Kim Chủ

Chương 8: Cây lưỡi hổ (2)



Chuyển Ngữ: Khoanhkhactrongkyuc

Tiêu dao du rất nổi tiếng. Nó là một loại game di động được phát triển bởi Nam Bắc Technology. Các bạn trẻ bây giờ gặp nhau đều tán gẫu về Tiêu dao du. Ai không biết game này thì khó mà hòa nhập với bạn bè.

Một năm trước Giải trí Ninh Thị nhìn thấy độ hot của Tiêu dao du liền bắt tay với Nam Bắc Technology sản xuất bộ phim điện ảnh kinh phí lớn. Dự án này tập hợp đội hình xuất sắc nhất trong lịch sử điện ảnh những năm gần đây. Bao gồm ảnh đế, hoa đán, đạo diễn nổi tiếng và nhiều tiểu hoa đán, tiểu thịt tươi mới nổi. Do đó nó đã trở thành tâm điểm chú ý từ những ngày đầu bấm máy.

Lễ ra mắt không chỉ có thành viên đoàn làm phim mà còn có sự tham gia của nhiều người nổi tiếng khác cùng với người của phía đầu tư Giải trí Ninh Thị, Nam Bắc Technology. Tùy tiện chọn một vài quản lý cấp cao của hai công ty đó đều là những kim chủ tiềm năng.

Vừa nghe tin Ngôn Hạ có thư mời tham gia lễ ra mắt bộ phim Tiêu dao du, Dư Hoan gần như nổ tung. "Bà... bà nhất định phải cho tôi đi cùng, nếu không chúng ta tuyệt giao."

Ngôn Hạ không quan tâm đến các tiểu thịt tươi. Người cô quan tâm là ảnh đế Trang Tây Hành. Nam diễn viên này từng là đạo diễn kiêm nam chính của bộ phim "Trang đồ".

Phim lấy bối cảnh ở nước M và trong nước, những thước phim rất đẹp, cô đã xem đi xem lại hơn chục lần, thậm chí còn ghi nhớ thông tin về dàn diễn viên và đoàn phim trên dòng phụ đề.

"Bà đã đến nước M chưa?"

"Sao vậy? Tôi chưa đến?"

"Tôi muốn tìm một người ở đó."

...

Khi ở cùng Ninh Trác Nhiên, Ngôn Hạ muốn hỏi rất nhiều điều nhưng không dám hỏi. Lúc đầu, Điền Hạo Vũ nói rằng Ninh Trác Nhiên muốn bao dưỡng tình nhân, cô đã dũng cảm đưa ra thêm ba yêu cầu, may là Ninh Trác Nhiên không quan tâm, tùy tiện cô đồng ý giúp cô.

Ngôn Hạ luôn biết ơn Ninh Trác Nhiên, mặc dù cô hơi sợ anh nhưng vẫn cố gắng ngoan ngoãn làm vừa lòng anh.

Trong một tuần đó, các bạn học đều rất hào hứng. Mọi người tụ tập cùng nhau thảo luận về buổi ra mắt. Lạc Vũ cũng nghe ngóng vài lần, mặc dù cô ấy tỏ ra Không quan tâm nhưng vẫn âm thầm hỏi thăm ai đã đưa thư mời cho Ngôn Hạ.

Ngôn Hạ chỉ mơ hồ nói được một người họ hàng xa gửi cho.

Vào ngày ra mắt, các cô gái đều trang điểm kỹ càng. Những cô gái học múa như họ vốn đã cao ráo, trang điểm lên càng giống như một đóa sen thanh cao, thu hút ánh nhìn mọi người từ khi mới bước vào.

"Có rất nhiều người nhìn chúng ta, có phải đang tìm kiếm gương mặt mới để lăng xê không?"

"Tôi lo lắng quá!"

"Nhanh lên, ngẩng cao đầu một chút."

So với sự náo nhiệt bên ngoài thảm đỏ, khán đài rất trật tự. Khu vực dành cho người hâm mộ và khu vực khách mời được tách biệt, fan ở khu vực này đều được lựa chọn kỹ càng. Cuối buổi ra mắt sẽ có hoạt động chụp ảnh tương tác đặc biệt, họ không cần phải cuồng nhiệt như những người hâm mộ bên ngoài.

Bắt đầu buổi lễ ra mắt, các nhân viên sáng tạo lần lượt lên sân khấu kể về hành trình sáng tạo của họ, người dẫn chương trình dẫn dắt câu chuyện và tổ chương trình phát một vài trích đoạn phim nổi bật. Với tư cách là ảnh đế, Trang Tây Hành là người cuối cùng trong đoàn làm phim lên sân khấu, hắn phát biểu cảm nghĩ, cảm ơn đạo diễn, nhà làm phim và hai nhà tài trợ lớn.

Dư Hoan kích động, lấy tay chọc Ngôn Hạ: "Nhìn xem, chính là người bắt tay với chúng ta đêm đó!"

Ngôn Hạ đưa mắt theo hướng Dư Hoan chỉ, nhìn thấy Ninh Trác Nhiên và Hoắc Nam Bắc - chủ tịch của Nam Bắc Technology, cùng nhau bước lên sân khấu.

"Tiểu Hạ, tôi thở không nổi," Dư Hoan siết chặt tay cô, hai mắt nhìn thẳng, "Đây là đại kim chủ trong truyền thuyết sao? Toàn thân ánh vàng rực rỡ, dung mạo tuấn mỹ, thật sự là không có đạo trời, mắt một mí của anh ta thật đặc biệt. Nếu bị anh ta dùng quy tắc ngầm, tôi nguyện mặc kệ liêm sỉ."

Ngôn Hạ đột ngột đứng dậy và nói nhỏ: "Tôi đi vào nhà vệ sinh một lát."

Bước qua hành lang, tiếng cười nói trên sân khấu dần tắt. Ngôn Hạ đứng trước bồn rửa mặt, nhìn khuôn mặt tái nhợt của mình trong gương.

Dư Hoan chỉ nói đùa, nếu thật sự có người dám dùng quy tắc ngầm với cô ấy, chắc chắn không tránh được một cái tát. Dư Hoan không thể nào nghĩ đến bạn thân của mình lại là kẻ không biết xấu hổ như vậy.

Nếu biết, liệu cô có khinh thường và hắt hủi cô như Winnie không?

Cửa mở ra, có người bước vào đi vệ sinh, ngạc nhiên liếc nhìn Ngôn Hạ như thắc mắc tại sao có người lại trốn trong toilet ngẩn ngơ.

Ngôn Hạ nhanh chóng lấy lại tình tĩnh và bước ra ngoài.

Có người nào đó đang dựa vào bệ cửa sổ ngoài hành lang hút thuốc, khi cô đi qua, người đó đột nhiên mở miệng, giọng nói uyển chuyển như đàn Cello. "Cô gái, nhìn em rất quen."

Ngôn Hạ nhìn người đó, tâm trạng kích động, đó là Trang Tây Hành.

Không hổ là một ảnh đế, Trang Tây Hành dựa vào bệ cửa sổ, kẹp điếu thuốc giữa hai đầu ngón tay, sắc mặt hơi tái nhợt, làn khói xanh cuộn tròn, hắn có nét tao nhã trầm mặc.

"Tôi?" Ngôn Hạ ngập ngừng hỏi.

Trang Tây Hành ném điếu thuốc vào thùng rác bên cạnh, đứng thẳng người, cười với Ngôn Hạ. Hắn ngay lập tức từ một tên lưu manh trở thành một người đàn ông ấm áp.

Nếu Dư Hoan ở đây, cô ấy phải hét lên vì sốc.

Ngôn Hạ có chút nuối tiếc.

"Em là người phụ nữ duy nhất ở đây." Hắn nhìn Ngôn Hạ bằng ánh mắt chân thành. "Em có hình tượng đẹp, rất hợp với bộ phim tiếp theo của anh. Em có hứng thú muốn thử vai không? Đây là thông tin liên hệ của anh."

Một tấm danh thiếp đen trắng xuất hiện trước mặt Ngôn Hạ.

Ngôn Hạ do dự vài giây, lễ phép cầm lấy bằng hai tay. "Xin lỗi, tôi không có hứng thú với ngành giải trí."

"Tại sao?" Trang Tây Hành nhướng mày. "Tại sao không thử thay đổi cuộc đời? Giới showbiz muôn màu hơn em tưởng tượng đó, tôi là Trang Tây Hành, rất vui được làm quen với em!"

Hắn sợ Ngôn Hạ không biết thân phận của mình nên đặc biệt giới thiệu.

Ngôn Hạ mỉm cười, suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi biết anh, anh từng đóng "Trang đồ", anh đối với nước M thân thuộc không?"

Đề tài đột nhiên thay đổi, Trang Tây Hành có chút không thoải mái, một lúc sau anh mới kinh ngạc nói: "Tôi không thân thuộc với nơi đó. Tôi chỉ đi quay phim, mọi việc ở đó đều có nhà sản xuất lo liệu."

Ngôn Hạ có chút thất vọng, cô lịch sự đáp lại bằng một nụ cười: "Tôi thực sự không thể thử vai, nhưng bạn tôi rất thích diễn xuất. Có thể để cô ấy thử được không? Cô ấy xinh đẹp hơn tôi, cũng là sinh viên Học viện Vũ đạo Bắc Đô. Cô ấy rất tốt, rất vui vẻ và hào phóng."

Trang Tây Hành không chịu thua, chớp mắt một cái liền biến thành một nam nhân gợi cảm và quyến rũ. Hắn tiến lên hai bước gần như mặt đối mặt Ngôn Hạ: "Nếu như bạn em muốn thử vai, vậy em cũng đi cùng đi, biết đâu sẽ tìm được điều thực sự phù hợp với bản thân..."

Ngôn Hạ sợ hãi lùi lại hai bước, xua tay lần nữa rồi lao vào sảnh như một con thỏ.

Trang Tây Hành sững sờ, hiển nhiên không ngờ sức hấp dẫn của mình lại bị người khác cự tuyệt, hắn tuyệt vọng nhìn bóng lưng phía sau, không cam tâm nói. "Bước ra đi, cậu thắng rồi."

Phía sau những cây cột trên hành lang, Ninh Trác Nhiên đút hai tay vào túi, điềm nhiên bước ra ngoài, khóe miệng cong lên, hiển nhiên tâm trạng rất tốt. "Thế nào? tôi đã nói cô ấy sẽ không đồng ý đâu."

Kể từ khi đóng phim "Trang đồ", nam diễn viên tài năng và hoang dã kiêm đạo diễn mới Trang Tây Hành rất khâm phục Ninh Trác Nhiên, hai người trở thành bạn tốt. Ngay khi Ngôn Hạ và những người khác bước vào hội trường, Trang Tây Hành đã để ý đến cô nhưng bị Ninh Trác Nhiên dội cho một gáo nước lạnh, hắn không phục, vì vậy hắn và Ninh Trác Nhiên đánh cược, hắn cố tình ở đây để đợi Ngôn Hạ.

Trang Tây Hành đau lòng nói: "Biết rồi, tối nay tôi sẽ mời khách, Ninh đại Thiếu gia nhiều tiền như vậy còn bóc lột tôi. Ông trời sẽ không dung tha cho anh."

"Hiếm khi tên keo kiệt anh mời khách. Tôi phải gọi cho Nam Bắc và những người khác." Ninh Trác Nhiên cười nói.

Trang Tây Hành cảm thấy tiền không thể mất không, đành nói nhỏ mấy câu: "Sao, Ninh thiếu gia đã động lòng rồi? Cô ấy là bạn gái của cậu hay là tình nhân? Cậu đừng quá hung dữ, cẩn thận dọa tình nhân nhỏ chạy mất."

"Tình nhân nhỏ." Ninh Trác Nhiên nhẹ nói. "Rất ngoan ngoãn, tôi rất hài lòng!"

Một tia tiếc nuối thoáng qua trong mắt Trang Tây Hành. Một cô gái thanh tú như vậy lại chọn làm tình nhân, sức hấp dẫn của đồng tiền quả thực là lớn.

Buổi ra mắt gần kết thúc, chỉ còn hoạt động chụp ảnh tương tác với người hâm mộ, Ninh Trác Nhiên đứng trong hội trường liếc nhìn, Ngôn Hạ ngồi ở vị trí ban đầu, mỉm cười nhìn sân khấu. Từ góc độ của anh có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của Ngôn Hạ, khóe miệng cô cong lên, chóp mũi nhỏ nhắn đáng yêu.

Anh cảm thấy trong lòng có chút mềm mại, không khỏi lấy điện thoại di động ra gọi cho cô. Di động vừa vang lên, Ngôn Hạ nhanh chóng bắt máy.

Có một chút tạp âm trong loa nhưng âm thanh thở nhẹ của Ngôn Hạ vẫn rất rõ ràng.

"Đêm nay đừng đợi tôi." Ninh Trác Nhiên nói nhỏ.

"Vâng!" Ngôn Hạ nhẹ nhàng đáp. "Ngày mai em muốn gặp mẹ."

"Được." Ninh Trác Nhiên đồng ý. Theo sau đó là sự im lặng nhưng anh cũng không cúp máy.

Cô có phải là không muốn cúp máy? Ninh Trác Nhiên có chút thích thú. Anh nhìn Ngôn Hạ ở trước mặt mình đưa điện thoại lên nghịch tóc, hành động của cô nhóc khiến tim Ninh Trác Nhiên ngứa ngáy, anh nhớ tới xúc cảm khi hai da thịt cận kề.

Ninh Trác Nhiên vô tình quay đầu lại, bắt gặp vẻ mặt kinh ngạc của Trang Tây Hành hiện ra trước mặt.

Sau khi cúp điện thoại, anh liếc Trang Tây Hành một cái: "Sao cậu như nhìn thấy ma vậy?"

Trang Tây Hành hỏi xác nhận: "Tôi hoa măt sao? Cậu vừa rồi... sao lại cười như vậy?"

"Tôi vẫn luôn như vậy, mắt nhìn kém!" Ninh Trác Nhiên phản bác. "Đi thôi, không sẽ bị người hâm mộ của cậu chặn."

Anh xoay người đi về phía lối đi dành cho khách VIP, bước vài bước liền dừng lại rồi ra hiệu Trang Tây Hành đi nhanh lên, giọng nói bình thản: "Bây giờ cậu đừng nhắm đến cô ấy, đợi sau này... lăng xê cũng không muộn."