Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 101: Điện hạ, thật yêu nghiệt (39)



Tiệc rượu

Ca múa mừng cảnh thái bình, phi thường náo nhiệt.

Vô số tiểu thư quý tộc son phấn xinh đẹp, trong mắt mang theo ngượng ngùng, len lén ngắm nhìn những công tử ở đâyz

"Dịch Vương đến —— "

Nương theo tiếng thông báo, Cố Vận Dịch mang theo Nhiễm Bạch tiến vào.

Trong mắt thái hậu ngậm lấy ý cười, nhìn về phía Cố  Vận Dịch, khi thấy Nhiễm Bạch sắc mặt liên cứng đờ, có điều, dù gì cũng là người đứng đầu hậu cung, là người ở dưới đáy từng bước một bò lên trên, rất nhanh thần sắc liền khôi phục tự nhiên.

Nhưng là Cố Vận Dĩnh lại không có cấp độ cao như thái hậu, lúc nhìn thấy Nhiễm Bạch, trong mắt đều là kinh ngạc, mang theo không thể tin, nếu không phải Linh Ngọc ở phía sau nhắc nhở, Cố Vận Dĩnh suýt chút đã hét lên.

Cố Vận Dĩnh dùng tay che miệng, nhìn thấy người xung quanh không có ai chú ý nàng, trong lòng thở dài một hơi, Nhiễm Bạch làm sao có thể ở chỗ này? Trong lòng Cố Vận Dĩnh nghi hoặc, Hoàng Tổ Mẫu đã nói với nàng rằng hôm nay sẽ bắt Nhiễm Bạch lại, mặc nàng tra tấn mà?

Cố Vận Dĩnh hướng đài cao nhìn, nhìn thấy Thái hậu đang lắc đầu nhè nhẹ với nàng, trong lòng đè nén sự không cam tâm, ánh mắt tàn nhẫn nhìn Nhiễm Bạch.

Mà Cố Vận Dịch đã sớm bắt được một màn mất tự nhiên ki của Thái hậu, trong lòng cười lạnh.

Những người trong yến hội nhìn thấy Nhiễm Bạch, trong mắt tràn đầy kinh diễm.

Tuyệt sắc dung nhan, hoa lệ tuyệt diễm, khí chất cao quý như khắc sâu trong xương cốt.

Cố  Vận Dịch nhìn thấy những ánh mắt như lang tựa hổ kia, có chút nghiêng người muốn ngăn trở bóng dáng của Nhiễm Bạch, trong lòng phiền muộn, Nhiễm Bạch thực sự là người gặp nhận người thích, nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, hắn giải quyết như thế nào bây giờ?

Nhiễm Bạch nhìn thái hậu ngồi tại trên đài cao, khóe miệng cong cong, hướng Thái hậu cười cười.

Thái hậu nhìn thấy Nhiễm Bạch như vậy, không lộ ra dấu vết cau lại lông mày, nữ tử này nhất định không thuần lương vô hại như vẻ bề ngoài.

Rất nhanh, quan viên ý thức được một việc, nữ tử này mặc áo trắng.

Đám người một trận thổn thức, tại yến tiệc của Hoàng tộc mà dám mặc bạch y, chẳng phải chính là vi phạm tối kỵ của quân vương sao?

Lại được Tam Hoàng Tử được sủng ái nhất mang tới, thật sự là không biết gì, hay là cố ý làm như vậy. Đọc truyện nhanh nhất trẻn wattpad của Huyền Namida (@huyennamida)

Hoàng Thượng ngồi trên cao, đã qua bốn mươi tuổi, tóc mai ở giữa đã điểm ít tóc trắng, nhưng nhìn chỉnh thể vẫn là mười phần uy nghiêm.

"Lớn mật! Tiệc rượu của hoàng tộc lại dám mặc áo trắng, ai cho ngươi lá gan đó!"

Nương theo một tiếng gầm thét của quân vương, Cố Vận Dĩnh trong mắt mang theo ý cười trên nỗi đau của người khác. Chẳng lẽ Hoàng Tổ Mẫu không làm như vậy là bởi vì nhìn thấy Nhiễm Bạch mặc áo trắng, cho nên muốn để Nhiễm Bạch tiếp nhận lửa giận của phụ hoàng? Cố Vận Dĩnh càng nghĩ càng thấy có khả năng, cười đắc ý cười. Hừ, Nhiễm Bạch, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi còn có thể làm sao?

Cố Vận Dịch thấy phụ hoàng tức giận, trong mắt xẹt qua lo lắng, nhưng chưa có đợi đến hắn mở miệng nói, Nhiễm Bạch đã nói trước một bước:

"Ta chứ ai."

Nghe Nhiễm Bạch không sợ chết trả lời, đám người rụt cổ một cái, quả thực chính là muốn chết mà, có điều mọi người cũng đều một bộ đến xem trò vui, loại chuyện này cũng rất ít khi mới có, thật không biết kết cục sau cùng là thế nào, Dịch Vương này sẽ ra sao?

Hoàng Thượng nghe Nhiễm Bạch nói thế, hiển nhiên tức giận không nhẹ, quát lớn:

"Người đâu! Bắt người này lại cho trẫm!"

Cố Vận Dịch vội vàng nói:

"Phụ hoàng, là do Nhi Thần không cẩn thận nên đã cầm nhầm quần áo cho nàng, lúc tới hoàng cung mới giật mình nhận ra, thế nhưng đã không kịp đổi, vì vậy nên mới ngoài ý muốn mạo phạm ngài, nhi thần sẽ đem Nhiễm Bạch trở về."

Người là hắn mang tới, nhất định phải an toàn đưa trở về, dù người kia là một người cao cao tại thượng đi chăng nữa.

Cố Vận Dĩnh nghe vậy, trong lòng đố kỵ muốn chết, tim gan chua lè, dựa vào cái gì chứ, dựa vào cái gì mà một tên dân đen liền có thể được Hoàng Huynh thích, bây giờ còn vì nàng ta mà đắc tội với cả phụ hoàng.

Hoàng Thượng mặt âm trầm, trong mắt xẹt qua ánh sáng nguy hiểm, ý vị không rõ:

"Cho nên, là lỗi của ngươi?"

Cố Vạn Dịch không chút do dự mà nói:

"Là nhi thần sai."

Bởi vì Nhiễm Bạch, cho nên hắn nguyện gánh vác hết thảy cũng không muốn để Nhiễm Bạch nhận một chút tổn thương nào.

Na: ghét thằng cha Cố Vận Dịch huhu, sau này hắc hoá ám Nhiễm Bạch với nam9 quài á