Kính Hoa Thủy Nguyệt

Chương 4: Có hỉ



Hai cung nữ làm việc nặng nghe như vậy, là hơi ngẩn ra, sau đó nghe Thanh Nhạc giục các nàng một lần nữa, mới hoàn hồn, chạy như bay ra cửa điện.

Lúc thái y đến Lưu Linh Vân đã dừng nôn khan, sắc mặt tái xanh. Thái y chỉ hành lễ qua loa, sau đó đi lên không dám chậm trễ bắt mạch cho nàng.

Một hồi lâu, thấy sắc mặt thái y không quá xấu, cục đá trong lòng mấy cung nhân mới được nhấc lên. Lưu Linh Vân lên tiếng:

"Thái y, thân thể ta không có vấn đề gì chứ?"

Lam thái y vuốt vuốt râu, gật đầu với Lưu Linh Vân.

"Quý nhân nương tử yên tâm, thân thể ngài xác thật không có việc gì. Ngược lại chính là hỉ sự đâu, nương tử đã mang thai hơn hai tháng."

Lưu Linh Vân mặt mày mang theo vài phần xán lạn, kích động hỏi thái y:

"Thái y, ngươi xác định?"

"Nương tử, thần dám khẳng định."

Không giống như các nước khác, hậu cung Bắc Minh quốc không có lệ bắt mạch thường xuyên cho phi tần. Như vậy, hai tháng vừa qua thân thể không có triệu chứng, nàng vẫn là không hề biết mình đã mang thai đi.

Hơn nữa, Lưu Linh Vân chưa từng có thai bao giờ, gặp trường hợp ốm nghén, quả thực không nghĩ đến sức khỏe mình không có gì không ổn.

Tin tức Lưu quý nhân mang thai truyền đi với tốc độ chóng mặt khắp hậu cung. Huệ phi tức giận đập vỡ một bộ chén men trắng xanh. Bất quá, một bụng hỏa nộ còn có thể so sánh với tú nữ mới vào cung sao? Nhập cung chỉ mới qua một đêm, liền xuất hiện một cái mang thai phi tử.

Người hạnh phúc nhất hậu cung hẳn là phải xem đến Yến Bắc Phương. Nàng đêm trước vừa mới thị tẩm, cư nhiên đồng nghĩa với việc bị nhiều người nhắm đến. Ông trời lại giúp nàng, đem một Lưu quý nhân từ đâu bỗng có hỉ.

Lại nói, thất phẩm quý nhân sinh ra, không nói nữ hài được phép để bên người nuôi dưỡng, chỉ cần là nam hài, liền phải giao cho phi tử khác có phẩm cấp cao hơn dưỡng.

Sau khi quý phi thỉnh an trở về, Yến Bắc Nguyệt là đi chính điện Ngưng Hương cung thỉnh an.

"Thỉnh an quý phi nương nương, nương nương cát tường."

Yến Bắc Nguyệt hành lễ, đáy mắt không dấu vết quan sát Ngụy quý phi. Nàng năm xưa là chất nữ không được coi trọng của tiền triều phò mã. Sau này gả cho Định vương làm trắc phi. Ai mà ngờ được, thế sự vô thường, Ngụy Huệ Nhụy bây giờ tôn kính quý phi nhà mẹ đẻ gặp cũng phải hành lễ.

Quý phi phất tay, khóe miệng hơi vểnh.

"Miễn lễ, ban tọa. Mễ Hương, lấy ghế cho Yến uyển nghi."

"Uyển nghi muội muội ở Ngưng Ngọc điện có quen?"

Yến Bắc Nguyệt cười cười, cung kính đáp:

"Tạ nương nương quan tâm, tần thiếp sống ở Ngưng Ngọc điện rất tốt, tuy không giống như hầu phủ, nhưng chính là thoải mái."

Chẳng lẽ lại nói hoàng cung khó chịu, ở không được, muốn về Yến gia? Yến Bắc Nguyệt trong lòng thầm kêu thật thừa thãi, ngoài mặt càng thêm phần xán lạn.

Khách khí vấn qua đáp lại một hồi, Ngụy quý phi rốt cuộc thả cho Yến Bắc Nguyệt đi. Nàng trở về Ngưng Hương điện, thầm thở dài một hơi, thật rườm rà!

Thanh Hi các, Huỳnh Anh cùng Linh Linh giúp Lưu Linh Vân chỉnh trang một chút. Dù sao lúc chẩn mạch trong các nhiều cung nhân bà tử như vậy, tin tức mang thai cũng đã mong chóng truyền đi. Một lát nữa chắc chắn thánh chỉ ban thưởng cũng sẽ đến.

Quả nhiên không lâu sau, thái giám đến. Hắn cầm ra thánh chỉ, giọng nói the thé hô lớn:

"Thánh chỉ đến.."

Lưu quý nhân được cung nhân đỡ, dẫn đầu quỳ xuống, theo sau đó là cung nữ thái giám Thanh Hi các.

"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Lưu quý nhân Lưu thị tài đức nhiều mặt, khoan dung thiện lưng, nay sắc phong đức dung. Khâm thử."

Trong lúc Lưu Linh Vân còn đang ngơ ngẩn, lại nghe thái giám tiếp tục đọc.

"Ban thưởng một cuộn nhiễu (1) uyển nghi, châu tử bốn chi, trâm phỉ thúy, trâm cài khổng tước giương cánh ngậm châu, bích thúy ngọc châu mỗi thứ hai chi, trâm hồng ngọc bốn bộ, một pho tượng ngọc phật, hai cuộn nhung thượng hạng, kim thoa (2) bảy chi, trâm ngọc bốn chi, một cuộn lụa đậu (3), chuỗi kết ngọc bốn chi, quạt tròn uyển nghi, hai cây nhân sâm ngàn năm, quạt phong hoa sen, thanh ngọc trâm một chi, gấm uyển nghi ba cuộn, vòng tay vàng ròng, tử ngọc (4) truỵ nhi hình trăng rằm, ngọc bích hà hoa trâm mỗi thứ một chi."

Thái giám đọc xong, đối Lưu quý nhân hơi cười.

"Nô t.. tần thiếp cảm tạ long ân. Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế."

Lưu Linh Vân vội vàng tiếp nhận thánh chỉ, dập đầu tạ ơn. Sau đó ra hiệu cho Huỳnh Anh nhét một cái hà bao nặng trịch cho thái giám. Hắn nụ cười càng tươi, nói:

"Đức dung nương tử hảo hảo nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nô tài còn phải về phụng mệnh bệ hạ."

Lưu Linh Vân đối thái giám khách khí cười, đáp lại:

"Vậy không phiền công công nữa. Tiểu Hạo Tử, ngươi mau tiễn công công."

Đem theo thánh chỉ vào trong các, Lưu Linh Vân vẫn chưa hoàn hồn. Nàng vốn tưởng chỉ có ban thưởng đâu, không ngờ được như thế nào lại thăng lên nửa phẩm. Theo lệ thường, chỉ khi sinh hạ hài tử mới được tấn thăng không phải sao? Như thế nào thăng lên tòng lục phẩm đức dung, là xem như ngang bằng với tú nữ mới nhập cung rồi.

(1) Nhiễu: Hàng tơ mặt sầy như cát

(2) Kim thoa: Trâm vàng; thoa (钗): Trâm cài đầu

(3) Lụa đậu: Lụa dệt với sợi đậu.

(4) Tử ngọc: Khuyên tai