Lại Lên Trang Đầu

Chương 47



Nhìn vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo kia, khẳng định Liên Hàn chẳng nghĩ đến chuyện gì tốt, Nguyễn Tĩnh trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Trong khoảng thời gian này, cô chỉ có làm livestream, chỉ đi mừng năm mới người nhà của Bùi Dĩ Mặc, thân thích của Bùi Dĩ Mặc tặng hồng bao cùng lễ vật gặp mặt.

Trừ cái đó ra, đã thật lâu không có thêm đồng nào, cô thật sự hoài niệm cảm giác lừa tiền người khác.

Hiện tại cuối cùng lại có người đưa tới cửa, tiền này muốn lừa được có vẻ dễ.

"Đi tắm rửa trước?"

Nói xong Liên Hàn đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Hắn hôm nay như thế nào lại còn khẩn trương, chuyện này hắn cũng thường xuyên làm, thế nào hôm nay ngược lại lại khẩn trương hưng phấn đứng lên.

"Tắm rửa? Vì sao muốn tắm rửa?" Nguyễn Tĩnh cao thấp đánh giá anh ta, sắc mặt đứng đắn: "Anh Liên, tôi là con gái có gia giáo, không thể cùng người khác xảy ra chuyện tình một đêm."

Liên Hàn sửng sốt, chẳng lẽ Nguyễn Tĩnh tưởng sẽ cùng mình làm việc đó?

"Nguyễn tĩnh, chúng ta đều là người trưởng thành, không cần nghiêm túc vậy, theo nhu cầu mà.

Tôi tự biết mình, các ngươi cái này tiểu nữ sinh khẳng định để ngăn không hết, bất quá tôi không theo chủ nghĩa hôn nhân, là sẽ không ở cùng một người phụ nữ cả đời."

Có thể nói ra lời anh, anh ta đến cùng tự tin đến mức nào chứ?

Nguyễn Tĩnh nhìn anh ta một mắt, buông tay: "Anh Liên, anh thật sự hiểu lầm rồi, tôi là người đã có chồng."

"Ha ha, có chồng? Nguyễn Tĩnh, cô cũng thật biết đùa."

Mới 20 tuổi, trước mắt sự nghiệp còn chưa thăng hoa, đồ ngốc mới sẽ kết hôn.

Nguyễn Tĩnh sắc mặt trầm trọng: "Là thật, tôi không lừa anh, chẳng lẽ mấy ngày nay anh đều không xem hot search trên Weibo sao? Rất trịnh trọng nói cho anh, chồng tôi chính là Bùi Dĩ Mặc."

Liên Hàn ngơ ngác nhìn Nguyễn Tĩnh, thật lâu sau mới "phốc" một tiếng nở nụ cười.

Xoa bụng cười đến phát đau, Liên Hàn lắc đầu: "Nguyễn Tĩnh, cô suy nghĩ kì lạ thật."

Nếu như gả cho Bùi Dĩ Mặc, anh ta có thể tìm tài nguyên cho cô, gần đây nhất không phải còn livestream để tăng độ phổ biến.

Không phải vì không có tài nguyên mới có thể nghĩ biện pháp này sao?

Nhìn Liên Hàn vẻ mặt không tin, Nguyễn Tĩnh lạnh nhạt lấy ra trong túi tờ hôn thú.

Liên Hàn mắt trừng lớn, lại chậm rãi đem hôn thú mở ra.

"Cô…cô…cô thật sự..." Lắp ba lắp bắp chưa nói xong, Liên Hàn không biết vì sao, đột nhiên trong đầu một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu.

Anh ta không biết chính mình, vì sao lại muốn chạy khỏi nơi này, chính là trực giác, trực giác nguy hiểm giống lần trước, anh ta câu dẫn phụ nữ có chồng bị chồng người ta tìm tới cửa!

Đáng tiếc hắn vẫn là chậm một bước, Nguyễn Tĩnh lôi cổ áo hắn, ngữ khí "âm trầm" ghé vào lỗ tai hắn nói: "Anh Liên, anh chạy cái gì?"

Liên Hàn chân mềm nhũn, kém chút nữa là quỳ xuống.

Đây chính là người phụ nữ của Bùi Dĩ Mặc đấy.

Nghĩ đến khoảng thời gian trước Đỗ Diệc Thành bị đoạt tài nguyên, Liên Hàn rùng mình.

Anh ta không nên làm lãng tử, về sau cũng sẽ không làm lãng tử nữa, sẽ ngoan ngoãn nghe theo người đại diện làm một người đàn ông tốt.

Đem người lôi đến ghế tựa, Nguyễn Tĩnh thuận tay đưa cho anh ta một chén nước, nhẹ giọng nói chuyện: "Anh Liên, anh uống nước trước, có một số việc muốn cùng anh nói một chút."

Liên Hàn tay bưng cái cốc lên, "Nguyễn Tĩnh, tôi sai rồi, yên tâm, lần sau tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy cô nữa, thật sự đấy!"

"Uống nước trước rồi tôi và anh nói chuyện." Nguyễn Tĩnh vẫn nhẹ nhàng như cũ nói ra một câu.

Càng cô thế này chỉ khiến Liên Hàn càng thêm sợ hãi, mở miệng đem nước cho uống hết.

"Vậy chúng ta nói chuyện chính đi."

Ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, Nguyễn Tĩnh cười mở miệng: "Anh Liên, Đỗ Diệc Thành khoảng thời gian trước gặp chuyện gì, tôi nghĩ hẳn anh cũng biết? Dù sao anh ta cũng chỉ bị cướp một vài vai diễn nhỏ, nếu như anh Liên đây không thèm để ý, hiện tại là có thể rời khỏi, tôi tuyệt đối không ngăn cản."

Liên Hàn trong lòng run lên, nhân vật nhỏ gì chứ! Là phim của đạo diễn điện ảnh quốc tế đấy, ngay cả vi diễn quần chúng cũng là nhân vật trọng yếu, cứ như vậy bị thay đổi, nếu như là anh ta sẽ tức mấy ngày mấy đêm!

"Nguyễn Tĩnh, có cái gì cần tôi hỗ trợ, cô cứ việc nói!"

Không tệ, rất chí khí.

Nguyễn Tĩnh tươi cười càng tươi, "Anh Liên, chuyện tôi bắt đầu livestream chắc anh cũng biết? Hiện tại độ phổ biến của anh rất cao, hi vọng anh có thể tài trợ mấy trăm vạn, giúp chúng tôi tăng độ phổ biến."

"Chỉ đơn giản như vậy?"

Liên Hàn trong lòng buông lỏng, thà bỏ ra mấy trăm vạn, tuy có chút tiếc tiền nhưng so với việc bị đóng băng thì tốt hơn nhiều, cái nào lợi cái nào hại anh ta vẫn biết rõ.

"Đúng chỉ cần anh thường xuyên tương tác ở trên Weibo, hỗ trợ tuyên truyền một chút."

Minh tinh quả thật đều ngốc giống nhau, bỏ ra mấy trăm vạn đều không để ở trong lòng.

Ai, hi vọng người như thế về sau cô có thể gặp được nhiều.

Giải trừ nguy cơ thất nghiệp về sau, Liên Hàn nhìn Nguyễn Tĩnh lại bắt đầu rối rắm đứng lên.

Có chỗ dựa vững chắc như vậy, thế nào còn muốn làm mấy cái livestream kia, trực tiếp kêu Bùi Dĩ Mặc cho cô vài tài nguyên tốt không được sao?

Liên Hàn không nhịn được nghi hoặc hỏi ra.

"Anh không hiểu." Nguyễn Tĩnh thở dài, "Diễn phim không phải ước mơ của tôi, còn chuyện phát trực tiếp là dựa vào kỹ năng chân chính, kiếm tiền bằng năng lực của mình, tôi thấy vui vẻ."

Liên Hàn bị đứng hình, nếu anh ta nhớ không lầm, Nguyễn Tĩnh phát trực tiếp ăn uống mà, ăn uống từ khi nào thì cũng coi như là kỹ năng vậy?

Thành công lừa được tiền Nguyễn Tĩnh vỗ vỗ bả vai Liên Hàn, "Vậy thôi nhé! Anh có thể trở về nghỉ ngơi.

Đi ngủ sớm một chút, đừng nghĩ những thứ kia nữa, ngày mai tinh thần tốt tranh thủ sớm một chút đem quảng cáo hoàn thành nhanh chóng."

Bị đẩy thẳng đến tới phòng bên cạnh, nhìn cánh cửa ở trước mặt, Liên Hàn vẫn là có chút mơ hồ.

Sờ sờ cái ót, anh ta có phải hay không quên hỏi cái gì đó?

Ngày hôm sau, Nguyễn Tĩnh vừa đi đến phim trường, liền nhìn thấy Liên Hàn đang hoá trang.

Suy nghĩ một chút, cô không có đi qua.

Lần này đến nước J là quảng cáo vật tượng trưng là đồng hồ.

Vốn nhà tài trợ thấy Nguyễn Tĩnh cùng Thư Tử Dịch có phổ biến trên mạng, là muốn mời hai người đến chụp này quảng cáo đồng hồ đôi, không ngờ tổng bộ công ty gọi điện đến, yêu cầu thay đổi Thư Tử Dịch, cuối cùng bọn họ chỉ có thể mời người cũng có độ nổi tiếng trong khoảng thời gian này Liên Hàn.

Lại một lần nữa nhìn kịch bản quảng cáo lần này, Nguyễn Tĩnh vừa lòng gật đầu, cuối cùng có một quảng cáo bình thường tìm cô.

Quay chụp ngay từ đầu rất thuận lợi, tuy nhiên đến cảnh cuối cùng là quay cảnh hôn, thì phải quay lại đến mấy lần đều bị NG.

"Ahhh! Liên Hàn, cậu bị sao vậy, chú ý ánh mắt sắc mặt! Cậu vẻ mặt dè dặt cẩn trọng vừa sợ nhìn Nguyễn Tĩnh là có ý gì?"

Đạo diễn nóng nảy rống lên một câu.

Cảnh này đã lặp lại bốn lần, đơn giản như vậy lại không thể một lần là qua, trong lòng càng tức giận.

Nếu như đối phương là người mới hắn còn có thể lý giải, nhưng đây là Liên Hàn, diễn viên phái thực lực, làm sao có thể phạm sai lầm đơn giản này chứ!

Liên Hàn xấu hổ cười cười, hướng đạo diễn xin lỗi.

Liên Hàn biết rõ lý do mình như thế, chỉ cần nghĩ đến Nguyễn Tĩnh là vợ Bùi Dĩ Mặc, anh ta liền kiếm chế được sự sợ hãi.

Tuy rằng chỉ là hôn nhẹ lên môi, nhưng là anh ta vẫn sợ Bùi Dĩ Mặc xem quảng cáo xong, sẽ tìm anh ta tính sổ.

Nguyễn Tĩnh giống như là biết anh ta vì sao phát huy thất thường, vỗ vỗ tay hắn, an ủi nói: "Đừng khẩn trương, A Mặc không keo kiệt như vậy."

Liên Hàn cười ha ha vài tiếng.

Cô còn dám nói không keo kiệt, đừng cho là tôi không biết, Đỗ Diệc Thành chính là giới thiệu chương trình mà thôi đã bị trả thù.

Hai người lại nghỉ ngơi không quá năm phút lại bắt đầu quay tiếp.

Lần này Liên Hàn nỗ lực đem Bùi Dĩ Mặc cho để qua sau đầu, nghĩ trước mắt chính là một tiểu minh tinh mới, không có gì băn khoăn!

Vừa mới bắt đầu có chút hợp lý, đáng tiếc đến hai người mặt càng dựa vào càng gần, Liên Hàn lại túng, chuẩn bị nói "Anh...", Nguyễn Tĩnh đột nhiên hai tay nâng mặt hắn, tốc độ nhanh hôn xuống.

Đạo diễn nhãn tình sáng lên, không tệ! Thế này tuy rằng không có dựa theo kịch bản, nhưng vẫn nhìn rất tốt.

"Ahh! Quả nhiên, Nguyễn Tĩnh không tệ, làm rất tốt, ha ha ha."

Đẩy Liên Hàn vẻ mặt chưa hồi tỉnh, Nguyễn Tĩnh nhìn đạo diễn cười cười.

Quay quảng cáo xong, Nguyễn Tĩnh liền bay đến nước J ở đó ngây người vài ngày, nói là muốn ở nước J du lịch, kỳ thực mục đích chính là tránh né người đại diện nhà cô.

Nhiều ngày như vậy, chắc đã nguôi giận rồi nhỉ?

Nguyễn Tĩnh đẩy một chút kính râm trên mũi, múc một muỗng kem đầy bỏ vào trong miệng.

Cô lại tùy tiện đi dạo một lúc, sau đó nhìn thấy có một người quen đứng cách đó không xa.

Tháo kính râm xuống, Nguyễn Tĩnh cẩn thận quan sát người phụ nữ kia thì tận mắt thấy cô ta đang kéo cánh tay một người đàn ông lạ mặt, khuôn mặt đầy vẻ thẹn thùng hôn lên khuôn mặt người đèn ông kia.

Nguyễn Tĩnh trầm tư.

Người này cô biết, vợ của bạn tốt Bùi Dĩ Mặc - Cố Trình, là một hoa hoa công tử thành thật giá thật.

Năm mới, cô ôm bánh bao đi đến nhà bọn họ, lúc đấy đôi vợ chồng ấy còn tặng một bao lì xì tặng cho bánh bao nhỏ, sau này cô mới biết được vật được đặt trong bao lì xì kia có giá trị rất lớn.

Người đẹp lại hào phóng, cô ta rất thành công khiến cho Nguyễn Tĩnh chú ý, vài lần nghĩ cô ta giật dây khiến Cố Trình ly hôn vợ.

Không thể tin được hiện tại lại bị cô bắt gặp cô ta cùng đàn ông khác thân thiết như vậy.

Có thể là Nguyễn Tĩnh ánh mắt quá mức nhiệt liệt, cuối cùng khiến cho Lương Lạnh chú ý.

Cô ta ngẩng đầu vừa thấy, nhìn thấy Nguyễn Tĩnh cách đó không xa, trên mặt cũng hơi hơi ngây ngẩn cả người, bất quá rất nhanh liền nhìn cô mỉm cười.

Điều này làm cho Nguyễn Tĩnh trong lòng cảm thấy rất tốt.

Nhận thức bị người ta phát hiện cùng người khác dây dưa không rõ, lại vẫn như cũ mặt không đổi sắc, lợi hại.

Lương Lạnh cùng người đàn ông bên cạnh nói cái gì đó, mới đi về hướng Nguyễn Tĩnh.

"Tĩnh Tĩnh, không thể nghĩ rằng ở đây còn có thể gặp được cô."

Nguyễn Tĩnh nhìn cô ta gật đầu: "Thật khéo."

Hai người nói một hồi, Lương Lạnh đột nhiên nói: "Anh ta là người tình của tôi."

Nguyễn Tĩnh nhìn cô ta một cái: "Tôi biết."

"Vậy cô tính toán khi nào thì nói Cố Trình biết?" Lương Lạnh trên mặt vẫn như cũ mỉm cười, nhàn nhạt nhìn Nguyễn Tĩnh.

Nguyễn Tĩnh cảm thấy kỳ quái: "Tôi vì sao lại muốn nói cho Cố Trình?"

"Bởi vì không phải là người phụ nữ tốt, có chồng còn ở bên ngoài xằng bậy."

Cô ta sinh ra là dòng dõi thư hương, mẹ cô ta từng dạy là phải biết nhìn đại cuộc, nói đàn ông không thể không lăng nhăng, nhớ về nhà là tốt rồi.

Cô đã từng rất yêu Cố Trình, nhưng rất ghê tởm, anh ta cùng nhiều phụ nữ quan hệ như vậy khiến cô ghê tởm.

Người thân, bạn bè đều kêu cô nhẫn nhịn một chút, chờ Cố Trình lớn tuổi chút nữa sẽ tốt thôi.

Lương Lạnh theo bản năng sờ sờ bụng, nơi này sẽ có con của cô và Cố Trình, ở bên người mình yêu, có gia đình riêng của họ, như vậy sẽ rất hạnh phúc.

Lời này khiến nội tâm của Nguyễn Tĩnh càng thêm buồn bực: "Chị Lương Lạnh, tôi đã sớm muốn nói, Cố Trình cưới cô về, bên ngoài còn không biết được thay đổi bao nhiêu phụ nữ.

Cô có năng lực kiếm tiền như vậy, không phải là nên đá tên đó để tìm người tốt hơn sao, cần gì phải lệ thuộc vào anh ta."

Nói xong ngắm vài lần người đàn ông cách đó không xa không nhịn được đánh giá một phen: "Không tệ, người kia so với Cố Trình đáng tin hơn, quý trọng cơ hội nhé chị Lương Lạnh, không cần phải để ý!"

Lương Lạnh ngơ ngác nhìn Nguyễn Tĩnh sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên liền cười ra tiếng: "Cám ơn cô, Tĩnh Tĩnh."

Lương Lạnh thầm ra một quyết định, lần này trở về sẽ ngả bài.

Nguyễn Tĩnh nói rất đúng, cô ta có năng lực nuôi sống chính mình, lại không dựa vào Cố Trình, vì sao còn phải vì anh ta mà thủ thân như ngọc? Vì sao lại vì cái nhìn của người khác mà không dám ly hôn!

Nhìn hai người thân mật rời khỏi, Nguyễn Tĩnh rất vui mừng.

Đeo kính râm xoay người rời đi, mới vừa đi vài bước, điện thoại người đại diện cô liền tới.

Nguyễn Tĩnh dè dặt cẩn trọng nói: "Em nghe, chị Từ!"

"Tĩnh Tĩnh! A ha ha ha!"

"Có tin tức tốt, trong Liên hoan truyền hình cô được đề cử nam phụ xuất sắc nhất trong bộ phim 《 Tinh hỏa 》.

Hahaha! Tôi có dự cảm cô lần này sẽ đoạt giải!"

Kết thúc cuộc gọi, Nguyễn Tĩnh không biết tâm trạng của mình lúc này là gì.

Nam phụ xuất sắc nhất, bên ban tổ chức có nghiêm túc không vậy? Xác định sao?!?!?!?!?!