Ký Chủ Thân Thân! Dậy Ngay Đi!

Chương 19



Vật phẩm đầu tiên là một viên xúc xắc có hai mươi mặt:

[Nữ Thần Xúc Xắc

Loại hình vật phẩm: Thẻ vật phẩm.

Miêu tả vật phẩm: Một viên xúc xắc thần kỳ, mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.

Tổng cộng có hai mươi mặt, trong đó mười chín mặt là cát, một mặt là hung, nó có thể cho người sử dụng mang đến vận may kỳ diệu, cũng hoặc là mang đến vận rủi.

Nhưng đáng lưu ý chính là, một khi ném trúng mặt hung, thì phía trước đoạt được đến may mắn vốn dĩ nên trả giá đại giới khi nhận được may mắn, sẽ bị cùng nhau mà đòi lại.

Ghi chú: Định luật cố thủ của vận khí, nữ thần may mắn cảm thấy đồng ý với nó.

- Liệu rằng Nữ Thần Xúc Xắc có mỉm cười với ngươi? ]

Viên xúc xắc có hai mươi mặt đều là thuần trắng, chữ cát cùng hung ở bên trên đều là màu xanh lục đậm.

[Phôi Đặc Cung Vũ Khí

Loại hình vật phẩm: Vật phẩm sử dụng một lần.

Miêu tả vật phẩm: Là một phôi vật phẩm có thể nâng cấp cho vũ khí càng phù hợp với người sử dụng.

Ghi chú: Nên nâng cấp cho vũ khí tốt nhất, phôi đặc cung này hoàn toàn là một vật phẩm siêu hiếm. Trong quá trình sử dụng hãy cẩn thận đâu, vì mỗi vũ khí chỉ có thể sử dụng một lần phôi đặc cung.]

Phôi nâng cấp vũ khí này hình dạng là một khối năng lượng bất quy tắc. Có thể nhìn thấy nguồn năng lượng đang lưu chuyển ở bên trong.

[Hệ thống: Ồ! Ký chủ thật sự thật may mắn lạp. Mười liền rút ra được hai vật phẩm hiếm luôn a a a.]

Hệ thống vừa la vừa bay loạn vòng vòng ngay tại chỗ Thanh Hòa.

Cả hai vật phẩm đều có tác dụng rất lớn, vận khí cũng là một loại thực lực. Còn phôi nâng cấp vũ khí này thì để khi tìm được vũ khí thích hợp đã rồi tính sau, hắn dự định sử dụng nó trên vũ khí chuyên dụng để đánh với huyết tộc. Hiện tại nó chỉ có thể nằm ăn bụi trong góc không gian hệ thống mà thôi.

Thanh Hòa với tay canh chuẩn bắt lấy hệ thống đi bay ngang qua: "Được rồi, a thống đừng bay loạn nữa, ngươi không chóng mặt thì ta cũng chóng mặt a."

Mặc dù nói thế nhưng, Thanh Hòa cũng không kiềm nén được khoé miệng cứ dâng lên đâu. Dù sao cũng là vật phẩm hiếm a! Mà còn những hai cái!

"Hảo, hảo đi ngủ thôi. Ngủ ngon, A thống." Thanh Hòa nói xong nằm xuống đắp chăn lại. Hệ thống nghe thế thì bay lại nằm kế bên Thanh Hòa, nói:

[Hệ thống: Ngủ ngon và có giấc mơ đẹp lạp, ký chủ.]

* * *

Sáng hôm sau, bình minh dâng lên chiếu sáng từng ngõ ngách. Mọi thứ cứ như đều đang sống lại, sương sớm đọng trên những tán lá non xanh biếc, những chú chim ríu rít hót vang. Sau khi mặt trời ló dạng mọi thứ đều sinh cơ bừng bừng. Bỗng nhiên có một âm thanh xé rách sự yên bình này.

[Hệ thống: Ký chủ! Dậy đi nào, 7 giờ sáng rồi lạp! Ký chủ!]

Cả người Thanh Hòa đều cuộn trong chăn chỉ thấy có một nhúm tóc còn nhú ra ngoài, thì sau đó truyền ra thanh âm của Thanh Hòa rầu rĩ còn chưa tỉnh ngủ: "Chỉ 5 phút nữa, A thống để ta ngủ."

Ân, chính là một cái hệ thống đang cố gắng kêu gọi ký chủ thân thân của nó thức dậy trong vô vọng đâu a. Cũng chỉ có Thanh Hòa là có thể nghe âm thanh này thôi đâu.

[Hệ thống: Ký chủ! Dậy! Ngay! Đi!]

Hệ thống đặc biệt rống lên nhấn mạnh mà kêu dậy. Đây là tình cảnh mỗi sáng từ sau khi hệ thống trói định với Thanh Hòa đến nay. Không bữa nào khác cả.

Đương nhiên, A thống hiện tại không còn là A thống của mấy hôm trước tin lời 'chỉ ngủ 5 phút' của ký chủ nó nữa. A thống hiện tại đã tiến hóa rồi.

[Hệ thống: Ký chủ! Nếu hiện tại ngài không ngay lập tức thức dậy, hệ thống sẽ bắt truyền phát âm thanh tiếng chuông, của hơn hai mươi chiếc đồng hồ cùng một lúc. Đặc biệt là âm lượng chỉnh đến to nhất!]

Nghe thế Thanh Hòa lập tức tỉnh ngủ mà chui đầu ra khỏi chăn, nói: "A thống, ngươi thay đổi rồi. Ngươi không còn là A thống dễ thương đáng yêu nữa, ngươi đã trở nên hảo vô tình."

Hệ thống nghe Thanh Hòa nói thế thì cặp đậu đậu mắt chỉ còn một nửa, mặt vô biểu tình.

[Hệ thống: Nếu ngài có thể tỉnh dậy khi nghe tiếng báo thức của đồng hồ, thì hệ thống cũng không phải làm như thế này lạp.]

A? Nó còn có thể nửa tháng mắt? Cũng không biết nhìn đâu ra được mặt vô biểu tình đâu.

Những ngày này hắn cũng rất thắc mắc khi mà vốn dĩ hình dạng của hệ thống là một con slime, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó hắn có thể hiểu được cảm xúc của nó cho dù nhìn cũng chẳng thay đổi gì nhiều. Chỉ có cặp đậu đậu mắt cùng với tần suất vẫy vẫy của đôi cánh nhỏ kia mới rõ ràng phân biệt.

"Ngươi cũng có thể chờ một lát ta cũng sẽ tỉnh dậy thôi." Thanh Hòa vừa nói vừa đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.