Hứa Khả Khả nhẹ gật đầu, cô biết, chuyến này có Tô tiểu thư, hiệu trưởng nhất định sẽ cho bọn họ một câu trả lời, mà sau này em trai cô ở trường học nhất định sẽ có đãi ngộ không tệ!
Mà cô cũng không muốn truy đuổi cái gì, dù sao cô không có thực lực gì cả, huyên náo quá cứng đối với cả hai bên đều không tốt.
Nhiễm Bạch khẽ vuốt cằm:
"Vậy đi thôi."
Lúc này, Lý cha gấp, cười cười lấy lòng Nhiễm Bạch, trên mặt mang nịnh nọt:
"Tô tiểu thư, cô xem, tên nghịch tử này đã bị trừng phạt rồi, vậy... Lý thị..."
Nhiễm Bạch cong cong khóe môi, mặt mày mỉm cười, thanh âm tùy ý mà lười biếng:
"Ông có biết, người bình thường đắc tội tôi sẽ như thế nào không?"
Lý cha lắc đầu, trong lòng bồn chồn.
"Ai nha, kỳ thật là bởi vì bọn hắn chơi quá đà cho nên bọn hắn đều đi xuống âm phủ hết rồi."
Khẩu khí tiếc hận, khuôn mặt thất vọng, phảng phất không biết mình nói lời nói cực kỳ kinh người.