Làm Boss Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 4: Nghi Vấn Hào Môn 3



Edit + beta: Điệp Vũ Hóa Phong Lâm

Hôm nay năm mới, chúc các chị em cô chú bạn dì một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý!!! Chúc mừng năm mới 2023 🎇🎇🎇🎇🎇🎇🎇

- -------------------------------------------------------------

Đêm Khuya, trong phòng bếp.

Bạch Nhạc Thủy cầm dao phay trong tay, đi đến cửa phòng cửa phòng bếp, nhìn người chơi nữ kia đột ngột ngã xuống đất. Trầm mặc một lúc lâu mới hỏi 1069: "Đây là làm sao thế?"

1069: "Ký chủ, ngài nghĩ kẻ điên sẽ hành động như thế nào?"

Bạch Nhạc Thủy nghiêm túc tự hỏi một hồi rồi sau đó nhìn con dao phay trong tay mình: "Băm?"

1069 thét chói tai: "Ký chủ ngài bình tĩnh một chút, ngài thật sự không phải kẻ điên! Hơn nữa trò chơi này cấm công kích trực tiếp đó!"

Bạch Nhạc Thủy xoay người trở về, tiếp tục băm bánh quai chèo Thiên Tân lớn của hắn: "Nói chơi thôi." Hắn không phải kẻ điên thật, càng không phải cuồng giết nhân, làm sao có thể làm ra mấy việc như băm người chứ.

"Chẳng qua là không có biện pháp đưa cô ấy trở về." Bạch Nhạc Thủy bỏ dao phay xuống, đem những khối bánh quai chèo đặt trong mâm, một bên ăn một bên cùng trò chuyện với hệ thống. Rốt cuộc hắn là kẻ điên mà, không có ý định công kích rồi phải làm như không thấy cô nàng mới hợp lý chứ. Chỉ có thể ủy khuất cho tiểu cô nương tiếp tục nằm ở trên sàn nhà lạnh lẽo. Hy vọng cô bé sẽ không bị cảm lạnh. Chu đáo đem người trở về sẽ chỉ làm hắn bị bại lộ ở trước mặt đám người chơi kia thôi.

"Đúng rồi, nếu tôi bị bại lộ thì sẽ làm sao?" Bạch Nhạc Thủy hỏi.

1069: "Sẽ bị đẩy ra khỏi phó bản, trò chơi sẽ thất bại. Ký chủ, ngài phải ổn định trước cái đã. Liền tính bại lộ thân phận quỷ thì ngài cũng có thể nhận được tiền hệ thống. Nhưng đó là với tiền đề là nhân vật không bị OOC, ngài không tập trung làm tốt thì sau khi bị bại lộ thì sẽ không có đồng nào. Doanh trận người chơi bên kia ở phó bản dành cho người mới cho dù bị phán thất bại cũng sẽ nhận được tiền. Điều kiện của bản thân quỷ vốn đã ưu việt hơn so với người chơi cho nên trong phó bản người mới không có loại ưu đãi này. Ký chủ, hiện tại ngài muốn bị đẩy ra khỏi phó bản là muốn bị chết đói ở thế giới song song sao."

Bạch Nhạc Thủy lạnh nhạt a một tiếng, tiếp tục đem đồ ăn nhét vào trong miệng. Chờ đến khi ăn vừa đủ no, hắn vỗ vỗ bụng, ho khan một tiếng, uống một chút nước rồi lại ê ê a a đi ra khỏi phòng bếp, đi thẳng qua người tiểu cô nương ngất xỉu dưới đất kia.

Hắn muốn duy trì giả thiết kẻ điên kia.

Nếu thật sự có một ngày có thể quay trở về, Bạch Nhạc Thủy tin tưởng kĩ năng diễn xuất của chính mình nhất định có thể nghiền áp được những đại thần của giới nghệ sĩ.

1069: "Ký chủ, ngài muốn đi về ngủ sao?"

"Ngủ cái gì mà ngủ, tôi một chút cũng không buồn ngủ, đi tiêu thực một chút đi." Bạch Nhạc Thủy nói: "Trong trò chơi này đối với quỷ có gì nguy hiểm không?"

1069: "Không có. NPC tuyệt đối sẽ không làm tổn thương quỷ. Mọi người cùng một phe."

Bạch Nhạc Thủy yên tâm.

Quyết định tùy ý muốn đi dạo liền thực hiện, Bạch Nhạc Thủy vừa đi vừa vung ống tay áo*. Bước bước nhỏ, đi từ sảnh ngoài lầu một đến lầu hai, còn đi dạo một vòng lầu 3. Nhìn rõ bố cục của căn biệt thự cao cấp này cùng với phân biệt rõ ràng phòng của các người chơi. Thời điểm hắn ê a đến lầu 4, vừa vặn đụng đến quản gia đang bưng chậu hoa đi tới.

*Nguyên văn là thủy tụ, là cái dài dài trong hình á, mọi người có thể tưởng tượng bộ áo thụ đang mặc phần thủy tụ nó ngắn hơn một chút nha.

Bạch Nhạc Thủy cùng Lý quản gia dưa mắt nhìn nhau, Bạch Nhạc Thủy cười hì hì, vung tay áo, hát lang quân ơi liền nhào tới phía quản gia, lôi kéo cổ áo hắn liền bắt đầu gào, thiếu chút nữa làm quản gia nghẹn chết.

Bồn hoa kia từ trong tay quản gia rơi xuống, chậu hoa màu đen làm bằng gốm sứ liền vỡ tan nát, đất văng đầy khắp nơi.

"Buông tay!" Quản gia gian nan nói, "Đại thiếu phu nhân, xin ngài hãy đi xuống lầu nghỉ ngơi đi ạ. Buông ra....... " Quản gia liều mạng đem Bạch Nhạc Thủy từ trên người mình kéo xuống. Đáng tiếc hắn đã già, sức lực căn bản là kém hơn nhiều so với Bạch Nhạc Thủy trẻ tuổi đang giả gái. Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ kéo theo Bạch Nhạc Thủy đi đến căn phòng gần đây nhất mà gõ cửa xin giúp đỡ.

Không biết người trong phòng là đang ngủ hay là làm sao, qua một lúc lâu cửa phòng mới mở ra. Tần tam thiếu đầu tóc hỗn loạn một bên mặc quần áo một bên mở cửa: "Hơn nửa đêm rồi mà ai....... Lý thúc?"

"Tam thiếu gia, ngài mau mau giúp ta với." Lý quản gia gian nan nói.

"Đại tẩu?" Tần tam thiếu kinh ngạc nói, "Giờ này chị như thế nào lại........ Đại tẩu, đừng náo nữa, đó không phải là đại ca đâu. Mau buông tay ra đi a!!"

Bạch Nhạc Thủy quỷ khóc sói gào.

Có Tần tam thiếu gia giúp đỡ, móng vuốt nắm chặt ống quần quản gia của Bạch Nhạc Thủy rốt cuộc cũng buông ra.

Sửa sang quần áo bị nhăn, quản gia thở dài, liếc mắt nhìn xuống chậu hoa vỡ tan tành trên mặt đất nói: "Làm phiền tam thiếu gia đưa đại thiếu phu nhân trở về. Tôi trước tiên sẽ thu thập nơi này, phu nhân thích sạch sẽ, không thể để bà ấy nhìn thấy."

Tam thiếu hiểu rõ gật đầu, một tay đem Bạch Nhạc Thủy khiêng lên vai, lo lắng giả thiết sẽ bi OOC nên Bạch Nhạc Thủy tàn nhẫn cào mạnh lên phía sau lưng của hắn. Đau đến mức Tần tam thiếu phải hít khí lạnh, hắn véo mạnh lên đùi Bạch Nhạc Thủy: "Đại tẩu! Làm ơn! Đừng! Có! Vùng Vẫy! Nữa!"

Bạch Nhạc Thủy bị đau giống như con cá bị đập trên thớt, thành thật bất động.

Thật tàn nhẫn, tuyệt đối bị véo bằm tìm rồi, đau quá.

Sau đó, Bạch Nhạc Thủy bị Tần tam thiếu mang về phòng ở ở lầu 2.

Trước cửa phòng, Tần tam thiếu còn đầy thâm ý mà nói với 'thi thể' nằm bò trên mặt đất: "Ta biết tẩu gả qua đây cũng chả bằng lòng gì cho lắm, mặc kệ là điên thật hay giả điên ta cũng không quan tâm. Ta đề nghị tẩu thành thật một chút, nam nhân mà tẩu đã chết rồi, tẩu lưu lại Tần gia nơi đây cũng sẽ hảo hảo mà chăm sóc tẩu. Nếu không........ Cẩn thận một chút." Nói xong liền cạch một tiếng đem cửa đóng lại.

Bạch Nhạc Thủy: "Tiểu Cửu, tôi như này có tính là làm hỏng giả thiết không?" Điểm đáng ngờ của câu nói kia không phải hơi nhiều sao?

1069: "Hẳn là....... Không tính đi." Nơi này của hệ thống của không nhận được cảnh báo OOC.

Tần tam thiếu đi đến lầu 4, thấy quản gia vẫn còn đang cúi đầu thu thập những mảnh sứ bị vỡ, hắn định đi tới hỗ trợ nhưng bị quản gia từ chối. Nghĩ đến người trong phòng mình, Tần tam thiếu xoay người rời đi.

Dư quang trong mắt Lý quản gia nhìn đến khi Tần tam thiếu vào phòng rồi khóa cửa lại, mới duỗi tay đẩy đất sang một bên, lặng lẽ đem một đoạn xương trắng lộ ra từ trong đất giấu trong túi rồi sau đó cúi đầu tiếp tục những mãnh vỡ còn lại.

- ------------------------

Dung Tranh vẫn luôn ở trong phòng của mình.

Nửa đêm trước hắn thanh tỉnh không ngủ, đem những tin tức mình biết sau khi xuyên qua ghi vào trong cuốn sổ tay, mặt khác đem những tin tức liên quan đến phó bản ghi nhớ kỹ. Làm xong hết tất cả Dung Tranh mới bắt đầu chuyên tâm nghe động tĩnh bên ngoài phòng.

Phòng ở đây cách âm thật tốt, âm thanh dưới lầu nghe cũng không được rõ ràng, chỉ mơ hồ nghe được tiếng thùng thùng rất có tiết tấu, sau khi âm thanh dừng lại một lúc lâu liền nghe được một giọng ca hát hí khúc.

Dung Tranh nhớ tới vị tẩu tử bị điên kia mà mình liếc mắt nhìn thấy được vào hôm nay.

Vị quả tẩu trẻ tuổi cũng không kịp để lộ khuôn mặt mình đã bị Tần tam thiếu và hầu gái ấn trở về phòng nên Dung Tranh cũng không biết người nọ lớn lên thành bộ dạng nào, chỉ nhớ rõ bộ diễn phục màu đỏ kia, còn có câu hát uyển chuyển kéo dài gọi lang quân.

Vào thời điểm ban ngày, hắn nhìn thấy hầu gái đem cửa khóa trái lại, Dung Tranh vẫn luôn cho rằng cửa không thể mở ra cho nên vị quả tẩu có điểm điên điên khùng khùng này mới yên tĩnh được một buổi sáng, hiện tại vị này làm thế nào ra khỏi thế?

Âm thanh càng ngày càng gần, nàng giống như lắc lư đi dạo ở lầu 3 một vòng, sau đó tiếp tục hướng đi lên lầu.

Sau đó là âm thanh nói chuyện với giọng nói phẫn nộ của Tần tam thiếu, cùng với ồn ào tiếng vang. Dung Tranh suy đoán, tẩu tử điên kia ở trên lầu 4 hát tuồng bị Tần tam thiếu phát hiện, hắn ta đem nàng ta trở về nhốt một lần nữa. Chờ đến lúc sau, tất cả mọi thứ quay trở về yên lặng.

Không còn âm thanh gì khác vang lên.

Mà vị nữ sinh cao trung kia lại không có quay trở về.

Trên thực tế, cô bé sẽ không trở lại nữa.

【 Người chơi Điền Điềm, chơi trò chơi thất bại, bị bắn ra khỏi phó bản.】

Lưu lại chỉ có một khối thi thể giả dối do hệ thống bắt chước ra. Để làm chứng cứ cho trò chơi cô bé đã từng ở trong đó, dùng thất bại tử vong của cô bé để làm căn cứ những người chơi còn lại tìm kiếm manh mối.

Hết chương 4.

- --------------------------------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

1069: Chúc mừng, ngài đã đào thải được một người chơi! Ký chủ ngài thật ưu tú, có tiềm lực trở thành đại BOSS nha!

Bạch Nhạc Thủy: Ai cơ? Tui cái gì cũng chưa làm a!

Có điểm thật ngốc.