Kim Cương

Chương 21



Người cùng dã thú khác nhau nằm ở chỗ người thì có lý tính, ước nguyện, và dục vọng.

Thiếu niên chống đầu bên cửa sổ, ngày Xuân hoa anh đào nở những cánh hoa bay lả tả, bên tai mơ mơ hồ hồ, là tiếng nói của thầy dạy môn triết học vang lên từ xa lại.

Ở lúc hắn cởi quần cậu ra, nhìn thấy quần lót bị khe thịt hút lấy dính sát vào nhau hiện ra hình dạng béo múp của trai thịt, lý tính đột nhiên đứt đoạn, răng nanh phát ngứa thú tính trỗi dậy.

“Đau, oa đau ô” cậu nhỏ giọng ngập ngừng, thân thể lại không dám làm ra động tác phản kháng.

“Chẳng phải lão công cũng rất thương tiếc Tiểu An sao?” Hắn khàn giọng nói, đem người đè lên tấm gương trên tủ quần áo, “Đổi quần áo thôi mà cũng dụ người như vậy, thật dâm đãng làm sao.”

Rõ ràng là chính hắn ở trong phòng tắm đùa bỡn cậu thành bộ dáng câu nhân như vậy, thế mà đổ lỗi sai lên đầu cậu.

Hắn thọc một ngón tay vào, đẩy lớp vải dệt thô rác vào sâu bên trong, môi thịt mềm mại liền đứng mũi chịu sào, bị quần lót tiến vào chà đạp đến ướt hồng.

Hai chân cậu bị hắn kéo mở đến hai bên sườn, đôi chân vừa gầy vừa thon thường thường dán lên mặt kính lạnh lẽo, đưa tới một trận run rẫy.

Hắn một bên dùng vải dệt ấn xoa đánh vòng âm đế, xoa nát hai cánh môi âm hộ của cậu, một bên đem người chỉ mới mặc xong áo ôm vào lòng, đối diện mặt kính bóng loáng.

“Tiểu An xem này,” hắn kề miệng sát vào vành tai mẫn cảm của cậu, như muốn trực tiếp rót lời vào trong tai cậu, “Lão công dạy bảo bảo tự an ủi (thủ dâm) được không?”

Thân thể cậu liền mềm xuống khi bị hắn ngậm lấy tai, cái miệng nhỏ khép khép mở mở rất nhiều lần, liều mạng đem hai chữ “Mẹ”* áp xuống.

*Tiếng Trung mẹ là 妈妈 (Māmā) hai chữ.

Mắt hạnh tích đầy nước mắt rồi chảy xuống, ủy khuất ép cho lồng ngực cậu phồng phồng, cậu rất sợ hãi, thật rất nhớ “mẹ”, chính là không, không thể nói, cậu sẽ bị hắn trừng phạt, sẽ đau, rất đau, rất rất đau.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Hắn đưa tay chùi đi những giọt nước mắt của cậu, trong đôi mắt lấp lánh ánh nước không phải là hình ảnh phản chiếu cậu trong gương, mà là những ký ức về đêm khuya nọ bị cưỡng gian, làm cậu vô cùng lo lắng sợ hãi.

“Đừng sợ.” Nụ hôn ướt át giao hòa, hắn phun từng luồng khí nóng lên môi cậu, tiếng nói khàn khàn ngắn ngủi trấn an, càng nói nhiều, động tác tay hắn xoa bóp âm đế càng vội vàng.

Quần lót bị nước dâm tẩm ướt nhẹp, vải vóc dán sát vào da thịt mỏng như cánh ve.

Hắn kéo quần lót nhỏ xuống, dâm dịch dính nhớp trong suốt tẩm đầy trên vải, lại bị hắn tùy ý ném lên trên mặt kính sạch sẽ, làm nước dâm văng tung tóe lên kính.

“Có thấy không?” Hắn bao bọc lấy cánh tay vô lực của cậu, “Chờ lát nữa Tiểu An cũng sẽ giống như vậy, bị anh thao đến phun nước, bắn lên trên gương, làm nước dâm chảy đầy ở trên đó.”

Thân thể mềm mại yếu ớt như không có xương mặc người bố trí, cậu bị bố trí thành tư thế tự lấy tay đặt trên nữ huyệt đầy dâm mỹ.

Mặt gương lạnh băng, nụ hoa âm hộ bị nhìn không sót một cái gì. Ngay khi tay cậu bị hắn giữ chặt rồi đâm vào bên trong thì cậu liền xoay đầu đi, mềm mại hô lên: “Đau đau”

Giọng nói ngọt như chứa mật, mềm mại và ngọt như vậy, khiến người nghe xong càng muốn lăng ngược thêm.

Hắn cúi thấp người, dùng bàn tay trái có mấy vết sẹo xấu xí xoa mắt cá chân nhỏ xinh của cậu, lấp đầy khoảng trống duy nhất giữa hai người, khuôn mặt nhỏ của cậu áp sát vào lồng ngực cảm nhận nhiệt độ trên cơ thể hắn, đôi tai mẫn cảm bị nhiệt độ hung tới ửng đỏ.

“Bảo bảo không cần sợ,” hắn cất giọng, liếm liếm môi rồi nói tiếp, “Âm huyệt bị cắm qua một lần, lúc sau lại cắm vào sẽ không đau.”

“Hơn nữa, lão công nhớ rất rõ rằng đêm đó Tiểu An sướng đến chảy thật nhiều nước mà, ghế sau đều bị nước dâm của em làm ướt.”

Ngón tay cậu bị hắn di chuyển xuống phần hoa môi mang theo ý vuốt ve, khoái cảm ập đến còn nhiều hơn cảm giác thẹn thùng xa lạ, Diêu Bình An kêu lên một tiếng sợ hãi nho nhỏ, Nghiêm Thận Độc liền lập tức giữ lấy môi cậu mà hôn xuống.

Bỏ lơ khung cảnh dâm loạn trong gương, thân hình hắn thon dài cơ bắp rắn chắc kẹp thiếu niên trong lòng ngực, tay chân của thiếu niên nhỏ bé tựa hồ như thú con ở thời kỳ phát dục, hắn đem ngón tay chậm rãi cắm vào trong tiểu huyệt, chọc cho khuôn mặt và khóe mắt của cậu đỏ bừng ướt át.

“Ô ưm”

Hắn đổ môi, dù nhắm hai mắt những vẫn có thể giữ lấy tay cậu hành động chính xác, thọc cho hoa huy*t chảy dâm dịch đầm đìa.

Tuy rằng ngón tay không dài, nhưng tiểu huyệt cậu khá ngắn, cả một ngón tay tiến ra tiến vào, cậu được ngón tay của mình an ủi nhưng không quá dễ chịu.

Phản ứng của cậu vẫn vô cùng ngây ngô, ngây ngô giống như cây mắc cỡ bị người chọc vào chỉ muốn khép lại thân thể—— nhưng cậu bị cắm “phụt phụt” vài cái thì môi thịt liền bắt đầu phun ra nuốt vào, tình dục trở thành phân bón tưới cho cây dâm đãng trưởng thành.

“Tiểu An bị tay mình cắm đến sướng sao?”

Tay cậu vừa nhỏ vừa mềm mại, lúc vuốt ve mang đến khoái cảm tốt hơn so với bàn tay thô to đầy khớp xương và gân xanh của hắn, vẫn khác nhau nhiều.

“Tới đây, sờ sờ môi âm hộ, còn có chỗ này, viên trân châu này là một điểm mẫn cảm của Tiểu An, sờ một cái âm huyệt liền ngứa.”

Nhưng chỉ cần xoa vuốt âm đế, liền giống như mở chốt nước, đôi chân xinh đẹp bóng loáng khép lại, bụng nhỏ hơi đĩnh lên, đưa âm đế vào trong lòng bàn tay hắn, thế là dâm huyệt đáng thương bị hai thứ đè ép, ép tới sắp bẹp luôn.

Trong tủ quần áo có treo túi thơm bồ kết, mùi từ túi thơm tỏa ra hoa trộn với mùi thơm tỏa ra từ dâm dịch của cậu, không nói rõ được là mùi nào thơm và dụ người hơn.

Thời điểm bắn tinh, cậu bị hắn bế theo tư thế đứa nhỏ được người lớn xi tiểu, một tia dịch trong suốt bắn lên mặt kính, trong gương chiếu một hình ảnh cực kỳ dâm mỹ cậu sướng đến đôi mắt mất tiêu cự.

Lần trước dùng tay dâm loạn hoa huy*t là khi ở trong xe âm u, tuy rằng đem người lên giường làm sẽ thoải mái và mang đến nhiều kích thích hơn, nhưng khi hắn thật sự nhìn thấy bộ dáng âm đế của cậu bị làm đến phát dâm, hầu kết lăn lên lộn xuống gian nan một cách dị thường.

Không biết từ khi nào, ngón tay thọc vào rút ra làm cho huyệt non chảy đầy nước đã được thay đổi thành dương v*t cứng ngắc thô to.

dương v*t bắn ra từ trong quần tây, vận sức chờ phát động chống ở ngay khe thịt đang cao trào.

“Bảo bảo, có muốn dùng âm đ*o cao trào một lần không?”

côn th*t thô dài không đợi câu trả lời liền đỉnh thẳng vào nhục động ướt hồng đang đóng mở, san phẳng tầng tầng mị thịt, lao thẳng đến hoa tâm.

Tên cầm thú áo mũ chỉnh tề chỉ lộ ra côn th*t kích cỡ thô to khiến người nhìn liền sợ hãi, tinh hoàn căng tròn theo hành động thọc vào rút ra mà đánh vào đáy chậu từng cái một, quy đầu côn th*t như muốn đâm nát hoa tâm, lỗ sáo liên tục mút vào mị thịt, sau nhiều lần đâm rút mà vẫn không thỏa mãn liền đâm sâu vào bên trong, liếm tới tử cung mềm mại.

“Ưm ưm ô a!” Cậu bị hắn ấn ngồi trên côn th*t, thân thể điên cuồng vặn vẹo, hành động vừa rồi quá mức trí mạng, trực tiếp đỉnh mở tử cung bí ẩn, trên bụng nhỏ đều ẩn ẩn có thể thấy được hình dạng côn th*t thô dài đâm sâu vào.

Hắn liền nhân cơ hội giữ chặt lấy eo cậu, bóp chặt eo mông để cậu cưỡi trên người hắn, chậm rãi lay động.

Thân thể bị đâm sướng đến thẳng lưng ngẩng cao đầu, eo chậm rãi đong đưa theo từng cú thúc khiến cho cửa tử cung mở càng lúc càng lớn, đầu nấm cuối cùng cũng tiếng vào trong nội khang (bên trong tử cung).

Ở một giây này một lượng lớn nước dâm mãnh liệt phun ra, phun đầy đường đi, lại “tí tách tí tách” chảy ra ngoài tích tụ thành dòng.

Vì cậu bắn nước mà dương v*t lui ra một chút, lui ra khỏi tử cung.

Nghiêm Thận Độc nhìn bảo bối trong lòng ngực co rút không thôi, ánh mắt hắn nặng nề, đưa ra lựa chọn trong một giây, hoàn toàn rút dương v*t còn chưa bắn tinh của mình ra khỏi âm huyệt.

Dịu dàng ghé vào mặt cậu, hắn có vẻ đau đớn mà nhíu mày, cắn môi khom lưng nói xin lỗi, “Thực xin lỗi,” hắn kéo tay nhỏ của cậu đang ôm lấy bụng nhỏ xuống, đặt xuống một nụ hôn, “Tử cung của Tiểu An quá non, lão công không nhịn được, lần sau sẽ không vào.”

“Không đau, không đau.” Trong cơn tình dục mơ màng, cậu trì độn nghe bên tai một giọng nói dịu dàng mang theo vẻ tiếc thương, giọng nói dịu dàng giống như của “mẹ” vậy, làm cậu muốn tiến tới gần hơn để xác nhận, nhưng giây tiếp theo cậu bị một đôi tay ôm chặt lấy eo.

“Bảo bảo đừng nhúc nhích,” thanh âm khàn khàn mất đi vẻ dịu dàng, không hề giống như giọng nói của “mẹ”, “Ngoan.”

Ngoan? Đúng vậy, phải ngoan, phải nghe lời lão công.

Nước dâm còn lưu lại bị hắn dùng tay giữ lấy rồi đưa lên miệng, đầu lưỡi tỉ mỉ liếm sạch sẽ lòng bàn tay mình.

Lý tính sao? Ở thời điểm hắn đối mặt với cậu đã không còn tồn tại thứ đó, chỉ có cảm tính mới có thể ngăn hắn hóa thành một con thú hoàn chỉnh.

- Hết Chương 21- 

P/s: chương này bù cho mấy ngày gần đây t lặn mất tâm:v