Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 103: Điện hạ, thật yêu nghiệt (41)



Hệ thống trầm mặc không nói, số liệu mà nó tra sau khi gặp phải Nhiễm Bạch đều không có bất kì thông tin gì.

"Ngươi cẩn thận một chút, đối phương có thể là nhiệm vụ giả của cục quản lý thiên đạo."

Cái hệ thống này hiển nhiên có chút tư chất, biết có cục quản lý thiên đạo tồn tại.

Nguyệt Lạc Sơ nghe hệ thống nói như vậy, đáy lòng có chút hốt hoảng:

"Cục quản lý thiên đạo là cái gì, chẳng lẽ nàng cũng là nhiệm vụ giả."

Hệ thống: "Ngươi không cần biết nhiều như vậy, tận lực không nên trêu chọc nàng thì không nên trêu chọc nàng."

Nghe hệ thống nói  kiểu không chịu trách nhiệm như thế, Nguyệt Lạc Sơ hận trừng Nhiễm Bạch một chút, nàng là nữ chính đấy, làm sao có thể có người lợi hại hơn nàng chứ, đã như vậy nàng nhất định phải diệt trừ Nhiễm Bạch để chứng minh. Nguyệt Lạc Sơ âm thầm hạ quyết tâm.

"Phụ hoàng, hôm nay là sinh nhật người, nhi thần vừa khéo luyện một màn vũ đạo, biểu diễn cho người xem có được không?"

Cố Vận Dĩnh đi tới, uốn gối hành lễ nói.

Cố Nam Thành cười tủm tỉm lên tiếng:

"Đương nhiên có thể."

Mọi người dường như đã quên đi sự không thoải mái trước đó, mặt ngoài một bộ hài hòa vui vẻ.

Ánh mắt Nguyệt Lạc Sơ sáng lên, nàng đang lo không có lời nói để mình thể hiện tài nghệ, đây chẳng phải chính là có người đưa mặt ra cho nàng đánh rồi sao.

Nguyệt Lạc Sơ quyết định, chờ người này biểu diễn xong, nàng liền tự tiến cử, đến lúc đó nhất định sẽ kinh diễm bốn phương.

Cố Vận Dĩnh được Cố Nam Thành cho phép, trong lòng vui vẻ, nhảy một màn vũ đạo đẹp mắt.

"Ừm, coi như không tệ."

"Vũ bộ rất tốt."

"Ngũ công chúa thật giỏi."

"Màn này vũ đạo thật đẹp."

"Đúng đúng đúng."

Cố Vận Dĩnh nghe được thanh âm nghị luận xung quanh thì trên mặt đắc ý không che giấu chút nào.

"Phụ hoàng, nhi thần đã nhảy xong."

Cố Nam Thành dẫn đầu phủi tay:

"Tốt, rất tốt."

Cố Vận Dĩnh nghe Cố Nam Thành khích lệ, trong lòng càng là trong bụng nở hoa, vừa định muốn nói cái gì, lại bị Nguyệt Lạc Sơ mở miệng trước một bước:

"Hoàng Thượng, tha thứ dân nữ nói thẳng, màn vũ đạo này cũng không có tốt như vậy."

Cố Nam Thành híp mắt, uy áp thuộc về người cao cao tại thượng đập vào mặt Nguyệt Lạc Sơ:

"Ồ? Vậy ngươi có màn vũ đạo nào tốt hơn cái này sao?"

Người xung quanh cầm lấy tay áo xoa xoa mồ hôi lạnh trên đỉnh đầu, còn có để cho người sống hay không, làm sao thọ yến của hoàng đế lại có làm sao nhiều người khiêu khích đến vậy.

Đầu tiên là Dịch Vương được sủng ái nhất mang một nữ tử không rõ thân phận, giờ lại là người mà Tam Hoàng Tử của nước láng giềng mang tới.

Trời ạ, cuối cùng long nhan giận dữ, chịu khổ chính là bọn hắn.

Sở Thâm trong lòng nộ khí vờn quanh, lúc trước đã dặn là không được gây chuyện, vâny mà kết quả  lại chọc ra chuyện lớn như vậy, hắn trở về làm sao mà bàn giao đây!

Cố Vận Dĩnh mặt âm trầm, cũng có người dám nói nàng nhảy không tốt.

"Hoàng Thượng, là bản vương ngoài ý muốn cứu nữ tử này, nàng thường xuyên bị ấm đầu nên nói chuyện không suy nghĩ. Hảo tâm mang nàng lên điện. Bây giờ nàng ta lại bắt đầu nói mê sảng. Mong rằng Hoàng Thượng đừng coi là thật."

Sở Thâm từ chỗ ngồi đứng lên, chắp tay nói.

Nguyệt Lạc Sơ nghe nói như thế, cau mày, vì sao không tin nàng! Nàng có vũ đạo tốt hơn thật mà.

"Không phải, Hoàng Thượng, dân nữ nói đều là thật!"

Nguyệt Lạc Sơ cướp lời nói.

Nhiễm Bạch nháy mắt, nhìn xem hết thảy, ngụm nhỏ lại ngụm nhỏ ăn điểm tâm ngọt, giống như là một con mèo thích ăn vụng.

Cố Nam Thành cười lạnh một tiếng:

"Được, trẫm cho ngươi cơ hội này, nếu như không thật, xử cực hình!"

Nguyệt Lạc Sơ tự tin cười cười, vỗ vỗ ngực, một mặt hưng phấn:

"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ nhảy tốt! Sẽ không để cho mọi người thất vọng!"

Vẻ mặt của mọi người giống như là nuốt phải ruồi, lần thứ nhất nhìn thấy  một nữ tử có mắt không tròng như vậy, vừa rồi Tam Hoàng Tử Sở Thâm của Thiên Lăng quốc rõ ràng đã đính chính là ai làm nấy chịu, bây giờ quan trọng là giữ lại cái mạng, thế mà còn là một bộ dáng vẻ tự tin nói muốn nhảy.

Trận này, nhảy tốt, là đang tát vào mặt hoàng thất, tội chết; nhảy không tốt, chính là nói xạo, kết cục vẫn là chết.