đàn ông đích thực, hơn nữa còn là đàn ông trong đàn ông.

“… Mẹ kiếp.” Phòng Vũ chỉ thốt ra một từ, ý nghĩa là gì không cần nói cũng hiểu.

Đàn ông rất nhạy cảm về phương diện này, bao giờ cũng so sánh với nhau. Dương Lỗi cũng hiểu ý Phòng Vũ, hắn thỏa mãn với lời khẳng định của Phòng Vũ. Hắn muốn chinh phục Phòng Vũ, muốn được Phòng Vũ thừa nhận hoặc thậm chí là sùng bái, bất kể là ở phương diện nào.

“… Khó chịu hả? Vậy anh cũng lấy ra đi…” Dương Lỗi khàn khàn nói.

Đám thanh niên hơn hai mươi tuổi tinh lực dồi dào cùng xem phim người lớn rồi cùng động tay động chân là chuyện rất bình thường. Phòng Vũ cũng không có ý kháng cự, do dự một chút rồi luồn tay vào trong quần, giải phóng cậu em bên dưới.

Dương Lỗi nhìn không chớp mắt. Khi thấy vật sống bên dưới của Phòng Vũ bật mạnh ra ngoài, Dương Lỗi lập tức ngơ ngẩn.

Hắn không ngờ kích thước của Phòng Vũ không hề thua kém mình, Phòng Vũ thoạt nhìn thanh tú không mấy cường tráng, thế nhưng phía dưới lại hoành tráng như vậy, kích thước không kém gì Dương Lỗi, màu sắc gợi cảm, hình dạng hoàn hảo. Hiện giờ chỗ đó cứ như mãnh hổ được phóng thích, vô cùng có tinh thần, đỉnh đầu đỏ nhạt sưng lên, diễu võ dương oai, tràn đầy tính xâm lược và năng lượng của giống đực.

Dương Lỗi nhìn chằm chằm vật kia của Phòng Vũ, tim đập nhanh hơn, miệng lưỡi khô khốc.

Tiếng rên rỉ trong phim càng lúc càng lớn, cô gái vòng hai chân quanh thắt lưng gã đàn ông, gã đàn ông đong đưa mông, liên tục ra vào trong cơ thể cô gái, hai người rên rỉ hăng say, hình ảnh hết sức kích thích.

Dương Lỗi dùng tay tự giải quyết cho mình, tay Phòng Vũ cũng cử động.

Tay Dương Lỗi trượt lên trượt xuống, ánh mắt lại nhìn sang Phòng Vũ ở kế bên. Tay Phòng Vũ cũng đang chuyển động lên xuống, cồn ập lên não và cảm giác hưng phấn khi bị kích thích khiến Phòng Vũ buông thả chính mình, gần như không còn chú ý đến Dương Lỗi, nhắm mắt lại đắm chìm trong khoái cảm của bản thân.

Dương Lỗi nhìn chằm chằm động tác của Phòng Vũ, không phải Dương Lỗi chưa từng tự an ủi với các anh em, nhưng tình huống bây giờ khác hoàn toàn. Hai người trên phim vẫn đang chiến đấu và rên rỉ say sưa, nhưng nó không kích thích bằng cảm giác Phòng Vũ mang đến cho hắn. Dương Lỗi chăm chú nhìn Phòng Vũ đang miệt mài thủ dâm cho mình, mặt mũi đỏ ửng, hô hấp ồ ồ như ống thông gió. Hắn nhìn đường cong nam tính của chiếc cổ đang ngửa lên của Phòng Vũ, nhìn hàng lông mi nhíu lại một cách gợi cảm, nhìn khớp xương ngón tay thô to rắn chắc của Phòng Vũ đang vuốt ve vật đồ sộ của chính mình, miệng phát ra tiếng thở dốc nặng nề… W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

Dương Lỗi cảm thấy thứ trong tay mình lại sưng to hơn nữa, đến mức có thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay…

Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng nhìn đàn ông thủ dâm sẽ khiến mình kích động như thế, nhưng Dương Lỗi không hề cảm thấy mất tự nhiên, cũng không cố kháng cự, bởi vì người kia là Phòng Vũ, hắn trở thành như vậy chỉ vì người kia là Phòng Vũ…

Ham muốn và xúc động xông lên não khiến Dương Lỗi không nhịn được nữa, hắn nghiêng người dựa sát vào Phòng Vũ, chìa tay ra.

“… Tôi giúp anh.”

Dương Lỗi cầm lấy vật đó của Phòng Vũ, cảm nhận sự nóng bỏng và phấn chấn của nó.

“… !” Phòng Vũ mở mắt ra.

Dương Lỗi chẳng còn khống chế được mình nữa.

“… Lấy tay ra!” Cổ họng Phòng Vũ khô rát, hơi cồn dâng lên làm cho hai mắt hắn đỏ bừng.

Hiển nhiên Phòng Vũ chưa từng làm thế với người khác.

“… Không sao đâu! Để tôi giúp anh…”

Dương Lỗi không còn biết mình đang nói cái gì.

Máu của hắn tuôn trào, dùng tay mình phủ lên tay Phòng Vũ, ma sát bộ phận thô to của Phòng Vũ một cách gấp gáp, từ phần gốc lên tới đỉnh phía trên. Đây là lần đầu tiên Dương Lỗi vuốt ve thứ này của người khác, vật kia như có sức sống mà càng ngày càng sưng to, run rẩy trong tay hắn. Động tác của Dương Lỗi vừa hấp tấp lại vừa dịu dàng, vừa thô lỗ nhưng vẫn không kém phần cẩn thận, vận dụng hết mọi kỹ xảo mà mình nghĩ ra.

“……”

Phòng Vũ đang chìm trong men rượu và khoái cảm mơ hồ. Sự kích thích lạ lùng này thuộc một đẳng cấp khác so với việc tự an ủi bằng tay, khiến cho Phòng Vũ lâm vào trạng thái mê loạn tạm thời, vì thế không có đẩy Dương Lỗi ra.

Lòng bàn tay Dương Lỗi dính đầy chất lỏng, không biết là mồ hôi của hắn hay là thứ rỉ ra từ đỉnh của Phòng Vũ.

“… !”

Phòng Vũ phát ra một tiếng rên rỉ khó nhịn, đè nén và trầm thấp.

Tiếng rên rỉ đó như đã châm ngòi cho xúc động mà Dương Lỗi đang liều mạng đè nén, rốt cuộc Dương Lỗi không chịu được nữa. Hắn bỗng dưng đứng dậy ngồi lên người Phòng Vũ, giữ chặt chân Phòng Vũ, nắm hai vật to khỏe của mình và Phòng Vũ khép cùng một chỗ, dùng cả hai tay để ma sát một cách mê say.

Nét mặt của Phòng Vũ lúc ấy có lẽ rất kinh ngạc, rất thảng thốt, hoặc kháng cự, hoặc tức giận, nhưng trong bóng đêm tối mịt, Dương Lỗi không thể thấy rõ, có lẽ do hắn đang đắm chìm trong kích thích mãnh liệt trước nay chưa từng có, chẳng còn hơi sức để ý đến phản ứng của Phòng Vũ. Biết đâu do men rượu mà Phòng Vũ cũng mơ mơ màng màng không còn biết bọn họ đang làm gì, nhưng cho dù là Dương Lỗi hay Phòng Vũ, lúc ấy cả hai đều rối loạn, điên cuồng, quẳng hết tất cả ra sau đầu, bọn họ không rảnh quan tâm cái gì là hoang đường, cái gì là giới hạn, chỉ lo đắm chìm trong khoái cảm mạnh mẽ bất chợt xuất hiện khiến cả hai luống cuống tay chân. Đó là bản năng nguyên thủy mà hai người đàn ông ở độ tuổi tinh lực dồi dào không thể chống cự nổi, và cũng không dừng lại được…

Lúc gần lên tới đỉnh, Dương Lỗi thô bạo ưỡn eo về phía trước, tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng…

Chiếc giường dây thép mỏng manh lắc lư cót két theo sự lay động của cả hai, toàn thân Dương Lỗi giần giật, bắn ra thứ chất lỏng nóng rực, lúc này Phòng Vũ cũng bắn ra…